Chuẩn! ![]()
![]()
![]()
Vừa ngủ tỉnh dậy, thấy ttck thôi lại ngủ tiếp, haha em đùa đấy. Dậy đi làm thôi
Lo việc đj em, Vùng giá này Nái múa may kiểu gì rồi cũng sẽ phải nộp phế để qua cầu ![]()
Mấy tay chym cụt sống ảo chém gió … ý lộn chym sợ cành cây cong thì ko cần bận tâm làm giề ![]()
" Ở nơi ấy có một đồi mua tím
Có con đường đất mịn mát chân đi
Ở nơi ấy có một rừng bưởi trắng
Có người em bé nhỏ ngóng ta về
Tia nắng hạ sáng bừng trên lá cọ
Chim chào mào ăn hạt dẻ mùa thu
Rơm khô ủ những quả hông chín đỏ
Ngọn gió chiều hoa sở trắng như mưa
Ở nơi ấy suối thành sông mùa lũ
Xuyên qua rừng ngập ướt cả bờ lau
Đèn nhựa trám tinh mơ em nhóm lửa
Sương mịt mù trước của thấy em đâu
Gương mặt ấy nụ cười bên lửa thắm
Quả doi rừng trong nón để phần nhau
Ở nơi ấy vị măng vầu chẳng đắng
Củ sắn lùi ống nứa vẫn thơm lâu…(L.Q.V)
(Nơi ấy ở đây là vùng đất Hạ hòa - Phú thọ - ven bờ sông Hồng) ![]()
Thích quá! Mấy thơ kiểu này yên bình đến lạ, đọc mà tưởng tượng ra khung cảnh, bình yên… Tiếp đê… Thuởng a 1 ly nha ![]()
Thơ hay, vùng Phú thọ em lại nhớ đến rừng cọ, những bài thơ hồi còn nhỏ đi học, vẫn đâu đây quanh tai.
Đã có ai lắng nghe
Tiếng mưa trong rừng cọ?
Như tiếng thác dội về
Như ào ào trận gió.
Mấy câu sau nữa thế này ![]()
"…Nếu em biết những gì tôi đã sống
Những buồn vui tôi đã có trong đời
Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm
Buổi cùng em kiếm củi ven đồi
Người ta bảo cả em giờ cũng khác
Đã con bông con dắt nhớ chi tôi
Có sao đâu trái mùa thu vẫn thắm
Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời
Vẫn nguyên vẹn những hương rừng thơ dại
Đã dạy tôi biết chia ngọt sẻ bùi
Vầng trăng lớn mọc lên từ phía ấy
Ngọn gió rừng vẫn thổi giữa hồn tôi."
Hay quớ lão ơi… Nổi da gà… Thích quá thích quá… ![]()
Mà lão gõ lộc cộc từng chữ ra luôn ấy hả? E thì thích kiểu ngồi lộc cộc chậm rãi ấy, nó như kiểu ta xem lại chính bản thân ta… Đều đều… Kỉ niệm… Như 1 bức tranh…
2 ly nữa nha… Hehe
Đi thôi, về với núi rừng ![]()
thế này anh tôm tốn bia quớ ![]()
Cho lão ấy thì mấy cũng ko tiếc ![]()
Xin a. ![]()
Quên… Mời lão chứ, sao dám cho dc… Hihi…
kính…
Ngày xưa em ko dám đọc thơ vì thường thấy có gì rất sâu, rất đậm tình. Em sợ tâm hồn mình sẽ yếu đuối. Kiểu đau theo vần thơ buồn. Thơ tình thì lại càng không đọc, vì thế em ko cảm nhận được nó hay ở đâu
“… Trên mái nhà có một vườn cây
Trên vườn cây những đám mây xô dạt
Trên ngày tháng trên cả niềm cay đắng
Thơ tôi là mây trắng của đời tôi…”
(L.Q.V)
Trước đây em ko thích nghe thơ tình và nhạc tình vì người viết rất hiếm chung thủy với 1 người bạn đời. Vì nó là cảm xúc nên cũng ko trách gì được, trước đây hầu hết e tẩy chay, nhưng cuộc đời trôi qua em dần hiểu được cảm xúc là thứ gì luôn luôn thay đổi, nay yêu mai không yêu là bình thường. Nhà văn nhà thơ luôn cần đến cảm xúc thì mới sáng tác được.
Anyway em là 1 người cực đoan về cảm xúc
Khi vượt giới hạn chịu đựng về mặt tâm lý, thì hầu hết nđt sẽ hoảng loạn và bán ra một cách vô ý thức bất kể họ có vay nợ ( margin ) hay không … và đó là mục đích chính của nái khi cố gắng thực hiện việc WASH OUT ! ![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Có bài thơ này hay về HN nè Mèo Tôm, tôi quý lão nên chọn bài hay, còn lão And kia không quý lắm nên hôm hù dọa lão ấy HN xấu xí ![]()
![]()
