Trong trí nhớ của em cũng có 1 người nói với em như vậy về vị của xá xị memory có nhiều khi thật kỳ diệu, có những việc hiện tại nhưng em nhớ nó đã từng xảy ra ở 1 thời gian nào đó.
Thật may mắn khi chúng ta được sống trong hòa bình. Đôi khi em thấy mình nghèo và hơi buồn, không biết khi nào có cuộc sống ổn định hơn, cơ mà có cuộc sống như mình đâu đó cũng là ước mơ của nhiều người anh nhỉ
Em áp dụng cả tiếng anh lẫn toán học để dịch lời trích dẫn Thơ ký gửi dk: "Vâng em hiểu rồi, yêu dk nhiều|yêu quý những khuôn mặt cười”. (toán học: iu iu = 2 yêu, tức là yêu nhiều).
Dk im lặng với Thơ ký, em hiểu cảm xúc yêu thương thật êm đềm
Mà đt của dk lằng nhằng quá! Ko biết đường nào mà lần! Gõ chữ môi giới ra “môi tới”, báo chí thành "baotry”, dịch chuẩn là “bảo trì”.
Đáng tiếc nhất là cách gọi thân mật của ace LC dành cho Lady là "Tâm bé bỏng”, loằng ngoằng thế nào lại biến thành "Tâm còi” :))
Làng trứng có mỗi cô bé đáng yêu thẳng tính anh nhuỷ, ko gọi là “còi” anh nhớ, phải là “slim fit” em cũng không thể nào mà giảm về đầu 4x được , bùn ghê gớm đã vậy dạo này em còn thèm cơm trắng với muối vừng lạc
Nay anh đi ăn bánh xèo với tôm càng nướng bên Đinh Công Tráng, mà nay không có tôm lớn, haiz.
Nếu nói về ký ức hương vị thì có những món anh sẽ không quên được, ví dụ:
Xá xị thuở nhỏ
Chạo tôm
Xôi nếp than cuốn bánh phồng ăn với đậu xanh tán, cốt dừa, dừa bào, muối mè đường trắng.
Cua cốm
Lẩu mắm
Mắm cá thu chưng thịt với gừng
Vịt quay kho, hụ hụ nhớ hồi nhỏ ăn vịt quay, ba má hay gắp phần nhiều thịt cho anh, mà anh muốn ăn phần ít thịt trước, chừa mấy miếng ức với đùi để kho.
Cá hồi xông khói ở cote d’azure, vị và thớ thịt của nó anh chưa thấy nhà hàng nào làm giống được, haiz.
Ốc hương hoang dã, sau này hàng nuôi nhiều quá, không ngon như xưa nữa,
Truffle, mùi của nó đặc trưng và khó quên chứ thật ra anh không đặc biêt thích mùi này.
Pate gan ngỗng béo, ướp với rượu port và gia vị cho dậy mùi.
Phô mai epoisses, phô mai xanh.
Bánh pope’s pillow, nó là sự kết hợp của thị giác và vị giác: giòn, mềm, chua, ngọt, xốp, béo.
Món Ka nhớ nhất khi còn nhỏ là món nước mắm kho quẹt … Món ấy đơn giản là đổ nước mắm vào nồi nhỏ, cho thêm đường vào, vừa nổi lửa vừa lấy đũa ngoáy, ngoáy tới khi nào sệt lại, lấy đũa nhúng vào kéo lên thành sợi là ngừng. Nếu ko ngừng kịp thời là bị cứng ngắc khỏi ăn
Ăn cơm chỉ cần ngoáy đũa vào là và cơm ngon lành với ít rau luộc đủ loại
Vậy thôi, ko có thêm tóp mỡ hay thịt ba rọi gì cả vì hồi ấy … nghèo
Sau này đj quán vẫn gọi kho quẹt có thịt ba rọi, tóp mỡ, tôm khô, tiêu xanh … đủ cả … nhưng không ra được cái vị quá khứ
U là zời, bảo sao sếp em dù đặt tiệc vẫn phải cố bon chen yêu cầu đặt thêm đĩa ba chỉ cháy cạnh ăn với cơm… (mặc dù thiệt sự các mâm tiệc đều để lại phần lớn thịt ba chỉ cháy cạnh)
Ngày xưa đk đồng ý founder có khi giờ thi thoảng em được vào Nam báo cáo cho sếp dùi