dưới Vũng Tàu có cà phê Ông già 15-20K/1 ly. Ngon có tiếng đó. Dg Nguyễn Văn trỗi nha
chắc ghệ rùi :v
Em đực bác win ơi.
OK man, có dịp vô lại sẽ thử. Mình cũng ghiền CF
VT giờ sáng sớm muốn tìm 1 quán cà phê ngon ngắm biển hơi khó nhỉ?
![]()
tại có quá nhiều quán đó thài nên chả biết quán nào ngon. Em thì toàn mua Cà phê ông già uống đổi vị qua Highland. Cà phê ông già toàn bán mang đi mà buổi sang bán 300-400 ly lận.
ý là không có cái chỗ ngồi thoải mái á! toàn phải mua mang ra chỗ bờ kè ngồi…rồi không có chỗ đi đé…
Hàn lâm tí về Buôn Mê, thài nhá.
Em…
Anh nhớ đến mùa mưa cao nguyên, mưa đến ướt sũng cả đất trời, như muốn níu chân người lữ khách, nhớ lắm những cơn mưa kéo dài cả ngày không ngớt… Mùa mưa là mùa cỏ cây thay áo mới, anh đã qua gần trọn một mùa mưa ở Ban Mê.
Anh nhớ đến từng đêm se lạnh, bước bên em như quên cả thời gian. Qua từng ngõ phố, ngát hương cà phê, dập dìu tiếng nhạc…Xì xụp tô bún đỏ - dịu ngọt, cay nồng…
Anh nhớ đến sự rộn ràng, tấp nập nơi ngã sáu, nhớ ngày đầu tiên cùng em dạo qua nơi này lúc đã về khuya. Một nụ hôn thật nhẹ như quên cả đất trời, như ngấm vào tận tâm can…
Anh nhớ đến mênh mang, bạt ngàn cây cỏ. Nhớ sắc xanh của những vườn cà phê trĩu quả, lẫn vào đó là những quả chín mọng, đẹp đến nao lòng.
Anh nhớ đến từng con phố, san sát những quán cà phê với đủ sắc màu và những không gian ấn tượng, chỉ nghe tên thôi đã thấy nhớ đến nao lòng. Những con đường, những địa danh mà phải không biết bao nhiêu lần anh mới đọc được tên, là Y Bih Aleo, là Ama Jhao, là Y Jút…
Ở đó, anh có thể uống cà phê nhiều lần trong cả ngày, cứ bước vào quán cà phê lại thích uống tiếp. Mùi cà phê thơm ngất ngây, vị cà phê đậm đà tuyệt diệu đã làm anh nhớ mãi không quên. Cho đến bây giờ và mãi về sau, anh vẫn sẽ giữ thói quen uống cà phê hàng ngày sáng - tối, khi đã xa Ban Mê.
Đó là vì anh đã có những ngày thật sự hạnh phúc bên em. Giờ đây, nỗi nhớ lại dâng đầy, em biết không? Anh đã từng nghĩ rằng, sẽ chẳng bao giờ yêu thêm một lần nữa, nhưng nó đã sai khi anh gặp em. Anh chẳng bao giờ giải thích được rằng, mình lại có thể yêu thêm một lần, với một người nhiều đến vậy em ạ…
Anh lưu giữ không thiếu một chút nào từng kỷ niệm nhỏ nhất… Đây là những tấm hình kỷ niệm, kia là tuýp thuốc em đã mua cho anh, kia là cách pha cà phê em nhắn…Những mảnh ghép dù rất vụn, vẫn còn vẹn nguyên trong anh như những ngày còn ở Ban Mê… Mãi mãi trong anh vẫn vậy, giờ trong anh cứ vấn vương, chẳng thể nào quên được. Nhặt nhạnh từng mảnh ghép, từng nỗi nhớ cứ thế chưa kịp vơi đã lại đầy.
Xin gửi lại mùa mưa Ban Mê, xin gửi lại ngút ngàn nỗi nhớ, anh sẽ lặng yên cất dấu thật sâu, thật kỹ, dẫu ký ức đã kín trong lòng… Cũng chẳng thể làm được gì hơn, thôi thì đành vậy, để không còn níu giữ bước chân em trên đường đời dài rộng… Chúc em luôn luôn khỏe mạnh, bình yên, đầy nghị lực để vững bước em nhé…
Tạm biệt em, tạm biệt Ban Mê, với tất cả tình yêu và nỗi nhớ của anh… Hẹn em một ngày gặp lại, chắc chắn mình sẽ gặp lại nhau em nhé…
Thương yêu!
ơ nhiều mà thài. Cho Xịn Marina phía bãi dâu, chô bthg ngắm biển. Shohee, Ocap, Hoa sứ, hòn rủ rì… … nhiều quán ven biển đó thài khu bãi trước và cung dg ra bãi sau
zậy hả? bữa đi toàn thấy quán bên phía núi thôi, dọc bờ biển toàn quán ăn, quán nhìn ok thì lại đông quá…
buôn mê giờ trẻ trâu nhiều lắm…
Gu tau uống thực ra là 100% ara hoặc cùng lắm pha thêm 10% ru nữa là đúng vị. Hồi trước thích cái đắng đậm của ru nhưng sau này thì thích chua thanh của ara hơn. Mà ara giá cao nên rất ít quán nó bán. Nên pha ngon nhất vẫn là ở nhà. Phee
Dạo này uống ara vùng Quảng Trị nó phê vcl ra đấy.
Trung nguyên legend nó bán ly cà phê gừng không nhớ tên mà uống cũng phê lắm…thử đi
Đự.u

E chào cả lò, nay đỏ cắt cu win cù loi

