“Mà bung , mà toang ai chịu trách nhiệm”
E vẫn nhớ đeo kẻng với mõ cho trâu để dễ tìm á. E sơ nhất lên rú mà tru lạc thì tìm ngơ người
Thời đồng chí mà nhãn bưởi là ngon rồi, thời mình hoa quả trong dân còn ít lắm, đói nên ngày 2 dở cơm độn với mói, có khi ăn khoai với củ mài, thịt thà dỗ hay tết mới được ăn 1 bữa.
Thế đã đc cưỡi trâu tàu ngầm qua sông. Không thấy n ngoi lên, Sợ trâu chết đuối. Khóc bỏ về tìm ng cứu chưa ng ae
Ông lửng này lai nhiễm nico nha, chưa đoc xong đã xoá
Tôi ấn nhầm. Hii
Tìm hoảng chớ có ra ngơ mô, cả nhà gia tài to nhất là con tru với xe bò… kkk
À chưa, lo tắm ko à, trâu bò ko quan tâm. Uống nước sông mấy lần lận, sợ vãi tè
Da nhiêu kỉ niệm, đi núi e sợ nhất con vắt(sên), kinh khủng luôn í.
Đỉa đặp thường xuyên, nhớ kỷ niệm cu bạn bị đỉa chui ngay chân giữ, chạy về khóc huhu, ông nhà nó giã nát thuốc lào tươi nhỏ vào đầu tờ rim là đỉa chui ra.
Quê tôi ít khi có vắt.
Kk. Chỗ tôi sông núi đủ cả.
Mỗi lần đưa trâu qua sông về nhà ( đường tắt cho gần ) đến giữa sông n lặn cả chục phút không thấy ngoi lên luôn.
Sợ trâu chết đuối về ăn đủ đòn. Kkk
Haaaa. Những món đó trẻ con ở quê nào những năm xưa cũng đều trải qua.
Nghèo nhưng mà nghĩ lại n vui.
Kkkkk ngày xưa ma chưa biêt bơi sao dám cưỡi trâu qua sông, sợ mún chít.
Chăn trâu đúng kỷ niệm tuổi thơ dữ dội của trẻ nông thôn, ai qua rồi đều có ấn tượng mạnh.
E mien núi nhiều lắm, mò vào dé cắn lúc nào ko biết hic hic
Kk chỗ tôi ngày xưa 4-5 tủi là biết bơi cả rồi.
Mò cua bắt ốc, hến, vạng…. Chốn học đi tắm thác, suối, sông k thiếu 1 cái trò gì kkkk
Nhà nào ngày xưa có trâu là khá giả trong làng r. Kkk
Đỉa n tắp vô người k béo lên nổi. Kkk
Ồ giờ dé nặng còn bơi được không giờ chắc rớt là chìm quá kkkk
Haa. Biết bơi r thì ng như cái phao. Nằm im ng cũng nổi. Kk
Giờ kiếm lại chơi mấy trò ngày xưa mới khó nè
Chắc giờ còn mỗi mò hến là duy trì đến giờ