Tò mò, chị đi lại gần thì mới biết anh Chí đang làm gạch. Đất sét vẫn còn mềm, anh dùng tay vỗ vào đất để nặn ra hình dạng. Âm thanh tay anh vỗ vào đất bạch bạch nghe thật vang trong đêm tối.
Tiếng bước chân lại gần của chị làm cho Nở bất ngờ bật dậy. Cái khuôn đang cắm vào viên gạch tuột ra khỏi cục đất sét tạo một tiếng như tiếng “ót” làm cho anh Chí cũng giật mình ngừng thao tác và ngước nhìn về phía chị với ánh mắt đầy… hàm ý.
Câu chuyện đến đây là hết.
Thôi về đọc truyện chị Dậu tiếp đi chị! (à đọc chỗ nào nhờ anh Tuyết chỉ cho) chứ đau đầu lắm rồi :))))
Chúc cả nhà cuối tuần thanh thản, lành mạnh ko chứng cháo!!!