Chuyện hôm qua như nước chảy về đông

Chào cả nhà mình ngày mới
Chúc cả nhà mình một ngày tốt lành

4 Likes

Chào chú và nhà mình ngày mới, tháng mới.
Chúc cổ phiếu giá đẹp như mơ ạ. :smiling_face_with_three_hearts:

Chúc nhà mình, tối nay có giấc ngủ an lành ạ. :smiling_face_with_three_hearts:

:sunflower: :sunflower: :sunflower:

Xao xuyến quá vỗ về bao nỗi nhớ
Nghe bồi hồi len lỏi gõ từng cơn
Anh in đậm trong tim như hơi thở
Mà bấy lâu em cất bước đi tìm!

51 ngày nữa là Giáng Sinh

1 Likes


Tôi không sợ hàng rác, hàng giấy lộn vì chúng sờ sờ ra đấy ai cũng thấy, ai cũng biết, con nít cũng biết luôn. Thứ làm tôi sợ nhất là hàng rác, hàng giấy lộn đội lốt hàng cơ bản, Blue chip. Điều này được ví như mặt sông phẳng lặng nhưng phía dưới là những dòng nước ngầm chảy xiết, nó là cái bẫy, giết chết bao nhiêu thế hệ nhà đầu tư chứng khoán VN mười mấy năm qua, kể cả những nhà đầu tư dày dạn kinh nghiệm. 23 năm qua ở TTCK VN có khoảng 400-500 mã thuộc dạng này. Vô số nhà đầu tư lâu năm, mười mấy năm qua chết tức tưởi vì những cổ phiếu dạng này. Suy cho cùng đầu tư chứng khoán không phải là chọn và lựa mà là chọn và loại bỏ. Loại bỏ rác rưởi & giấy lộn. Điều đó không bảo đảm cho bạn chiến thắng thị trường nhưng ít nhất giúp bạn tránh được những cú chết thảm không còn đường về quê ngoại. Tôi không tiện kể ra đây những cổ phiếu dạng này, vì nó sẽ xát muối vào vết thương còn đang rỉ máu của anh chị. Tôi tin chắc anh chị cũng hình dung tôi đang nói về những cổ phiếu nào.

2 Likes

Mình dường đã ngủ trăm năm
Sớm mai thức dậy thấy nằm trong mây

Một mai mở mắt nhìn ra
Thấy sông đầy nước và hoa đầy đồng
hình ảnh

2 Likes

50 ngày nữa là Giáng Sinh


1 Likes

Trả nợ ân tình giùm ba …

Ba mồ côi cha khi mới vừa 8 tuổi, bà nội và ba, một mẹ một con, cứ lây lất trôi theo dòng đời. Vào quân ngũ, ba từ chối cơ hội thăng tiến theo con đường binh nghiệp để có thời gian học hành. Chiến tranh loạn lạc nhưng ba cũng cố gắng lấy được bằng tú tài đôi, rồi sau đó ghi danh vào trường luật, ba muốn làm luật sư để giúp những phận đời thiếu may mắn như ba. Chiến cuộc sắp tàn, ba từ chối cơ hội di tản ra nước ngoài vì không đành lòng bỏ mặc gia đình để ra đi một mình, dù biết rằng ở lại là chấp nhận một đời đầy giông bão. Saigon thay tên, bao nhiêu ước mơ phải đành dang dỡ. Người ta biết ông nội là người của Việt Minh, bị người Pháp chặt đầu tại Gio Linh, giống y như lời bài hát Bà mẹ Gio Linh cũa nhạc sỹ Phạm Duy, và nhờ vậy ba được trả tự do sớm hơn các chiến hữu của ba.

Vừa được trả tự do, ba tức tốc tìm đường về quê, nhưng về đến quê xưa, lòng ba như lửa đốt, khi không biết vợ con đang còn lưu lạc nơi đâu. Những người quen cũ ở quê, người thì lánh mặt ba, người thì lạnh lùng xem như chưa từng quen biết ba. Nếu biết chuyện này lúc tuổi mới đôi mươi, mình sẽ trách người ta sao nỡ lạnh nhạt với ba mình trong hoàn cảnh như vậy. Tuy nhiên, biết chuyện này khi tóc đã pha sương, mình hiểu, thời cuộc vừa mới đổi thay, dẫu có thương ba cách mấy thì người ta cũng phải giấu kín trong lòng, ai cũng phải vậy thôi. Sống hơn nữa đời người, quá nhiều lần chứng kiến cảnh mỗi khi có ai đó ngã ngựa, biết bao nhiêu người không liên quan cũng xông vào hả hê đạp thêm vài cái. Bởi vậy, chỉ cần người ta ngoảnh mặt làm ngơ, không làm gì, không nói gì, thì mình cũng phải biết ơn người ta rồi.

Cuối cùng, một người bạn cũ lên tiếng, rằng ba đã được trả tự do rồi, ai giúp gì được cho ba thì cứ giúp. Bác ấy là người có uy tín lúc đó, tiếng nói có trọng lượng, nhờ vậy tình hình dễ thở hơn, có một người bạn cũ còn đi làm giùm ba cái giấy đi đường, để ba khỏi bị làm khó làm dễ trên con đường thiên lý tìm lại vợ con. Một câu nói bình thường, nhưng phận người ngã ngựa, ba thấy nó vô cùng quý giá, mà tận cuối đời ba vẫn còn nhớ rõ.

Trời cao cũng khéo sắp đặt, gần nửa thế kỷ sau, cháu nội của bác ấy vô tình trở thành học trò của mình ở Bách Khoa, và bạn đã tham gia vào nhóm nghiên cứu của mình. Mình có cơ hội góp một chút công sức nho nhỏ giúp bạn tìm được học bổng toàn phần đi làm TS ở Mỹ sau khi bạn tốt nghiệp đại học khoảng 3 tháng, để cuộc đời bạn bước sang một trang mới. Bạn đã đặt chân đến Mỹ được 3 tháng nay rồi, cuộc sống ở vùng đất mới đã bắt đầu ổn định.

Thật ra mình đã đồng hành với bạn rất lâu trước khi mình biết về món nợ ân tình ngày xưa giữa ông nội của bạn và ba mình, mà xưa nay mình cũng vô tư giúp rất nhiều bạn trẻ được xuất ngoại, kể cả những bạn không phải là học trò của mình. Thật ra bạn ấy là người hiền lành, khiêm tốn, chịu thương chịu khó, nếu không có mình thì cũng sẽ có người khác thương mà giúp, và dù sớm hay muộn thì cuối cùng bạn cũng sẽ đặt chân đến Mỹ thôi. Cũng như ngày xưa, không có câu nói của bác ấy, có thể ba sẽ vất vả hơn, nhưng “Gặp thời thế, thế thời phải thế”, dù sóng gió cỡ nào, cuối cùng ba cũng sẽ tìm được mẹ và các anh chị của mình thôi. Số phận đã khéo sắp đặt để ba nợ bác ấy một ân tình, và gần nửa thế kỷ sau, số phận lại sắp đặt để mình có cơ hội trả bớt món nợ ân tình ngày xưa giùm ba.

Những năm cuối đời, không biết sẽ ra đi lúc nào, ba thường dặn dò con cái là ba không nợ nần gì ai trong họ hàng mình cả, con cháu của ba giúp được ai chuyện gì thì ráng giúp người ta, nhưng không cần phải trả nợ cho ai. Sau khi ba về trời, đọc hồi ký của ba, mình mới biết thật ra đến tận những năm cuối đời, ba vẫn còn ray rứt về những món nợ ân tình ngày xưa mà ba chưa thể trả hết được. Cũng nửa thế kỷ đã trôi qua, biển hóa nương dâu, những người muôn năm cũ nếu còn sống thì chắc có lẽ họ cũng không còn nhớ ngày xưa họ đã từng giúp ba chuyện gì nữa. Chỉ có người được giúp thì luôn giữ mãi những ân tình ngày cũ ở một góc nhỏ trong tim đến tận cuối đời. Phải có duyên thì mới nợ nhau một đoạn ân tình, mà nợ tiền nợ bạc thì có ngày trả hết, chứ nợ ân tình thì biết trả đến bao giờ mới xong.

Thôi thì con sẽ cố gắng làm thêm nhiều việc thiện nữa, giúp được ai chuyện gì thì con sẽ ráng giúp. Nếu những việc con làm có đem lại chút công đức nào đó, con thành tâm cầu mong ở đâu đó, có ai đó sẵn lòng giúp cho con cháu của những người từng giúp ba mỗi khi họ cần.

Tròn 3 năm ba theo gió theo mây về trời, con cái của ba dù không bằng ai nhưng tất cả đều sống lương thiện ngay thẳng, ba đừng bận tâm hay lo lắng bất cứ chuyện gì nữa. Ba cứ đi đến những nơi mà ba muốn đi, ba cứ làm những gì mà ba thích làm. I love you Daddy…

Nam Phan

3 Likes

49 ngày nữa là Giáng Sinh

2 Likes

48 ngày nữa là Giáng Sinh

2 Likes

48 ngày nữa là Giáng Sinh

2 Likes

Con Thú này bác mua bao lâu r bác

Chúc nhà mình tuần mới nhiều may mắn ạ. :smiling_face_with_three_hearts:

1 Likes

Chào cả nhà mình ngày mới
Chúc cả nhà mình một ngày tốt lành



6 Likes

Chào cả nhà mình ngày mới
Chúc cả nhà mình một ngày tốt lành



2 Likes

PET - Chi phí lãi vay :
Q.1 : 71 tỷ
Q.2 : 84.8 tỷ
Q.3 : 62.4 tỷ



2 Likes

Ông đủ điều kiện vay thì ứ thèm vay, thậm chí còn mang tiền đi gửi ngược Bank

Ông không đủ điều kiện vay thì Bank không dám cho vay.

Kinh tế làm ăn khó khăn người có tiền lại mang tiền đi gửi Bank, lãi suất tiền gửi thấp người ta vẫn gửi. Lượng tiền gửi chẳng những không giảm mà còn lập kỷ lục luôn !!!

1 Likes

Ông đủ điều kiện vay thì ứ thèm vay, thậm chí còn mang tiền đi gửi ngược Bank

Ông không đủ điều kiện vay thì Bank không dám cho vay.

Kinh tế làm ăn khó khăn người có tiền lại mang tiền đi gửi Bank, lãi suất tiền gửi thấp người ta vẫn gửi. Lượng tiền gửi chẳng những không giảm mà còn lập kỷ lục luôn !!!