Chuyện hôm qua như nước chảy về đông

Người đọc tự đánh giá được mà. Chửi bới là một ngôn ngữ tranh luận, dù hơi thấp cấp, nhưng vẫn là phương tiện để truyền tải ý kiến từ những tâm hồn đau đớn và bất an.

4 Likes

Cho dù tối qua bạn có có đau đớn đến thế nào thì sáng hôm sau tỉnh dậy, thành phố vẫn tiếp tục nhộn nhịp, tiếng người nói chuyện, tiếng xe cộ chuyển động vẫn ầm ĩ như thường. Sẽ không có ai để ý bạn đã mất đi điều gì, không ai quan tâm bạn vui vẻ ra sao. Thế giới này sẽ không vì bất kì ai mà dừng lại, đau lòng thì khóc, mệt mỏi thì ngủ, lòng người càng bạc bẽo thì lại phải càng tự yêu lấy bản thân mình.

hình ảnh

9 Likes

“Trên những bãi sông kia, có biết bao người sống như y, nhưng không bao giờ cưỡng lại đời mình. Đời họ là một đời tù đày. Nhưng cũng như một con trâu, họ vẫn cắm cúi kéo cày, ăn cỏ, chịu roi. Ở bên kia những cánh đồng bùn lầy, là rừng xanh, cuộc sống tự do, cỏ ngập sừng. Con trâu có lẽ cũng biết vậy, nhưng chẳng bao giờ dám đi, chẳng bao giờ nó dám dứt đứt sợi dây thừng. Cái gì giữ con trâu lại đồng bằng và ngăn người ta đến một cuộc đời rộng rãi hơn, đẹp đẽ hơn? Ấy là thói quen, lòng sợ hãi sự đổi thay, sợ hãi những cái gì chưa tới. Ấy thế mà trên đời này lại chẳng có cái gì tới hai lần. Sống tức là thay đổi…”

(Trích tác phẩm “Sống mòn” - Nam Cao)

4 Likes

Cứ tưởng qua đêm trời lại sáng,
Nào hay cớ sự nó như vầy.
Chuyện đời chưa biết thì ham biết,
Lỡ biết bây giờ ngán ngẩm thay!

4 Likes

Mỗi người tự biết việc riêng của mình để làm vì bản thân và gia đình, chứ không có nghĩa chiều chuộng hết mọi sở thích của bàn dân thiên hạ.

4 Likes

Em và ta đi hết mùa khờ dại
Cuối con đường mới biết đã rời tay…

4 Likes

Và đôi khi bạn thấy nhớ những buổi chiều bạn biết là sẽ không bao giờ quay lại nữa…

hình ảnh

6 Likes

Tháng chạp về rồi em ở đâu
Thành phố vùi trong giấc ngủ êm đềm
Hãy nói đi chừng nào em trở lại

3 Likes

Cuộc đời này, xét cho cùng vẫn chỉ là một vòng lẩn quẩn: Người ta dành quá nhiều thời gian tìm kiếm những điều không thể, để rồi đánh mất đi thứ mình đang có, và sau đó lại tiếp tục loay hoay kiếm tìm trong sự nuối tiếc khôn nguôi…

7 Likes

“Nhận lại đây tháng năm dại khờ
Xin giữ em cho hoàng hôn
Làm sao biết có những ban mai lần nữa…”

3 Likes

Có nhiều người vất vả kiếm tiền không phải vì mê muội, không phải vì họ quá cần tiền, mà họ không muốn suốt đời vì thiếu tiền mà trở nên hèn hạ, càng không muốn vì nó mà làm khó người khác hay phải phục tùng bất kỳ ai.

Vất vả kiếm tiền chỉ hy vọng khi cha mẹ già yếu có thể gánh vác nhiều một chút, lúc người thân cần giúp đỡ không bị khó xử vì trong túi trống không.

Cho nên dù gặp bất cứ chuyện gì cũng nhất định phải kiên trì, phấn đấu tiến lên trên con đường của mình, dựa vào thực lực bản thân để có được sự tự do và tự tôn cho chính mình, không phải quị lụy vào người khác.

Trong cuộc đời này, nếu bạn không tự nỗ lực thì vĩnh viễn không thể đòi công bằng cho mình. Nỗ lực rồi - thành công rồi - có tiếng nói rồi, mới có tư cách nói tới sự công bằng.

7 Likes

Có một chiều tháng năm
“Thầy còn nhớ con không…?”
Tôi giật mình nhận ra
người đàn ông áo quần nhếch nhác
Người đàn ông gầy gò
ngồi sau tủ thuốc ven đường.
“Thầy còn nhớ con không…?”
Câu lặp lại rụt rè rơi vào im lặng.
Hoa phượng tháng năm rơi đầy vỉa hè
Rụng xuống trên vai người thầy học cũ.
“Không… xin lỗi… ông lầm… tôi chưa từng dạy học
Xin thối lại ông tiền thuốc… cám ơn…”
Cuộc sống cho ta nhiều quên, nhớ, vui, buồn
Thầy học cũ mười năm không lầm được
Thầy học cũ ngồi kia dấu mình sau tủ thuốc
Giấu mình trong hoa phượng rụng buồn tênh.
Còn biết nói gì hơn
Đứa học trò tâm sự
Người thầy cũ lại chối từ kỷ niệm
Chối từ những bài giảng dạy con người đứng thẳng
Biết yêu anh em – đất nước – xóm giềng
Đứa học trò vào đời với trăm nghìn giông bão
Bài học ngày xưa vẫn nhớ mãi không quên.
Và hôm nay…
Bên hè phố im lìm
Vành nón sụp che mắt nhìn mỏi mệt
Câu phủ nhận phải vì manh áo rách
Trước đứa học trò quần áo bảnh bao ?
Tôi ngẩn ngơ đi giữa phố xá ồn ào
Những đứa trẻ tan trường đuổi nhau trên phố
Mười năm nữa đứa nào trong số đó
Sẽ gặp thầy mình như tôi gặp hôm nay?

3 Likes

Tôi luôn thấy một sự phấn khích vô cùng khi đối diện với những điều tĩnh lặng. Giống như khi lướt đi trong chiếc xe êm ru trên con đường quanh co giữa ngàn thông một ngày mưa phùn giăng mỏng. Hay buổi chiều cuối năm từ lầu 68 nhìn xuống thành phố hoàng hôn đầy những ánh đèn nhấp nháy di động trong sự tĩnh mịch vô cùng. Hoặc khi ngồi giữa cả một khán phòng mọi người đột nhiên sững sờ im tiếng trong khi những chỉ số sáng bừng trên bảng điện chứng khoán.

hình ảnh

4 Likes

Đời người suy cho cùng cũng chỉ hơn thua nhau ở số phút giây được sống thanh thản và bình yên.

8 Likes

Tất cả những chướng ngại trong đời chỉ có thể làm cho tôi trở nên mạnh mẽ hơn chứ chẳng hề làm tôi đau lòng chút nào.

Thay vì để tâm phiền não, tôi xem việc tiền mất / bạn mất / người tình mất nó giống như là mặt trời mọc lên lặn xuống mỗi ngày.

Vì mình có xanh cỏ thì mặt trời vẫn vậy, có vì mình mà ngưng mọc bữa nào đâu. Vạn vật trong tự nhiên chẳng vì mình mà ngừng thở đi phút giây nào, thì mình cũng vậy thôi, tại sao lại vì ngoại cảnh, vì người khác mà ngưng thở dù chỉ 1s.

Tức giận chỉ mang đến bệnh tim, chấp nê chỉ mang đến oán thù. Người sống ở đời, bởi vì xem nhẹ cho nên vui vẻ, bởi vì xem nhạt cho nên hạnh phúc.

Thờ ơ không có nghĩa là không để tâm, chỉ là để tâm chỗ đáng để, còn không đáng thì thôi, tao cho mày hết, khỏi tranh nhau cho mệt.

5 Likes

Khi bạn 20 tuổi, bạn có thể mua được món đồ chơi mà năm 10 tuổi bạn không thể mua được, nhưng đã không còn cảm giác vui sướng như hồi đó nữa.

Khi 30 tuổi, bạn đã đủ dũng cảm để theo đuổi cô gái mà năm 20 tuổi bạn không dám theo đuổi, nhưng cô gái ấy đã thành vợ người ta được nhiều năm rồi.

Khi bạn 40 tuổi, bạn muốn tiếp tục mối quan hệ với đám bạn năm 30 tuổi bạn trót bỏ quên, nhưng chợt nhận ra đã mất liên lạc nhiều năm lắm rồi…

Khi bạn 50 tuổi, bạn làm ra nhiều tiền như bạn mong muốn lúc 40 tuổi, nhưng chợt nhận ra sức khoẻ đã không còn như trước…
Cuộc đời là vậy đấy, bỏ lỡ rồi thì không tìm lại được đâu.
Có những chuyện, bây giờ không làm, sau này có muốn cũng không làm được…

8 Likes

Khí chất đầu tư sẽ quyết định vận mệnh của bạn có giàu có được hay không?

Thông minh, tài giỏi chỉ là tìm được ra mã tốt thế nhưng với khí chất thất thường thì không bao giờ cầm được 1 tháng, chính vì lý do đó mà việc phớt lờ được những rung động của TT mới là cái cần phải có của NĐT. Tất nhiên, mua Cổ là phải đứng trên giác độ mua DN dù là 1 phần rất nhỏ của DN thì mới thấu hiểu được hoạt động kinh doanh của DN mình sở hữu, khác hẳn quan điểm mua cổ phiếu là chờ ít ngày tới để bán

7 Likes

Tháng mười đã về rồi đó em
Tháng mười không đẹp như trong tranh
Tháng mười trời mưa như trút nước
Khóc thương những cuộc tình mồ côi

Hết mùa mưa rồi đến mùa gì nhỉ
Em mơ màng chắc là đến mùa yêu
Mưa ngoài trời sao lòng em lại ướt
Có lẽ nào mình đi lướt qua nhau?

Đến khi nào trời ngừng trút mưa ngâu
Cho con sóng bạc đầu ra tận bể
Chuỗi ngày buồn cứ dài dằng dặc thế
Chút ngày vui sao chẳng được tày gang

Chợt vẩn vơ chuyện Chức Nữ - Ngưu Lang
Cầu Ô Thước khi nào xây vĩnh cửu
Trần thế này có bao giờ hiện hữu
Thứ nhân gian gọi 2 chữ “tình yêu”?

hình ảnh

6 Likes

Càng về khuya tôi phát hiện ra số nick Facebook, Z.a.l.o online càng nhiều…, làm một cuộc khảo sát bỏ túi thì lý do dẫn đến mất ngủ có 2 nguyên nhân chính là :

  1. Khát tình
  2. Khát tiền

P/S : Tuyệt đối ko có ai vì nước vì dân mà mất ngủ cả.

5 Likes

Cơ bản những người tìm đến rượu không phải vì thèm rượu mà đó chỉ là cái cớ để người ta tìm đến những gì chất chứa từ trong sâu thẳm tâm can mình, lục lọi tìm về những ký ức xa xăm một thời đã qua, những con nguời ta từng gặp, những vùng đất ta đã đi qua, những mùa hoa bỏ lại, hoặc chỉ đơn giản là những chiều mưa gió ở một vùng đất lạ ta ngồi quây quần nhâm nhi vài tuần rượu với những người bạn tri kỷ.

Có lẽ gần trăm năm về truớc vào một buổi chiều mưa gió thế này, trong tâm trạng ngà ngà say Nguyễn Bính đã cho ra đời những vần thơ bất hủ thế này:

Nhắc lại những ngày mưa gió cũ
Những chiều quán trọ những đêm say
Người quen nhắc lại từng tên một
Kể lại từng nơi đặt dấu giày

3 Likes