Đôi lúc em tự hỏi, cái nghề chứng khoán, đặc biệt là các chuyên gia phân tích chứng khoán, có phải vì đặc thù, tính chất công việc đã biến họ thành những con người tráo trở, lươn lẹo? Dù ngoài đời họ là những con người hoàn toàn khác hẳn, rất dễ thương. Hay tại em cổ hủ, bảo thủ không nhận ra rằng: Đầu tư, đầu cơ chứng khoán thì gió chiều nào theo chiều đó, vì chứng khoán: Mỗi ngày một thế cờ. Không thể cứng nhắc, bảo thủ. Như vậy mới sống sót và tồn tại được ở cái thị trường này.
Ví dụ mình thấy thị trường đang tốt, vì cả tỷ lý do nên mình nhận định nó tốt. Sang hôm sau, mình thấy nó xấu ngoài dự kiến, vì một tỷ lý do, thì mình phải thay đổi nhận định. Như thế có gọi là tráo trở lươn lẹo không ạ.
Nhưng những người theo mình họ sẽ bị sốc và cảm thấy như bị phản bội, và từ đó họ thù ghét mình thì sao? Mình phải ứng xử sao đây.
Tình huống này hay gặp ở những người tam gọi là “đứng mũi chịu sào” trên TTCK. Nhất là các chuyên gia, hoặc các bạn hay chém gió, viết lách trên các diễn đàn.
Đó là lý do rất nhiều trader rất giỏi ẩn mình trên núi Võ Đang. Họ khôn đấy, vì không muốn tự mình đeo gồng vào cổ mình, nó là áp lực vô hình cho các trader thực thụ.
Ai cũng từng thề thốt với thời gian, hẹn sau này lớn lên sẽ thành người hạnh phúc. Ấy vậy mà chỉ thiếp đi một lúc, đi gần nửa đời người, vẫn chưa vẹn vuông tròn…
Ai cũng là nhà đầu tư
Nhưng chưa ai thực sự đầu tư.
Không ai thực sự đầu tư nhưng ai cũng có cổ phiếu.
Ai cũng có cổ phiếu nhưng không mấy ai hiểu rõ về cổ phiếu đó.
Không mấy ai hiểu rõ về cổ phiếu đó
Nhưng ai cũng khen nức nở trên mọi diễn đàn.
Ai cũng khen nức nở trên mọi diễn đàn nhưng lại sẵn sàng bán đi.
Ai cũng bán nhưng không mấy ai có lãi. Không mấy ai có lãi nhưng ai cũng nghĩ mình giỏi.
Ai cũng nghĩ mình giỏi nhưng không mấy ai tin vào chính mình.
Không tin chính mình nhưng luôn nghi ngờ tài năng người khác.
Nghi ngờ tài năng người khác nhưng vẫn tìm đọc cho bằng được.
Tìm đọc cho bằng được nhưng cứ đọc là chửi…".