Thư giãn ngắn: Gã tiên trj và ngài thị trường ( p3)
Lại kể tiếp câu chuyện về Gã tiên trj và ngài thị trường…
Sau khi Ngài thị trường bay lên cao, Gã tiên trj lại tiếp tục đẩy cối đá. Vừa đẩy gã vừa nhìn xuống thấy càng lúc càng xa nhóm người leo bên dưới.
Thế là Gã liền nảy ra ý định ngừng lại đợi họ
Quả nhiên chỉ lát sau là nhóm người Môi Tới, Bốn Vắng… cũng đuổi kịp
Bốn Vắng gặp Gã liền nói:
Ôi Anh tiên trj, Anh leo gì mà nhanh thế!? Làm tụi tui phải leo hộc xì dầu mới theo kịp nè…
Gã tiên trj vui vẻ đáp:
Thì thấy anh em bên dưới nên tui mới ngừng lại đợi nè Chớ tui mờ tiếp tục leo thì làm seo anh em đuổi kịp!
Chợt nhìn thấy sợi dây xích ở chân và cái cối đâ trên vai gã tiên trj, Môi tới thắc mắc:
Mờ… Sao chân Anh bị xích và còn phải vác cối đá vậy?
À… - Gã tiên trj cười tươi đáp - Anh đang thực hiện nhiệm vụ cao quý do ngài thị trường giao cho ấy mờ!
Nhiệm vụ giề thế anh? - Môi Tới hỏi
Các chú nhìn lên phía trên xem! - Gã tiên trj vừa nói vừa chỉ tay về phía trên
Cả nhóm nhìn lên trên thì thấy cách chỗ họ đứng khoảng 30-40m tại cột mốc 1100m là Ngài thị trường đang ngồi ăn Lạc rang, uống trà và oánh cờ cùng một người khác, đứng kế bên ngài là gã … đang liên tục đổ lạc vào bát và châm thêm trà vào ấm
(( Ảnh minh hoạ - Internet )
Thấy rùi! - Bốn vắng trả lời, rồi quay qua giục nhóm đj cùng - Nhanh, nhanh… còn có vài chục mét. Mau leo lên hỏi ngài cho ra lẽ!
Gã tiên trj lập tức níu tay Bốn Vắng, nói:
Nãy giờ các chú đã mấy lần nhìn lên ấy rùi? Không phát hiện ra rằng " tuy gần mà xa à"?
À… ờ… - Bốn Vắng gãi đầu - Quả thực là lúc nãy cũng nhìn thấy cách vài chục mét và bây giờ cũng vậy…Lạ nhỉ!?
Gã tiên trj bình thản nói:
Đó là lý do tại sao Anh phải vác cái cối đá đấy!
Là sao!? - Cả bọn tò mò
Gã tiên trj trầm ngâm một chút rồi nói:
Ngài thị trường có quy định rằng " Muốn gặp được ngài thì bắt buộc phải vác theo cối đá để thể hiện lòng thành, nếu ko vác thì sẽ vĩnh viễn ko thể leo đc tới chỗ ngài đâu… Và nếu leo được tới nơi thì ngài sẽ " thưởng vô cùng lớn"!
À… ra thế! - Cả bọn ồ lên.
Vốn dĩ gã tiên trj xuống núi hành nghề cách nay khảng 8 tháng… vô tình vừa may lúc cái cối đá rơi thảm từ độ cao 1000 mét xuống 650m thế nên Gã phán cái CC giề cũng… Đúng!
Thành ra tạo được uy tín cực lớn ở Làng Trứng. Ai cũng coi gã như THÁNH TRỨNG!
Thành ra mỗi lời nói của gã mọi người đều nhất nhất tjn theo
Giờ nghe gã nói thế, tất nhiên cả nhóm tjn theo ngay!
Bốn Vắng nhanh nhảu nói:
Thế giờ Anh đưa cối đá đây tụi em vác hộ cho nhanh ạ!
Gã tiên trj lắc đầu nói:
Anh vác suốt từ 650m lên tới 1060m rồi
Giờ còn có 30-40m mà tự nhiên trao cho các chú… nó có PHÍ công của anh không?
Không không đâu! - Môi Tới mau mắn - Tụi em không để anh thiệt thòi đâu ạ!
Nói rùi cả nhóm chụm đầu vào… VIPRom, bàn qua, tán lại
Cuối cùng Bốn Vắng gom góp được 1 túi ngân lượng khá to, hai tay kính cẩn dâng lên cho Gã tiên trj:
Đây! Chút lòng thành của chúng em. Mong anh nhận cho ạ!
Việc của anh uốn lưỡi chém gió… lừa thiên hạ… ý lộn… giúp đời ạ!
Còn ba cái việc nặng nhọc, " THỰC CHIẾN" này anh cứ để tụi em lo!
Gã tiên trj tỏ vẻ miễn cưỡng nhận túi ngân lượng, nói:
Anh là anh quý các chú … nên mới nhường cối đá đấy nhé!
Mà anh nói trước… mọi khuyến nghị nhận định tuyên bố của anh chỉ là để tham khảo… các chú phải tự chịu trách nhiệm cho mọi hành của mình nhé…
Anh này… - Môi Tới vỗ vai - Từ 650 tới nay Anh giúp tụi em bít là bao nhiêu, tiên đoán như thần, không tjn anh thì bít tjn ai…
Gã tiên trj cau mày:
Cái nào ra cái đó! Anh vẫn chưa nhận được sự đồng ý của các chú…
Vâng - Bốn Vắng hét to - Chúng tôi tự nguyện đưa ngân lượng cho Anh tiên trj, tự nguyện vác cối đá, tự làm, tự chịu, không kiện cáo than trách anh dù có phải nhảy cầu… Xjn cam kết! Cam kết!
Gã tiên trj bấm nút dừng cái app ghi âm trên chiến Iphone 12 pro max. Hài lòng nhận túi ngân luợng rồi ngửa cổ lên hét lớn:
Ngài thị trường! Ngài thị trường!
Có nhóm người đồng ý tự nguyện khiêng cối đá hộ tôi!
Ngài làm ơn thực hiện " chuyển nhượng" giúp tôi với ạ!
Ngài thị trường dừng oánh cờ, không bay xuống như mọi khi mà chỉ nhìn xuống hỏi:
Các ngươi chắc chắn thực hiện giao dịch không!?
Có! Có… - Cả nhóm đồng thanh
" Bùm"
Cối đá trên vai và xiềng xích nơi chân gã tiên trj lập tức biến mất Và trên vai, ở chân bọn Bốn Vắng mỗi người đều xuất hiện 1 cối đá, 1 xiềng xích
(Ảnh minh hoạ - Internet)
Gã tiên trj cất tiếng cám ơn ngài thị trường, nói lời tạm biệt, không quên chúc may mắn tới nhóm Bốn Vắng rồi cầm túi ngân lượng vội vàng leo xuống núi
Về phần nhóm Bốn Vắng, họ bắt đầu hăng hái, hì hục khuân cối đá leo lên để nhận thuởng
…
Leo… họ leo… nhìn lên… họ nhìn lên… leo… họ lại leo… nhìn lên… họ lại nhìn lên…Cứ vậy… cứ vậy… Ngài thị trường cứ chễm trệ ngồi cách họ vài chục mét…
Vài người trong nhóm đuối sức tuột tay thì bị cái cối đá lôi rơi thẳng xuống núi
( Ảnh Minh hoạ - Internet)
Bốn Vắng ngửa đầu nhìn lên trên rồi bấc giác tái xanh mặt Gã dường như lúc này có vẻ đã hiểu ra vấn đề.
Gã quay qua Môi Tới bảo:
Chú… đừng leo nữa… ngồi nghỉ đj
Môi tới ngạc nhiên hỏi:
Sao thế… sắp tới rồi…
Không tới đc đâu… ta bị gã tiên trj lừa ÚP SỌT vào đầu rồi…
Là seo?
Tui vừa nhìn kỹ lại và nhận ra hình như người đang ngồi oánh cờ với ngài thị trường chính là…thần Zeus tối cao ( Hèn giề lúc nãy ngài thị trường ko bay xuống mờ vẫn ngồi im )
Cả hai đều là Thánh cờ thì " ÉO THỂ PÍT ĐÂU LÀ ĐỈNH"
}%¥%~¥}%¥}%¥~%¥}%¥}^ Gã tiên trj mất rạy!- Môi Tới ko kiềm đc nỗi tức giận!
Than vãn, chửi bới, Chí Tèo…phỏng ích giề! - Bốn Vắng lắc đầu - Chúng ta phải chấp nhận thực tế, tìm cách thjk nghi để tồn tại và phát triển mới là dân chuyên nghiệp!
Thế giờ làm sao đây!?
Thì… chờ… và tìm người để chuyền lại cối đá thôi…
…
( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí thuần tuý xả stress Làng Trứng truyền kỳ…)
Written by Andjku
Posted by Tammy.Tr
Sau khi bán lại, chuyển lỗ con Vàng qua cho Chí Tèo ( xem lại các hồi trước ), Lão Hạc bắt đầu ngộ ra được sức mạnh của “Tri Thức tự thân”
Mình phải cố gắng học hỏi để nâng cao trình độ của mình, chớ không được phụ thuộc vào kẻ khác - Lão Hạc tự dặn lòng.
Lão đi tìm mua cho bằng được cuốn " Binh pháp Tôn Tử" và các cuốn sách chuyên về kinh doanh Trứng. Sau đó về nhà bỏ rượu chè, thuốc lá, đóng cửa nghiền ngẫm
Sau vài tháng học hỏi nghiên cứu, cảm thấy đủ tự tin, Lão Hạc quyết định quay trở lại với Trứng trường😊
Lão xăm xăm xách bịch Tiền đi về phía “Phố Tường” để chọn Tiệm Trứng giao dịch . Khi đi ngang qua quán nước đầu Làng thì nghe tiếng gọi giật ngược từ trong quán:
Lão Hạc, Lão Hạc…
Lão Hạc dừng bước, quay đầu nhìn vào. Thì ra là Lợi Trưởng quầy Kim Tiền Bang và Môi Tới, phụ trách kinh doanh của một hiệu trứng khá nổi tiếng trong Làng.
Vào đây, vào đây… - Lợi Trưởng Quầy nhiệt tình mời chào - Vào làm tách trà đã…
Lão Hạc bước vào, ngồi xuống. Môi Tới niềm nở rót trà cho Lão, không quên liếc ánh mắt sắc như Dao vào bịch tiền nơi thắt lưng Lão Hạc .
Chỉ với ánh nhìn nhanh của mình, Môi Tới đã xác định được số tiền Lão Hạc mang theo là không hề nhỏ. Hắn niềm nở hỏi:
Anh Hạc dạo này đi đâu mất tích cả mấy tháng trời vậy?!
Hớp ngụm trà móc câu, lão Hạc từ tốn đáp:
Dạo trước nghe theo lời Cậu buôn Trứng thua lỗ quá nên tôi chả mún gặp ai…
Ậy… - Môi Tới nhanh miệng phân bua - Lão lại nhắc chuyện buồn rồi. Đợt đó là khó khăn chung! Ai cũng thua lỗ. Bản thân em lỗ còn nhiều hơn Anh Hạc nè.
" Đệt" tính dùng kế " mèo khóc chuột chết" với anh à?! Anh không còn ngu như ngày xưa đâu em à - Lão Hạc nghĩ thầm trong bụng.
Phải đó! - Lợi trưởng quầy hùa vào nói - Đợt đó tôi cũng lỗ chổng vó .
Lão Hạc cười nhẹ vỗ vai Môi Tới nói:
Tôi có trách chú đâu mờ . Cũng may bán được con Vàng và còn một mớ Trứng nên vẫn còn ít vốn . Đang tính bán hết mớ Trứng này, gom lại đj mua con GTK để dưỡng già
Môi Tới nắm tay Lão Hạc nói giọng đầy cảm xúc:
Anh này, giờ mà mua con GTK đúng là phí của. Đoạn này Trứng trường đang thuận lợi, nhiều hiệu Trứng tăng bằng lần lun á.
Em đã bỏ rất nhiều công sức, vung bút vẽ hình các kiểu, phân tách trái, phải đủ đường… Em đã lọc ra một siêu danh mục " Ăn bằng lần", " Ăn chắc như bắp" . Anh theo em nha, anh em mình sẽ gỡ lại tất cả và còn " mang được nhà thằng khác về làm hố xí nhà mình"
Hừ… biết ngay mờ - Lão Hạc lẩm bẩm trong miệng.
Anh, Anh nói gì thế? - Môi Tới hỏi.
À Không… - Lão Hạc hỏi ngược lại - Thế… nếu ăn chắc vậy sao Chú không bán nhà bán cửa, vay mượn họ hàng để mua?
Này, này…- Lợi trưởng quầy chen vào - Ông nói chuyện thách đố thế… Quý ông bọn này mới nói, chớ nhiều kẻ năn nỉ xin theo bọn này còn chả cho theo đó .
Vẫn nắm chặt tay Lão Hạc, Môi Tới bình thản cười đáp:
Nói thật anh, em chả cần anh theo em làm gì đâu!. Chẳng qua vẫn thấy có lỗi với anh đợt trước nên giờ có hàng chắc như bắp, ăn bằng lần mới kêu anh. Mà nếu anh không thích thì thui…
-Ậy… - Lão Hạc phân bua - Tui sập hầm 1 lần, chim sợ cây cành cong là bình thường…
Rồi tò mò, Lão Hạc hỏi:
Mà… là những hiệu trứng nào vậy?!
" Đúng là một khi đã nghiện thì dễ gì bỏ được" - Môi Tới cười thầm trong bụng - Cá lại sắp cắn câu .
Mở sổ ghi chép ra, Môi Tới nhiệt tình xé hẳn một tờ giấy đưa cho Lão Hạc xem các hiệu trứng gã " kết".
Lão Hạc chăm chú xem rồi hỏi:
Sao mấy hiệu Trứng chú đưa anh xem toàn có giá cả trên trời, chất lượng kém, nhà sản xuất bất tín không vậy?!
Anh chả biết gì cả?! - Môi Tới giải thích - Không có hiệu Trứng xấu, chỉ có hiệu Trứng giúp ta lời hay làm ta lỗ thôi
Chả tự nhiên mờ chúng nó tăng vài lần trong có vài tháng như vậy đâu. Này nhé: Cơ cấu sở hữu đậm đặc nè, quay tay mỗi ngày nè, tiềm năng nở con khủng nè… mà quan trọng là có bọn nó đang đẩy giá lên nè… Múc vô là có ăn ngay và ăn bằng lần… nhà lầu xe hơi là đây chớ đâu .
Thế nhưng thực tế là đã tăng vài lần rùi… Vô lỡ bị úp bô vào đầu thì sao?!
Chuyện! Tụi nó đã hứa là không bán ra dù chỉ 1 trái Trứng, xuống là tụi nó gom hết… Chả nhẽ bọn nó giàu thế mà lại đi lừa mình…
Lão Hạc cau mày suy nghĩ. Lợi Trưởng quầy chen vào:
Lão mua đj, nể chỗ quen biết và cũng muốn cho Lão sớm lấy lại tất cả, Tôi sẽ cho Lão vay tỉ lệ X:Y lun .
Vậy may quá! - Lão Hạc vui mừng nói - Trong số Trứng Môi Tới giới thiệu cho tôi nãy giờ có vài hiệu tôi rất thích và tôi có mang theo đây nè. Ông cho tôi cầm để mua thêm nhé?!
Nói đoạn Lão Hạc mở bọc Trứng ra cho Môi Tới và lợi trưởng quầy xem.
Được, Ông cứ đưa hết đây, tôi sẽ mua thêm cho ông. Chúng mà lên giá là ông giàu to. - Lợi trưởng quầy dứt khoát nói, rồi nhẹ giọng nhắc nhở - Mà… nếu xuống thì tui phải bán thu hồi nhé…
Lo gì! - Môi Tới đốc vào - Quả này ăn chắc🤗
Lão Hạc liền đưa toàn bộ số Trứng đang mang theo cho Lợi trưởng quầy. Cả hai vui vẻ bắt tay nhau… Lợi trưởng quầy cáo biệt ra về trước để tranh thủ mua thêm trứng theo tỷ lệ đã thỏa thuận.
Khi bóng Lợi trưởng quầy vừa khuất sau đám Me đầu Làng. Lão Hạc quay sang Môi Tới nói:
Anh còn khá nhiều tiền, Chú giúp anh mua hết mấy hiệu trứng trong tờ giấy này nhé…
Môi Tới liếc nhìn tờ giấy Lão Hạc đưa, bất giác giật mình, nói khẽ:
-Toàn hàng giá trị cao, giá cả thấp, đang tăng trưởng thực, lãnh đạo uy tín, đang bị đè gom… Danh mục này ở đâu anh có
Chú cứ mua theo ý tôi! - Lão Hạc vo viên cái tờ giấy ghi danh mục của Môi Tới lúc nãy ném xuống đất nói - Tôi bị dụ 1 lần là lỗi của chú, nếu tôi để bị dụ lần nữa thì đó là lỗi của tôi.
Vâng…vâng…em biết rùi… - Môi Tới vừa ngạc nhiên vừa bối rối hỏi - Mà sao… anh lại cầm số trứng vừa rồi để mua thêm thế…
Lão Hạc không trả lời mà nói:
Thôi, cứ vậy nhé. Tôi đj đây…
Lão Hạc kêu tính tiền rồi bình thản bước đj. Nhìn theo cái dáng đầy tự tin của Lão. Môi Tới toát mồ hôi nhủ thầm : Lão già này nay dường như đã đắc đạo. " Cá sẽ ăn Kiến hay Kiến ăn lại Cá đây…"
( Trích chuyện chế tào lao giải trí Làng Trứng Truyền Kỳ…
Written by Andjku
Posted by Tammy.Tr
Buổi sáng, nắng nhẹ, Lưu Mành ung dung ngồi uống cà phê trong khuôn viên bề thế sang trọng của mình. Hắn mở điện thoại lên lướt lát sơ qua: Investi**, Bloomb**g, Kiko, Cfe* Tygia****… các kiểu để thu thập thông tin hằng ngày. Theo thói quen, sau khi lướt qua hết tất cả các trang Web thông tin cơ bản thì hắn bắt đầu vào F… để xem tâm tình của Chợ Trứng
Vừa lướt qua một lượt hắn đã khua chân múa tay phá lên cười sặc sụa. Cái khua tay của hắn vô tình trúng ngay Thị Mẩy đang đi đến từ phía sau.
Á á á … Đau… đau…em! - Thị Mẩy la lên ( Cá nhân em thấy la vậy hơi quá )
Lưu Mành vội quay đầu lại, đứng dậy đỡ Thị Mẩy lên, nhẹ nhàng nói:
Kưng có sao không, Anh xin lỗi, anh ko cố ý…
Thị Mẩy ưỡn ẹo đứng dậy, giận dỗi nói:
Bắt đền đó! Làm người ta hết hồn, may mà cái… Linh hồn còn nguyên.
Thôi, để lát anh kêu con Sen nó chở đj mua sắm nhé . Giờ cái Làng này ai đẹp bằng em đc - Thị Mẩy ưỡn người nói.
Thế… ngoài quần áo, trang điểm ra, em có phẫu thuật thẩm mỹ hay gì không?!
Chuyện! Đây đẹp tự nhiên từ nhỏ, mình hạc xương mai, da trắng môi hồng! Ngọc Trjnh còn phải ganh tỵ cớ sao phải PTTM
Thế… Giờ em có dám mặc đồ gái quê ra đường không?!
Chuyện, em đẹp mặc giề mờ chả đẹp
Ck em đúng là số 1!
Thôi, em đj mua đồ đj… Lát mình đj du lịch dài ngày . Tới cuối năm về pán Trứng là có cái tết no ấm.
Thị Mẩy " Dạ" tiếng rõ to rồi quay đi.
Nhìn theo cái dáng Lộc Bình của Thị Mẩy, Lưu Mành thầm tự hào về tầm nhìn đãi cát tìm kjm Cương của mình…
( Trích truyện hài nhảm nhí giải trí Chí Tèo…)
Written by Andjku
Posted by Tammy.Tr
Như thường lệ ông Giáo lại ra đầu làng ngồi uống cà phê gần đám Me
Hôm nay lũ chim lợn gần như đã bay đi hết sạch, thay vào đó bìm bịp kéo về đậu kín đám Me🦜
Đám Me hôm nay cũng không còn rung lắc mà thay vào đó Chúng nhất loạt trổ bông, báo hiệu mùa đơm bông kết quả đang tới - Lưu Mành quả quyết.
Rồi nhẹ giọng:
Tôi mua hết thì bớt giá 10% nhé Thạch Tùng?! Không sai trái mới lạ
Thứ hai: Từ đầu năm đến nay mùa màng thất bát… Trời chả phụ ai mãi… Giờ là thời gian thích hợp nhất trong năm để hái quả🤗
Thứ ba: Gần đây mưa thuận gió hòa, tiết trời mát mẻ, đất đai màu mỡ, nhân công vui vẻ… hội đủ ba yếu tố thiên địa nhân😄
Thứ Tư: Thứ cho tôi nói thẳng, cái loại gian thương như ông không thấy lợi ích chắc cú chả bao giờ lại đi cò kè với tôi…
Thôi… thôi… - Lưu Mành ngắt lời - Tôi mua, mua hết… chốt giá nhé!
Cả hai vui vẻ bắt tay nhau. Lưu Mành vội đi tìm người rào đám Me lại chờ hái quả.
Thạch Tùng khoan thai bước lại ngồi xuống bàn Ông Giáo. Ông giáo rót cho Thạch Tùng li trà hỏi:
Ông chốt đám Me à?! Chốt thế có sớm ko?
Sớm! - Thạch Tùng khoan thai đáp - Rất sớm nữa là đàng khác… Theo tính toán của tôi thì lần này chúng phải ra hơn 1000 quả! Những tháng cuối năm này chắc chắn bội thu!!!
Thế… sao lại bán cho Lưu Mành?!
Ậy! - Buôn có bạn bán có thuyền… bọn Lưu Mành lại là thế lực mới nổi, giàu có và mạo hiểm. Không nhả chút ít cho chúng nó giữ thì không khéo lại bội thu… mất giá🙄
Ông quả là ông Tổ đầu cơ! - Ông Giáo chặc lưỡi.
Ông cũng đâu có hiền - Thạch Tùng vỗ vai Ông Giáo - Rừng Me của Anh em mình được như hôm nay là nhờ 1 tay ông chọn giống, chăm sóc…
Đoạn Thạch Tùng gọi lớn:
Chủ quán, lấy cho tôi bộ cờ tướng nào. Hôm nay tôi phải quyết so tài cao thấp với Ông Giáo…
P/s: Vk pé mới xin thêm tiền để mua Trứng… chả pít làm sao từ chối đây? Vì tiền đổ vào Rừng Me với Thạch Tùng và Ông Giáo hết rùi .
Written by Andjku
Posted by Tammy.Tr
Ông Giáo vừa di vừa huýt gió.
Bất chợt nghe tiếng cãi vã rõ to .
Vội bước lại gần, thì ra Lão Hạc đang cãi nhau với Chí Tèo:dog:
Vừa thấy Ông Giáo, Lão Hạc liền túm tay áo giữ lại nói:
May quá có ông Giáo ở đây! Ông giải quyết việc này giúp chúng tôi với!
Hai bác cứ bình tĩnh - Ông Giáo điềm đạm nói - Chúng ta có tuổi cả rồi đừng um sùm lên vậy .
Ra đầu ngõ làm Tách Trà rồi kể cho tôi nghe xem có giúp đc gì không nhé🤔
Chí Tèo bình thường là người ngang tàng chả coi ai ra gì Nhưng trong Làng Trứng thì hắn vẫn nể Ông Giáo 8 phần do ông đã nhiều lần giúp đỡ hắn.
Vì vậy cả hai đồng ý đi theo ông Giáo ra quán nước nói chuyện.
Vừa đặt mông ngồi xuống bàn, Chí Tèo đã gào lên:
Ông Giáo nghĩ xem có tức không? Bữa trước ông khuyên tôi nên bỏ Trứng vì không phù hợp! Tôi nghĩ đj nghĩ lại thấy hợp lý nên nghe theo. Tôi pán sạch tính mang tiền đầu tư vào con GTK…
Dừng lại một chút rồi gã nói tiếp:
Thế rồi mới bán rổ Trứng xong gặp ngay cái Lão Hạc này. Hắn bảo con Vàng ngon lắm, giờ ai cũng mua về nuôi. Rồi gạ pán con Vàng cho tôi. Lão bảo con Vàng đang 32,5 ký. Lão mua của ông hồi 33 ký giờ quý tôi nên bán lại…
Tôi thấy con Vàng dễ thương, bộ lông vàng óng ánh nên cũng thích. Vì thấy lão nhìn" nông dân chân thật" nên đồng ý mua lun mờ ko cân lại…
Thế quái nào sáng nay mang ra cân còn có hơn 41 …
Rõ ràng Lão đã lừa tôi… Ông Giáo xem lấy lại công bằng cho tôi với.
Lão Hạc muốn nói gì giải thích ko? - Ông Giáo hỏi.
Lão Hạc nhún vai trả lời:
Buôn bán mà, thuận mua vừa bán! Tôi nói gì kệ tui, Chí Tèo mua phải kiểm tra hàng chớ! Thế ngộ nhỡ mua xong nó lên ký thì Chí Tèo có tìm tôi trả lại không hở ông Giáo?!
Ờ, thì Lão nói đúng! - Ông Giáo bĩu môi - Nhưng mà chỗ quen biết trong xóm, lẽ ra Lão phải nói rõ với Chí để hắn có mua cũng tâm phục khẩu phục chớ nhỉ!
Chả phải ông Giáo mặc dù đã phân tích đc rằng con Vàng sẽ xuống ký vẫn bán cho tôi đấy sao??? Tôi chỉ rút kinh nghiệm từ ông để “thích nghi và đối phó” với hoàn cảnh gặp phải thôi ông Giáo à!
À, cái này thì… - Ông Giáo lúng túng.
Thôi! Tôi đi đây - Lão Hạc dõng dạc nói - Ông Giáo giải thích cho Chí Tèo giúp tôi nhé…
Lão Hạc bình thản tự tin bước đi trước ánh mắt ngạc nhiên của Ông Giáo và ánh mắt tức tối của Chí Tèo.
Ông Giáo vỗ vai Chí Tèo nhẹ nhàng nói:
Thôi bỏ đi! Khi nào ông “thay đổi tư duy” đc như Lão Hạc hãy nghĩ chuyện Buôn Trứng hay nuôi con Vàng…
Chí Tèo thẫn thờ bước đj. Ông Giáo chả buồn quan tâm tới Chí Tèo. Ông nhìn theo dáng đi đầy tự tin của Lão Hạc nhủ thầm:
May quá, nhờ chuyện này mờ mình biết được Lão Hạc đã thay đổi và tiến bộ!
Chớ mờ không cứ tưởng lão khờ mãi thì có ngày Lão úp bô vào đầu…
( trích chuyện chế giải trí hài nhảm Chí Tèo…)
Written by Andjku
Posted by Tammy.Tr
Chuyện gì thế ! Ngồi xuống làm ly trà nói tôi nghe nào?!- Ông giáo điềm đạm.
Bữa trước tôi bán con Vàng cho ông Giáo khi nó mới 38-39 kg. Ông nuôi khéo thế nào mờ nó lên hơn 42 kg chỉ trong tháng 8 cô hồn. Tôi nhớ nhung nó nên cày cuốc gom góp mãi mới có tiền xin Ông Giáo cho chuộc về Ông Giáo nhớ ko?!
Ừ, Tôi nhớ mà, ông rước nó về lại lúc nó đúng 43 kg. Sau đó nghe ông gọi điện khoe bẩu nó lên hơn 43kg rùi! Chúc mừng Lão Hạc nhé
Thì mới về nhà tui nó lên hẳn 5 lạng ông giáo ạ!
Nhưng chả hiểu sao trong vòng có 3 ngày nay mà nó sụt kg kinh khủng còn có hơn 41kg . Tôi tìm hiểu thuốc than mà không thấy đỡ…
Ấy làm gì có con Vàng nào tăng kg mãi được - Ông Giáo trấn an - Nó xuống kg do chưa quen chế độ ăn uống thay đổi thôi! Ông cứ kiên trì nuôi! Trước sau gì nó chả lên kg lại
Nhưng nhà tôi sắp hết Gạo nuôi nó rồi ông giáo ạ! Tôi tính nuôi nó mập lên thì mang bán lại… Mờ bây giờ…
Rồi lão Hạc đổi giọng năn nỉ:
Hay không ấy Ông Giáo rước nó về nuôi lại nha. Tôi để lại theo giá thị trường bán ra thôi!
Ậy! Tôi dạo này nhà bao việc! - Ông Giáo thoái thác - Thôi, Lão chịu khó nuôi tiếp hoặc bán cho Hàng thịt đầu xóm với giá thị truờng mua nhé
Để tôi suy nghĩ! - Lão Hạc thẫn thờ.
Ông Giáo làm ngụm trà, tằng hắng giọng nói:
Con Vàng là loài cao quý và kén chọn! Lão muốn nuôi nó cho tốt thì cần học hỏi để mở mang kiến thức, kinh nghiệm Lão Hạc à!
Nói thật với Lão về lâu dài nó sẽ còn lên Ký nhưng sợ Lão không đủ khả năng chờ đợi…
Thôi Lão về đi, giờ Lão có bán cho tôi giá thị truờng mua tôi cũng không rước nó đâu.
Khi nào muốn rước nó tôi sẽ báo Lão
Lão Hạc rụt 2 vai lê bước nặng nề rời nhà Ông Giáo!
Đầu nặng trĩu câu hỏi " Bán!? Giữ?! Bán…"
Written by Andjku
Posted by Tammy.Tr
Mấy này chắc anh đọc hết rồi mà.
Tại vì em đang rảnh nên post phụ Andy đại ka, chứ vài bữa đi làm lại thì không rảnh nè. Anh để dành đọc từ từ chứ ai biểu đọc hết 1 lượt đâu nè
Ủa mà hết rồi đó Andy đại ka ơi!
Chỉ có cần câu không lưỡi câu !
Sông hồ đâu biết cá nông sâu !
Cá đi câu kẻ đi câu cá !
Mà kẻ câu ngồi đâu biết đâu !
( Trích thơ Trần Mạnh Hảo có sửa 1 từ “Không” thành “Chỉ”).
Written by Andjku
Posted by Tammy.Tr