Nghe thều thào lắm rồi. Bao tinh khí bị mấy tiên nữ sồn sồn hút cạn rồi. Đâu còn bodan tiền hô hậu ủng như xưa nữa ![]()
Đờn bà đẹp cỡ tiên nữ ở rìa zu trụ sẽ làm Bô ka hưng phấn đến tột độ, nhưng đờn bà cũng có thể làm Bô ka đau khổ, mền yếu đến cùng cực, a thấy Bô như người mất hồn rồi, còn đâu hồn cốt của bầy sói đơn độc, yếu đuối, tiếc thay, ôi đàn bà là những niềm đao, ôi đờn bà là ngọc ngà trăng sao ![]()
![]()
![]()
Bô mới thiến, vết thương còn đang toác chỉ, vẫn đau nên hơi còn yếu
Đóng pic nào Bô, nào
Ôi, loài người trên chiếu bạc của ta…
Rồi sao? Mầy ngáo ngơ ngơ ngáo vậy? Có vài từ nhai đi nhai lại hoen bò nhai rơm
Mỗi một lần xác người ngã xuống, là tô điểm cho sự vĩ đại của Đại Bô lầu.
Học Thuyết Rìa Vũ Trụ là bất bại
Bô là để loài người chiếu bạc sợ hãi, chiêm bái, tôn thờ, ca ngợi
Bô đi vào sử sách cờ bạc như một sự viễn vong thần thoại giữa những con kiki thất bại, ngày đêm tru tréo như bản hùng ca để Bô bước lên vũ đài bái tướng, mang vinh quang cho Đại Bô lầu…
Người đời chỉ cần nghe upbo là ướt cả bỉm…
Khóc nữa đi cưng, tru tréo vào đi cưng
Ơ hay, nay bom vẫn nổ, chiến tranh vẫn lan rộng kia mà…
cám ơn sự bồng bột loài người, một phiên bản lỗi của vũ trụ!
Thằng ngáo ngơ hô bán P từ tuần trước
Cơ chế đổi thay dạo này thôi bán bỉm one rồi à Bô? hê hê hê
nhờ cảm xúc của những chú bạc mà Bô trở lên giàu có và vĩ đại
để rồi đến lúc bô sẽ cho đỗ vỏ, nhét từng cục thang hồng vào háng các con bạc khát nước, rồi ngắm họ giẫy giụa, bị xông khói độc trong phòng hơi ngạc mà không có 1 kẻ hở để thoát thân…
Ôi cái cảnh thú vị
![]()
rặn nhanh lên, thập thò mãi
sau mỗi lần sụp đỗ, Khoái Lạc Lâu Đài lại nhân đôi thêm hồn ma vất vưỡn quay về đòi mạng Bô
Ôi cái cảnh tráng lệ này, cái sự khoái lạc này…
Nhìn con bạc uất ức giẫy giụa tru tréo nó đê mê đến cỡ nào…
Nào, Bô của ngày xưa đâu nào
Sập mạnh quá, sụp đỗ rùi chạy thôi fennnnn ![]()
mất hàng bắt đầu lảm nhảm rồi
![]()
hãy để những con bạc mất hết tiền, thất bại, biến dạng linh hồn có chỗ trút cơn giận…
Bô là nơi trút giận vì mất tiền là đúng địa chỉ rồi đấy…
Gào lên đi, tru tréo lên nào, oán trách vào, than khóc nhiều vào, vò đầu bứt tóc vào…
để rồi biết đâu, một ngày đẹp trời, Bô lại nhã hứng, rồi trả lại tiền… đời ko nói trước được gì…

tim tôi đau quá fen

