Thôi mẹ ơi, mẹ ít hóng thì sẽ bớt lỗ đấy
Cùng nhau, ta biến những trai tráng được ăn học đàng hoàng, được giáo dục,
Được mẹ cha kỳ vọng,
Được ăn mặc tươm tất
thành,
Cặn bã loại người
thành điên loạn
thành vô dụng và bệnh hoạn…
Ôi cái thú đam mê của trò chơi kim tiền
Về bóp cổ mẹ mài lấy sổ đỏ nữa không?
Hay ra gầm cầu rồi
Anh giai cho 1 mã ăn bằng lần đi
Càng nhiều kẻ điên loạn vì tiền
Càng nhiều kể bệnh hoạn và bồng bột
tức tối và vô dụng,
Bô cảm thấy mình đóng góp rất nhiều cho loài người
thấy việc mình làm thật ý nghĩa và sinh động
Anh giai phím 1 mã ăn bằng lần đi
Anh giai phím cho 1 mã bằng lần đi
Theo thằng Bục Văn Bô quả là một đám ất ơ
Sủa mạnh vào nhá Bô, mai anh rảnh lại chơi với mài sau
Bô lập lại, đợt này cá ko lớn, Bô bỏ ko bắt,
chỉ duy nhất 1 mã để gọi là cho có…
dù là thế, sự xuất hiện của BÔ thì càng khôn phải đổi hướng
Trong trò chơi SỤP ĐỖ KIM TIỀN, BÔ thấy mình chính là mình nhất…
Bô chỉ giỏi lợi dụng loài người,
cái cảm xúc bất di bất dịch, là phiên bản lỗi của tạo hóa đó mà thôi
BÔ chẳng qua là thấy được cái tử huyệt của đám đông mà được gọi là NGƯờI
Và BÔ chỉ là bậc Thầy lợi dụng cái tử huyệt đó mà thôi
Mỗi khi máu đỗ trên thị trường tài chính, những kẻ giẫm đạp nhau mà thoát thân,
Bô cảm nhận rất rõ ràng núi tiền đang đến,trao cho BÔ chỉ bằng cái click chuột trong 1 giây
ÔI là đam mê…
kHoái lạc ĐàI bÔ lập ra để chơi trò chơi Khoái lạc kim tiền này
kẻ khác chết để BÔ được sống
BÔ chết kẻ khác ko được quyền sống
Rồi vẫn như ngày nào…
Rồi BÔ sẽ lên Khoái Lạc Tướng Đài nhìn trận địa
mà bày binh bố trận
Chỉ huy cuộc chiến như ngày nào…
… cùng các huynh đệ anh em…
Đánh cho vô tiền khoáng hậu
Đánh cho thế giới ngã nghiêng
Đánh cho người đời ngàn năm bia miệng
Đánh để trờ thành cổ tích và huyền thoại
Đánh cho ngàn năm người đời lấy đó mà hàn huyên trên bàn nhậu
Trong những câu chuyện chén tạc chén thù
Đánh cho hoa là phải khóc nghẹn
Cho càng khôn rơi lệ
Đánh để sử sanh kể về như 1 chuyện viễn vong
Bô chơi đồ xong bô mới xuất hiện đúng không bô
Bô chẳng qua là nắm được cái quy luật trò chơi của Giới tinh hoa mà thôi
Và cái tử huyệt của nhơn loại
Nhẹ nhàng như 1 chiếc là chao nghiêng lìa cành cuối thu
Bao nhiêu anh hùng đã phải ra đi và rơi rụng,
… mới thấy…
Sự khắc nghiệt của trò chơi…