dìu ka lên, ka đi ko nổi nữa\
ka chìm đắm trong khoái lạc tửu sắc chắc ka ko sống lâu
trước khi chúng ta được thụ tinh trong bụng mẹ, ta đến từ hư vô
ta xuất hiện vài chục năm, rồi lại trở về hư vô
Cọp chết để da.
Người chết để tiếng.
Nhớ lần kaka say sưa, kaka dạy huynh đệ tỉ muội cách dùng máy tính để xem bảng điện.
Mọi thứ rồi sẽ qua, tình nghĩa huynh đệ tỉ muội sẽ còn ấm mãi.
thật ra ta và loài người không tồn tại.
vũ trụ này nó vốn đến từ 1 điểm kỳ dị, nhỏ bằng 1/nghìn tỉ cái đầu kim
rồi 1 vụ nổ big bang 13.4 tỉ năm trước mà tạo ra vũ trụ với nghìn tỉ thiên hà, mỗi thiên hàng có nghìn tỉ vì sao.
trái đất này chỉ là 1 hành tinh của 1 vì sao là mặt trời.
rồi tạo hóa lỗi lầm mà tạo ra loài người
loài người là 1 phiên bản lỗi của của tạo hóa,
Gắn vào nó là cảm xúc ghét, yêu, sợ hãi và tham lam
Loài người là đầy lỗi lầm
cuộc chơi chúng ta chẳng qua là tận dụng lỗi lầm của loài người mà khi sinh ra đã mang trong người.
Nếu ko cảm xúc, nhơn loại sẽ không có lỗi lầm
bản chất vũ trụ là hư vô và bóng tối
những vì sao tự đốt cháy mình soi sáng 1 góc nhỏ mà thôi
cái quả đất nầy, nó cũng đã xế chiều
chỉ còn 4 tỉ năm thì nó sẽ tan biến
vũ trụ với đường kính 94 tỉ năm ánh sáng
rồi nó luôn mở rộng với tốc độ hơn cả ánh sáng
và rồi nó cũng sẽ tiêu biến
những vì sao trôi dạt
Những thiên hà trôi dạt trong hu không
dìu ka vào trướng
cảm ơn người anh em còn lưu lại bút tích của Lầu Chủ
" Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông
Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng
Thịnh suy thành bại theo dòng nước
Sừng sửng cơ đồ, bổng tay không…"
Rất nhớ Kaka, anh Tu và Ban Mai cùng các huynh đệ tỉ muội!
Thế Sự Lầu
Lạc Lầu là chốn hư vô
Là nơi lật lọng tình người trắng đen
Là nơi số kiếp bon chen
Là nơi tráo trở kẻ ghen người hèn.
Biết rằng đen bạc trên đời
Biết rằng mặt thật loài người giấu sau
Biết rằng đổi trắng thay mau
Biết rằng đen trắng chỉ trong sắc màu.
Chứng trường đổi trắng thành đen
Đổi đen thành trắng khắc sâu kiếp người
Ai hay còn ở trên đời
Cũng tình cũng nghĩa nên mười phần đau.
Dù cho bôn tẩu Năm Châu
Dù cho đen đỏ thay mau chốn này
Dù cho nghịch cảnh đổi thay
Vẫn buồn rơi lệ sầu thay con người.
Ô hay tình bạc loài người
Kẻ cười người khóc cũng lời ngậm đau
Dù cho trăm cuộc bể dâu
Thôi thì ta vẫn ngậm đau thay người.
Lầu chủ Khoái Lạc Lầu - Bôka