Không ăn ớt cũng cay, cay quá thể ![]()
![]()
![]()
Cả họ thằng này đang khấn cho VN đàm phán với Mỹ không thành công đấy ![]()
Không ăn ớt cũng cay, cay quá thể ![]()
![]()
![]()
Cả họ thằng này đang khấn cho VN đàm phán với Mỹ không thành công đấy ![]()
cổ xanh nên hơi quạu
phải tím cơ…
lùi lấy đà để chốt
múc xúc, để xanh bô buồn đấy, quạu đấy
ae khoái lạc lâu là những con bìm bịp xinh xắn đáng yêu
tỏa ra truyền bá năng lượng tích cực vào ae…
cứ húc là giàu
nay ko giàu thì mai giàu
múc xúc thì mới hy vọng đổi đời chứ
Các huynh đệ khoái lạc nghe ngóng các hang, động, bang, phái, giáo, các học thuyết, nhóm ở nhóm kín rồi quýnh dây thép về rìa vũ trụ cho đại ka mức độ hân hoan, hưng phấn, hạnh phúc, mơ ước… của loài người để ka đo độ sung sướng nhơn loại để… hòa chung niềm vui với trần thế nhé…
có ước mơ lớn mới làm việc lớn, mới ra được biển lớn.
Nếu không thì giấc mơ con đè nát cuộc đời con.
Để trở thành một thương gia buôn cổ thì phải có ước mơ nhớn.
BIỂN GẦN
Biển thật gần, chỉ anh là xa thôi
Từng đợt sóng bồi hồi xao xuyến lạ
Con sóng xô bở, con sóng ru êm ả
Hoàng hôn buông thong thả phía chân trời
Biển gần em, chỉ anh đã xa vời
Anh nơi ấy phía chân trời có biển?
Sóng có tìm về ru bờ, ru bến?
Cát có vàng, êm mịn dưới chân anh?
Biển thật gần, chỉ em đã xa anh
Sóng vẫn trắng, biển vẫn xanh vời vợi
Hoàng hôn buông nơi chân mây tím đợi
Anh đâu rồi, có thấy lối trăng lên?
Biển thật gần, chỉ anh đã xa em
Sỏi đá cần nhau mà mình buông bỏ
Mình lạc nhau ở đầu này nỗi nhớ
Cho tim mình trăn trở một niềm đau
Biển thật gần, sao mình chọn xa nhau?
Anh có biết biển bạc đầu thương nhớ
Về đi anh, biển thì thầm nhắc nhở
Thương nhau thì về đừng nợ trăm năm
(H.T)
Ae chưa dệt mộng đâu, hiện tại thuế quan vẫn treo trên đầu nên đa số đều phòng thủ và chủ động chạy.
Thì ra xúi bọn ngáo ngơ rình mò ở các rum rồi về báo cáo.
Xáo xào của thiên hạ thành của mình.
Rình mò quen thói, tiểu nhân bỉ ổi
Mai gặp a Trum xong chắc mới thêu hoa dệt mộng bác ạ
Cứ múc là giàu
múc là lên rồi múc rồi lên rồi múc rồi lên…
Đêm qua Bô Lầu Chủ có một giấc mơ thật đẹp, bay lượn lúc thì trên đồi cỏ xanh mơn mởn, lúc thì tự tình giữa rừng hoa với mỹ nhơn và đàn hát bài Màu Tím Hoa Sim từ thơ của Nguyễn Hữu Loan cho giai nhơn Bô Lầu Chủ đẹp nòng…
bô Ka kiến thức thật uyên bác, bao la