Khoái Lạc Lầu Diễn Nghĩa: Hồi 9: Dệt Mộng Đồi

Theo thằng bô giờ ngáo ngáo ngơ ngơ đến lạ :laughing:
Đi like cho người khác cũng bị nó chửi :laughing:

Thương chú :laughing:

Nhờ thằng bô nhét than hồng nên chỉ được có vầy thôi :laughing:
IMG_7152

Ơ, lại lên nữa à,

cứ múc là giàu

và múc, và lên và múc và lên và múc và lên

Lồi mồm toác mỏ bục diệu nức phao câu hết…

Bên kia rìa vũ trụ, Bô ta ngồi mà tưởng tượng không biết làm gì cho hết với số tiền sắp có…

Thật hạnh phúc, thật đê mê,

xúc để làm giàu cho bản thân, gia đình và xã hội loài người…

Sao lại vẫn còn rén thế…

3 Likes

sắp tới ko phải ăn bằng nần, mà ăn bằng nhiều nần, và rất rất nhiều nần

giàu sang phú quý sắp đến rồi, giấc mơ đang chạm vào, sờ nắn được, bóp được…

múc xúc để trở nên vĩ đại

2 Likes

Thiên hạ đẩy thuyền ta nhẹ trôi.

2 Likes

Vui vẻ thôi các huynh đài !
Rèn chiêu được đến cảnh giới: lên cũng có ăn, mà xuống cũng vẫn có ăn thì mới phê.
Đệ đang đi học nghề trong nhân gian. Thấy chỗ nào có ai đó nói gì na ná giống upbo kaka thì đệ chấm like, thả love love love hahaha…

2 Likes

Gần mực thì đen
Gần bô thì ăn mứt :laughing:

Các huynh đài cứ chạnh choẹ chử.i nhau như này ko thấy lãng phí thời gían của các huynh đài ư?

1 Likes

Đừng làm trò lố ủn pic bằng ba thứ nhảm nhí nữa

Vui thôi mà

1 Likes

Vui như Trump

sau tất cả, ngọt ngào ở lại
hoa nở trên đồng,
lá tốt trên cây
ta gieo màu vui trên má hây
gom ấm cúng giấu vào lòng tay kín
nhớ thương mềm mại
đắp trong chăn ấm mùa đông
cuốn lịch bỏ không
ta chẳng nhớ hôm nay là thứ mấy
là ngày nao vậy
mỗi phút giây qua
là kỷ niệm
huy hoàng.

(N.L)

1 Likes

Chẳng thể nào mình được gọi là “đôi”
Ai cũng thấy mình khác nhau nhiều thế,
Duy chỉ có một điểm chung nhỏ bé
Là tình cờ, mình được buộc vào nhau…

Chớ nâng người cao quá
Đừng đạp tận bùn lầy
Chừa cho người một ngã…
Giữ cho mình phước may

Bớt sống dùm người khác
Lo tốt việc của mình
Đừng buông lời phán xét
Khi chưa hiểu sự tình

Nếu thấy lòng buồn bực
Đừng trả treo với đời
Tịnh tâm, gìn khẩu đức
Sẽ tự khắc an vui

Hôm qua không còn nữa
Tháng cũ đã rêu phong
Trăm năm đời ngắn ngủi
Sống chậm lại, biết không?

:writing_hand:

1 Likes