ĐOẢN CA HÀNH KỲ
Trước ly rượu ta nên ca hát
Một đời người thấm thoát là bao?
Khác chi mấy hạt sương mai,
Ngày qua sầu tủi hỏi ai không buồn?
Vụt đứng dậy, lòng thêm khảng khái
Nhưng cái buồn đeo mãi không tha
Giải sầu chỉ một chăng là
Mượn đôi ba chén cửa nhà Đỗ Khang
Tuổi đi học, áo xanh cổ cứng
Mà lòng ta bịn rịn hôm mai
Nhưng thôi nhắc mãi làm chi
Tuổi xanh quá vãng vì mi ta buồn
Con hươu lạc kêu trên đồng vắng
Chân ngẩn ngơ mồm gặm cỏ non
Nhà ta khách quý rộn ràng
Đàn ca sáo phách bập bùng thâu đêm
Mảnh trăng nọ treo trên trời rộng
Biết bao giờ hết sáng ngàn cây?
Nỗi buồn ập đến ai hay
Lòng ta vương vấn khi đầy khi vơi
Xông pha mãi một đời gió bụi
Uổng công ta lui tới đeo đai
Bi hoan ly hợp một đời
Mong người tri kỷ đứng ngồi chẳng an
Trăng vằng vặc sao ngàn thưa thớt
Quạ về nam thảng thốt kêu thương
Liệng quanh cây những mấy vòng
Mà không tìm được một cành nương thân
Chẳng quản ngại ta tìm tri kỷ
Dù núi cao, biển cả sâu nông
Một đời nghiền ngẫm Chu công
Làm sao thiên hạ dốc lòng về ta.
Kỷ phấn trắng 145.000.000 năm, trên xương cốt khủng long hóa thạch, Bô tử có khắc: sòng bạc chao đảo, tại thời điểm rơi tự do 40 điểm, all in vào nơi an toàn nhất và thu lợi bất chính nhiều nhất, song sát VIC/VHM.
Suy nghĩ của bọn mầy thì bọn anh lấy hết tiền có gì oan ức?
Chơi như sơn đông mãi võ bán dầu cạo gió ăn theo nói leo thì giỏi nhỉ
mầy vỗ ngực xưng danh từ 2007, một cái lí lẻ đơn giản là có lúc nó 40k vẫn là mắc, và có lúc nó 150k vẫn là rẻ. Chỉ thằng ng,u như mầy thì chỉ con bò mới có sừng jean nhỉ
Nến bó lại, vol xanh nhiều hơn vol đỏ, vol xanh tăng dần. Thuộc mẫu hình khoái lạc bổng cơ bản, dấu ngã mini. Dường như đây là cái khoái lạc bổng thứ 3 trên đường giá. Phụt là bắt. Hàng của Bô Ka luôn đỉnh.
Bô tử lại nói: Không có bữa tiệc nào là kéo dài mãi mãi. Phần lớn các sòng đang rả đám và kẻ hưng phấn nhất bắt đầu rửa bát.
Bank là đợt cuối cùng để thế giới tài chánh sụp đỗ đồng loạt và hoàn toàn vở vụn để phân chia lại của cải lần tiếp theo, tiếp tục làm giàu cho khoái lạc lâu đài…