vậy là anh chính thức hát bài này rồi hả :)))
Từ ngày chia tay vợ già xong là anh lún sâu với anh Tâm, anh Vượng. Ôi tình trai! :))))
Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine,
Hai chàng thi sĩ choáng hơi men,
Say thơ xa lạ, mê tình bạn,
Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quên.
Những bước song song xéo dặm trường
Đôi hồn tươi đậm ngát hoa hương,
Họ đi, tay yếu trong tay mạnh,
Nghe hát ân tình giữa gió sương.
Kể chi chuyện trước với ngày sau;
Quên gió môi son với áo màu;
Thây kệ thiên đường và địa ngục!
Không hề mặc cả, họ yêu nhau.
Vợ già A gã cho người ta. A Tâm bù lại cho A vợ trẻ hơn kkk
chuẩn bị vượt đỉnh.
phá đỉnh đi cho con c hó và bò của em ăn ké chút :))
Chúng ta không thuộc về nhau ú u
Vừa rồi lo quá, bỏ qua mất em
Em dâu, ăn rất ngon mà không vi phạm pháp luật nữa.
E bắt đền Anh, sao hàng của A cứ chia tay thì đều to lên, dài ra, trắng trẻo mập mạp là sao vậy
Hàng lâu lên nhưng chất lượng nó vậy đó em.
Mấy người trẻ trẻ không thích.
anh Vượng trông manly vậy mà đỏng đảnh quá, em hết yêu rồi
Trách anh mới tội làm sao
Mấy thằng giặt lái chứ nào phải anh.
à vâng, xin lỗi tình yêu :)))
Tình yêu ơi hỡi ngàn lần xin tha thứ…
giờ anh coment vui hơn ngày trước nhé, bớt nghiêm túc hơn he he
đó là nhờ những người vui tính như tui đó bà, gần mực thì đen mà :))))
Anh vẫn vậy nhưng vì em ít thấy những lúc anh tào lao thôi.