Chạy thôi chứ ở lại tèo à bác
Không
Có cả vàng Fjc cơ mà
Ngoài kia đang oán hận, chửi rủa, thất vọng chán nản. Báo hiệu 1 chu kì mới sắp đến.
Phiên mai thôi. Nay thấy hst flc được pr trên mọi mặt báo. Há há
Chào cả nhà GÀ BAY nào,
Hôm nay họ nhà a quyết có thanh khoản chứ các bâc
chào bà con, có ai mấy nay ngủ k ngon k vậy !!!
Chúc cả nhà một ngày tốt lành, cố gắng!nay chắc vẫn vụ call margin!cố gồng nhé
Em chúc cả nhà 1 ngày mới chỉ xanh tím nhé
Chào cả nhà mình ngày mới
Chúc cả nhà mình một ngày tốt lành
Một cái Tết sung túc - Một mùa Xuân sum vầy, ấm áp
Em chào ngày mới mọi người ạ.hy vọng hôm nay các mã tăng trở lại ạ
Ngày mới an lành ấm áp nha cả nhà
Hai vợ chồng dành dụm ki cóp bao nhiêu năm được mấy chục triệu đồng, tính cuối năm sửa cái nhà. Thấy người ta đánh chứng giàu sang phú quý cũng mon men bắt chuớc, len lén giấu vợ lấy tiền dành dụm mua chứng khoán.
Giờ đây mỗi chiều đi làm về nhìn vợ, nhìn con mà chảy nước mắt.
Anh xin lỗi em, ba xin lỗi con. Chúng nó ăn hết của conn rồi con ơi…huhu…
Đau đớn, xót xa quá các bác à, muốn khóc mà không khóc được, chuyện là thế này:
Sáng sớm thằng cu con đi học xin bố 200 ngàn đóng tiền học, mình bẩu: Học đếch gì mà lắm thế? nói thì nói vậy cũng dúi cho nó 200 ngàn.
Hôm nay, mất toi 200 chai vì chứng.
Đếch biết thằng nào lấy của mình, chỉ biết là mất hai trăm chai - dĩ nhiên không phải là bia rượu hay Coca gì ở đây cả !!!
Ôi cái cuộc đời lày !!!
Ăn vài xu lẻ, cả làng, cả nước, cả Châu Phi đều biết, thậm chí con ch.ó của nhà ông Năm gặp mình còn quẫy đuôi chờ ăn sái. Cháy 8 cái tài khoản, vợ không biết, con không biết, tám chục con bồ nhí cũng không biết luôn, cả thế gian không ai biết cả trừ cái thằng suốt ngày “anh ơi, nạp tiền vào TK gấp anh nhé, không là bọn em bán thẳng tay đới” - Call margin - Khi cô đơn anh gọi tên em !
Trưa nay, cuối tuần rảnh rang, bật Youtube nghe chương trình “Tuyển Tập truyện ngắn hay” - Ta nằm nghe mà cảm xúc bay bổng dâng trào, ta như lạc vào một thế giới khác mà phải mười mấy năm rồi mới gặp lại. Trong truyện ngắn “Rừng Cao su” có đoạn: Khi người con trai đi vào người con gái giống như cây cạo mủ cứa vào thân cây, mủ tứa ra từng dòng trắng toá…Ôi, ta nói sao mà tác giả tài tình đến thế, lãng mạn đến thế, chắc chắn tác giả phải có trải nghiệm sống và có tâm hồn bay bổng và lãng mạn đến dường nào mới cho ra đời được những áng văn để đời như thế.
Chợt bình tâm nghĩ đến anh em chứng khoán quanh năm suốt tháng căng mắt dòm bảng điện, vùi đầu vào các con số chi chít trên báo cáo tài chính, rồi ngấu nghiến, nghiền ngẫm đủ thể loại tin tức vĩ mô, vi mô, rồi phân tích TA, FA…
Nghe mà hoa mắt chóng mặt, xây xẩm mặt mày. Một năm có 365 ngày thì số ngày buồn áp đảo số ngày vui. Ngày vui ngắn chẳng tày gang. Vì sao? Sao trăng giề nữa, Uptrend thì ngắn ngủi, Downtrend dài lê thê. Tính toán cụ thể, trừ những ngày lễ tết ra thì một năm chỉ có 42 ngày Uptrend, còn lại 185 ngày Downtrend dài lê thê não nề. Em nói hơi dài lòng lê thê, nhưng chốt lại em chỉ muốn hỏi anh em một câu: 1 năm qua, 2 năm qua, 3 năm qua…
Mười năm qua bám sàn, ăn vạ ở sới bạc anh em được gì và mất gì? Bao lâu rồi anh em không ngắm hoàng hôn buông xuống dưới chân bán đảo Sơn Trà? Bao lâu rồi anh em không còn biết đến ánh trăng rằm nơi miền cao nguyên lộng gió trên đỉnh đèo Phượng Hoàng? Hay đơn giản thôi, bao lâu rồi anh em không đọc một cuốn tiểu thuyết kinh điển? Bao lâu rồi anh em lãnh cảm với những vần thơ mà thủa học trò anh em thường mơ mộng? Anh em đã đánh mất một phần đời vì chứng khoán, anh em có nhận ra không?
Tôi luôn thấy một sự phấn khích vô cùng khi đối diện với những điều tĩnh lặng. Giống như khi lướt đi trong chiếc xe êm ru trên con đường quanh co giữa ngàn thông một ngày mưa phùn giăng mỏng. Hay buổi chiều cuối năm từ lầu 68 nhìn xuống thành phố hoàng hôn đầy những ánh đèn nhấp nháy di động trong sự tĩnh mịch vô cùng. Hoặc khi ngồi giữa cả một khán phòng mọi người đột nhiên sững sờ im tiếng trong khi những chỉ số sáng bừng trên bảng điện chứng khoán.
Làm việc cực nhọc mà cảm giác như đi chơi, đó chính là đam mê - Anh Chunjunxo chia sẻ.
Đến một độ tuổi nào đó, người ta chẳng thể làm gì khác hơn ngoài sự im lặng. Buồn bã cũng im lặng, hân hoan cũng im lặng. Thi thoảng, chỉ muốn ngồi ở một góc quán quen, thấy khổ hạnh nào rồi cũng nhẹ nhàng như mây trời. Cuộc đời cứ thế mà biên niên cô đơn.
Chiều buồn, lục cơm nguội, anh chị đọc chơi
Mười lăm năm ấy, biết bao mặn nồng - chan cả nước mắt !!! Em có biết không?
Mình không cần ba cái danh hão nữa bạn à, nó không làm bụng mình bớt cồn cào. Mình chém vì cơm áo, vì miu sinh, vì đam mê, vì muốn thể hiện bản thân, vì muốn chia sẻ, hay đơn giản nó là tính cách của mình.
Thắng hay thua thì đêm về, một mình bạn trong bóng đêm, bạn vắt tay lên trán: bạn biết, vợ con bạn biết xuân này gia đình bạn có sung túc hay không? Còn ba cái danh ảo, ồn ào, ảo vọng, sĩ diện hảo rồi cũng qua đi như sương khói.
Giờ đi đâu mình cũng khai thật, khai rất nhiều lần là quá khứ 10-15 năm trước tôi từng cháy TK rất nhiều lần.
ĐỜI TRADER AI CŨNG TỪNG BÉ THƠ, AI CŨNG TỪNG DẠI KHỜ.
Cái nguy hiểm nhất của sới bạc không phải là khiến cho con người ta cháy túi mà nó tạo ra một lớp người sống ảo.
Nghe thì rất chua chát, rất cay đắng nhưng ngẫm kỹ sẽ thấy đúng anh chị à.
Không chơi chứng ảo, sai thì nhận là sai, đúng thì nhận là đúng, sai thì sửa, sai thì cắt lỗ, chứng khoán là việc cả đời, không việc gì phải xấu hổ, mắc cỡ ngại ngùng e thẹn gì cả.
Cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, không có chuyện tốt khoe xấu che. Không được to mồm: ăn vài xu lẻ thì cả Châu Phi đều biết, cháy tám chục cái tài khoản thì vợ không biết, con không biết, tám chục con bồ nhí cũng không biết nốt, dĩ nhiên là bá tánh, chúng sanh, con nhang đệ tử lại càng không.
Không vẽ ra viễn cảnh mơ mộng cho khách hàng, cho nhà đầu tư… Trước khi mua con nào thì việc đầu tiên là dặn đi dặn lại : Nó mà thủng mốc XYZ là phải cắt lỗ nha anh chị, nhớ nha, nguyên tắc là nguyên tắc, không được lẫn lộn, lập lờ giữa đầu tư & đầu cơ. Không được kẹp bi rồi tìm một tỷ lý do bào chữa, ngụy biện, thủ dâm là đầu tư.
Đánh bạc bịp cùng chứng vịt ung thì không nên câu nệ theo những nguyên tắc thông thường mà nên bồi dưỡng kỹ xảo đánh bạc, khi thua lỗ cố gắng hạn chế tối thiểu rủi ro.
PS1 : 3 năm qua, Chun cứ nhai đi nhai lại ý này với anh em:
5 năm vừa qua (2012 - 2017) có thể ví là tuần trăng mật của TTCK VN. Hàng triệu nhà đầu tư, cũng như các bạn môi giới trẻ mới vào nghề vài năm nay được trời đãi, thời thế đãi, thị trường đãi cho bữa tiệc no nê & thịnh soạn, rồi họ ngộ nhận mình thật giỏi giang & vĩ đại. Thế rồi tuần trăng mật qua đi để lại đống tro tàn.
PS2 : Từng là Admin rất nhiều diễn đàn chứng khoán nhiều năm liền, từ thế hệ đầu tiên của TTCK VN nên mình rất thấu hiểu tâm lý đám đông. So với giờ này năm ngoái hay đầu năm nay, chợ chứng ngày càng thưa vắng người. Những nhà đầu tư non trẻ, những bạn trẻ háu thắng không biết người biết ta, giờ này năm ngoái còn hung hãn lắm, giờ thì đã đi xa, xa mãi về phía mặt trời lặn, đi mãi không về. Trò chơi này khắc nghiệt & tàn nhẫn.
Những dòng này được viết ra bằng sự đánh đổi của những năm tháng tuổi trẻ đầy sương gió !
Đang rầu thối ruột gan vì tiền, đi cà phê cho khuây khỏa thì ngồi ngay cạnh một bàn toàn nói chuyện dự án ngàn tỷ, rồi 500 triệu đô la…rồi…cái gì mà gói cứu trợ 1.000 tỷ đô la, rồi cái ngân hàng trung ương quái quỷ gì đó bán 800 tấn vàng…chu choa mạ ôi. Nghe mà choáng váng xây xẩm mặt mày, hoa mắt chóng nặt. Thà mày giết anh đi còn hơn.
Sáng mai đọc được bài này của bác chun thấy thoải mái hơn chứ k pải là cảm giác khó chịu bứt dứt của hơn 1 tuần nằm sàn trên bảng điện nữa.
Cảm ơn bác đã chia sẻ những kinh nghiệm của mh.
Thế cơ ak - thôi thì rán qua Tết.kaka