Vừa đi quăng dép mới về à bác.
Tây nó đồn về 900, nhưng em vẫn tin về 1900 trước đã.
20 cây fl ta nhặt dần
Thằng thất đức, cả tt tan hoang mà mày còn vào mở mồm ra dc.
A di đà phật,chúng tôi chỉ có tiền
Tôi là tôi thấy anh em khóc tiếng mán rồi đấy
Đây là tiêu đề Pic của bác mà,đúng ko
Trứng trường khốc liệt lắm,biết đâu như tiêu đề bác nói lại 20 cây fl thì bác quả thật rất thiêng
Vừa đi vừa khóc
Gãy rồi Đô Đốc
Vl bác chủ cầm dig hô ngược để dụ cl à :))
Rồi ai cũng chạy grab cả thôi. Mà nay tắt bảng điện khoác lên mình chiếc áo grab mà trời SG mưa quá
Nhà văn O. Henry trong truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng” của ông có kể một câu chuyện, nội dụng đại khái là: Có một bệnh nhân nằm trên giường, tuyệt vọng chán nản, nhìn ra cái cây xơ xác bên ngoài cửa sổ không ngừng có gió mạnh thổi qua. Cô bỗng nhiên phát hiện, trên cái cây ấy, vẫn còn một chiếc lá xanh tươi chưa rụng đi.
Bệnh nhân nghĩ, đợi đến khi chiếc lá này rụng rồi, mình cũng sẽ kết thúc mạng sống này. Thế là, cô cả ngày nhìn chằm chằm vào chiếc lá đó, đợi nó rụng đi, cũng lặng lẽ chờ đợi sinh mệnh của mình kết thúc. Nhưng mà, chiếc lá đó vẫn không có rơi rụng, mãi đến khi bệnh nhân hoàn toàn hồi phục sức khỏe, chiếc lá đó vẫn xanh ngắt như thường.
Kỳ thực, vốn không còn có chiếc lá nào trên cái cây đó cả, chiếc lá đó là của một ông họa sĩ già vẽ lên, nó không phải chiếc lá thật, nhưng nó đã đạt đến hiệu quả chân thực sinh động giống hệt như chiếc lá thật, cho bệnh nhân đó một lòng tin vững chắc mà sống tiếp, chỉ cần chiếc lá đó không rụng đi, mạng sống của bản thân cũng sẽ không kết thúc. Kết quả, cô thật sự đã khỏe mạnh, đi ra khỏi phòng bệnh nhìn xem chiếc lá đó rốt cuộc là thế nào.
Cứu vãn được sinh mệnh thật sự không phải là chiếc lá đó, mà là lòng tin vững chắc của con người.
Chết chưa
a chạy Grab có đánh chứng đâu, sống nhăn răng
kkkkk thanh thản là OK rồi.
ý là thằng chim lợn chúa, nhưng chất văn của ý làm anh khá thích thú !



