Copy của ông chú, em thấy hay nên chia sẻ cùng mọi người
Các bạn FB thân mến!
Bài thơ dưới đây là bài thơ ngẫu hứng theo thể tự do, tôi mới làm sáng sớm nay. Chả là vì trước logia nhà tôi có một khóm nhài, mỗi kỳ nở hoa thì hương thơm ngất ngây, vẻ đẹp trong trắng, dịu dàng. Tôi yêu loài hoa này từ thủa ấu thơ, giống như ông già nhà tôi (tôi gọi là ba), tình yêu hoa nhài giống như một người yêu cái đẹp của người thiếu nữ ấy (tôi tưởng tượng mà). Bài thơ ra đời quá nhanh, chắc là còn khó nghe, chưa rõ vần và ý còn không mạch lạc, xin các bạn cứ hồn nhiên bình luận.Chả biết cái đẹp trong nội tâm có tỏa lan ra ngoài không và có được như ở trong mình không?Thiết nghĩ khi người ta yêu đời thì cuộc đời sẽ đáp đền trở lại, đúng không các bạn. (Sáng 22/6/2017- 7g10 phút).
HOA NHÀI VÀ EM!
Mỗi sáng, tôi ngồi bên khóm nhài
Chờ hoa nở,
Những chiếc lá lắc lư hoài trong gió.
Bên ban công, vấn vương vô cớ
Đợi chờ cây hé nụ
Mà chẳng thấy đâu?
Nhưng sớm nay giật mình tôi thấy,
Những nụ hoa li ti
Trắng nhỏ,
Ừ, hoa nhài đến ngày mới nở
Không phải đến ngay đời.
Như em đấy!
Dậy thì,
Đẹp mê ly,
Mùi thơm chưa dậy
Phải chờ trong thời khắc
Hương mới đậu, bay xa, trắng và bàng bạc.
Như em,
Tuổi đôi mươi rực rỡ…
Tôi biết:
Hoa cũng có hồn,
Đầy quyến dũ,
Giống em.
Mái tóc và đôi môi,
Hút hồn tôi,
Khóm nhài xanh, hoa trắng.
Đẹp như em độ tuổi trăng rằm,
Môi đỏ thắm,
Hoa đọng nước long lanh
Từ người chăm tưới,
Như tôi
Muốn được chăm chút em
Hoa dịu dàng, hương đắm đuối,
Giống em!
Tôi lại bồi hồi,
Chờ hoa nở!
Hoa nhài
Có nở,
Cho tôi.
Dìu dịu, êm êm,
Ơi, bến bờ thương nhớ
Là em, ngan ngát cánh hoa lòng,
Hương quyến dũ…
Khóm nhài nở rộ./.
- TVC