Sau đó dk mới dùng số 38.
K ngờ vô tình thành hữu ý lun
Í mà dk trí nhớ tốt thật đó
Giờ đã nhận ra Anh rất thiên vị đối với em và Làdy ko?
Chớ bình thường là anh đã yêu cầu em Chứng minh là anh nói trước rùi
Cơ mờ … Trí nhớ Tốt chưa chắc đã tốt đâu
Đôi khi hay quên vô tư bớt muộn phiền
Ú sorry dk, em đã đãng trí lại còn…tự tin
Nhưng mà thiệt tình em cũng k hiểu 38 là cái gì lun. Sau đó có lần dk ghi P38-68 đó
Mà dk có thấy em nói đúng là qdinh mua dễ hơn qd bán k dk? Ngoài đời nhiều vde em qdinh dễ lắm, dứt là dứt, mà sao món ck này với em khó ra qd bán thế
Nhớ r hả cưng
Sao a Gạo k nhắc em kỹ hơn tí nữa em mắc cỡ quá
Vấn đề này anh đã đề cập trong câu hỏi thảo luận về gồng lỗ và gánh lãi rùi mờ
Ai zà, có thèn em đãng trí, dk gánh còng lưng
Hicccc mà ba má em k chịu cho vay tiền nữa kêu là tự xoay xở trong số vốn đó thôi
Ba má em nói đúng rùi, có vậy mới cố gắng đc
Ngon thế… Thịt đông nhỉ?
Những ngày suy nghĩ hỗn độn là lại vào bếp, kiếm gì đó thái thái cắt cắt, bận rộn tay chân là đầu óc thư thái. Vậy mà có khi nấu xong, như đã ăn đủ mùi hương, bụng dạ no ngang, gắp vài đũa rồi buông. Rồi chỉ dám nhìn xa xăm, thở dài nhìn mớ hỗn độn mình bày ra, tâm tư không biết có vơi, chứ tay lại sắp đầy việc.
Tai nghe(ý lộn) tai heo với nấm mộc nhĩ chắc làm món thịt đông
Và cũng tự nhủ bao lần, ăn uống đơn giản nấu cho nhàn. Thế mà khi, chỉ cần trong nhà có người nói muốn ăn món này món kia… là lại áy náy. Thế là sáng đi chợ sớm cho kịp hàng thịt heo quê người ta vừa chở ra bày, chiếc đuôi dài lấm tấm lông trắng chưa kịp cạo, chọn miếng ngon, thớ thịt hồng hào dẻo mềm. Mà về có nấu ngay đâu, vất vào tủ lạnh rồi lại ào váy áo đi làm. Chiều về lại tất bật…
Nhàn thân đôi khi là một sự lựa chọn, mà sao tâm lại không yên.
Trọn vẹn chill là phải có người ngồi sau ôm eo nha anh.
Vẫn hàng ngày 1 mình trên con ngựa sắt “bùn, zui, xui, tình bạn
Trò coi hạt gạo trên ngón tay phải không?