Một là giảm thiểu rủi ro cho hệ thống tài chính.
Từ năm 1998, Chính phủ Trung Quốc chính thức khởi động thị trường bất động sản trên toàn quốc, các hộ gia đình thành thị được phép mua và sở hữu căn hộ, thị trường bất động sản Trung Quốc đã ngay lập tức tăng trưởng phi mã , khiến chỉ số giá nhà đất đã tăng ít nhất 70% kể từ năm 2000
Điều này đã dẫn đến tình trạng bong bóng bất động sản và hậu quả đã đến vào tháng 8/2022, các ngân hàng Trung Quốc đã phải đối mặt với khoản lỗ thế chấp lên tới 350 tỷ USD từ bất động sản, việc gây ra rủi ro tài chính nghiêm trọng cho nền kinh tế Trung Quốc.
Thứ hai là thúc đẩy tăng trưởng kinh tế bền vững.
Kể năm 1998, tăng trưởng kinh tế Trung Quốc chủ yếu dựa vào đầu tư bất động sản
Và chính phủ Trung Quốc đã nhận thức được điều này không thể phát triển bền vững về lâu dài, và họ muốn Trung Quốc phát triển dựa trên tiêu dùng và xuất khẩu
Cuối cùng là phân phối lại tài sản.
Theo Cục Thống kê Trung Quốc, năm 2010. 1% hộ gia đình giàu nhất sở hữu tới 40-50% tổng tài sản bất động sản và tài chính của cả nước.
Vì lý do đó Chính phủ Trung Quốc muốn phân phối lại tài sản, giúp những người dân có nhu cầu mua nhà ở thật sự tiếp cận được cơ hội sở hữu nhà
VÌ Trung Quốc là quốc gia nhập đồng và quặng sắt nhiều nhất thế giới vì vậy giá quặng sắt và đồng phần nào cũng tương quan đến tăng trưởng kinh tế Trung Quốc