“Còn tương tác”
Bây giờ chúng ta hãy làm 1 thực nghiệm hay (vô lượng thực nghiệm) ở thực tế: Chúng ta lấy tay chạm vào người yêu thương xem nào.
Hay, hòn đá chạm vào hòn gạch. Cái búa gõ vào cái chiêng hay bất cứ cái gì ở thực tế là vật thế, quan sát nó chạm vào nhau.
Đây là tương tác
Không là tương tác thì là gì? - Rồi. Kỳ diệu đến ngay đây rồi:
Chúng ta thường nghĩ, đây là do ta chạm vào người, ta tiếp xúc người, do vật tương tác vật, do vật tiếp xúc vật…
Nhưng soi trên kính lúp: Chúng ta thấy: Đâu có tiếp xúc thật. Giữa 2 người, 2 vật, vật người: Đều vẫn có 1 khoảng cách.
Giống như camera AGI của Iphone thế hệ thứ 1 tỷ: Chúng ta rum to dần cái gọi là “tiếp điểm” lên thật to để mắt nhìn thấy…
Chúng ta đễn cỡ: Phân tử: Thấy những phân tử của cơ thể ta … Không chạm vào những phân tử của cơ thể người… cũng như vậy… mọi phân tử đâu có tiếp xúc tiếp điểm với nhau. Vẫn có “khoảng không” giữa những phân tử.
Rum to hơn nữa. Đến hạ hạt nguyên tử… đúng như khoa học vẫn được học: Electoron không có chạm vào hạt nhân, vẫn có khoảng cách giữa chúng…
Nhưng ở hạt nhân, khi rum to đủ mức nhìn thấy: Chúng ta vẫn thấy: Các hạt proton, neuton… tưởng là “chạm” với nhau mà… giữa chúng vẫn có những “khoảng cách”.
Ở mức hiển vi hơn… chúng ta đang đứng ở nơi khoa học đang đứng và “mù mờ” như khoa học: iphone chưa ra đời AGI cao hơn để chúng ta rum tiếp xem xem… dươi hạ hạt… có chỗ nào là hạt chạm và thực sự hạt chạm hạt hay không…. Đây là chỗ khoa học đang đứng.
Như vậy: Cứ tưởng, vẫn nghĩ, vẫn tưởng: Là tiếp xúc, là chạm…… mà sao… vẫn còn khoảng cách. Tưởng khoảng cách bé nhỏ, nhấn 1 tý là chạm… mà sao “khoảng cách xa thế”…. Xa như 2 bến bờ biên của thế giới vậy.
Đây là thực nghiệm. Thực nghiệm thực tế đến mức nó tương đương thực nghiệm của Anh Tanh khi ông làm để viết ra tiên đề, công thức kia.
Điều này khẳng định: Hạt hay vật không bao giờ xúc chạm hay tiếp xúc hạt/vật khác
Đây là: Hiện thực ở trạng thái tương tác.
Vậy tại sao chúng ta vẫn giác được, vẫn cảm giác được? - Vẫn biết… khi mà rất rõ ràng: Chưa chạm thì có nghĩa chưa xảy ra tương tác - Đơn giản chúng ta biết vì chúng ta cảm
Không phải riêng chúng ta mới biết cảm. Mà vạn vật đều biết cảm - bằng cách này hay cách khác.
Chưa tiếp túc nhưng lại biết rõ: Là do cảm…
Chúng ta thấy tiên đề về trường lực nói về “một vài vấn đề thế giới không dám nhắc” có gọn không.
Do vậy, toàn bộ thế giới này: Mọi tương tác đều do cảm. Chứ không phải do tiếp xúc chạm.
Thông tin cũng vậy, mà tình yêu cũng thế… đến cái suy nghĩ trong đầu mỗi người… có được thành dòng suy nghĩ… là do cảm……. Chứ không phải là thứ “liên tục” hay tiếp xúc chạm…
Nhưng! Thứ cơ sở bản chất nào tạo nên cảm?
Chỉ giải thích được và… 1 cái hiểu ngay khi chúng ta nói ra: Vũ trụ trường lực. - Dây lực.