Khiếp cho icon gì thế?
Em đừng tin!
Và con tim đã vui trở lại…
Ko tán tiếp sư phụ à?
Giời ơi, chị về bọn em mừng ơi là mừng, mà anh quạt lông chim này anh ấy cứ vừa mừng vừa dỗi hờn ghen tỵ vì thân phận kẻ đến sau kia…
Gọi chị ngày 9981 lần, tự nói chuyện 1 mình, tự hát tự làm thơ, ngơ ngẩn luôn sồi, nên bọn em vừa tin vừa xót cả ruột đấy!
Sư phụ mang em ra thí mạng cùi cho các anh TL mà 






Siu cổ và em
A chọn cả 2

E chợt đến, chợt đi a vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng j đâu***

Đêm sầu đi vào tủi nhớ
Bao thương nhớ chỉ là mộng mơ
Chị lâu lâu đáp anh ấy một câu cho chúng em đỡ đau đầu ạ, mỗi lần ai đó kêu ời ời tên chị, trong đầu em cứ kiểu xuất hiện hình ảnh một anh gầy gầy, thất tha thất thểu đi tìm người, khắp hang cùng ngõ hẻm, vừa đói, vừa lếch thếch 







A sợ sáng tuần sau hết ngày lành tháng tốt, có khi nào còn 2 ngày nửa thôi

Em tin làm gì!
Vâng! Thế thôi! Của anh tất!
Ttf nay cứng quá a quạt ơi
Dù hôm nay tôi chưa nhìn Hà Nội
Dù hôm nay em chưa thấy Sài Gòn
Nhưng sao lòng tôi vẫn chưa mất … niềm tin
Chiều a nói còn một ngày, giờ lại tăng gấp đôi, hay em xem lại chị ko tin anh là phải 

