Harry được báo chí New York mô tả là ■■■ pug xấu xí. Anh ta là một chàng trai rắn chắc, cao 6 feet 6 inch (khoảng 1m98) và nặng gần 300 pound (khoảng 136kg) với khuôn mặt đầy sẹo của một người chơi quyền Anh. Harry rất tin tưởng vào trí thông minh của mình. Tôi đã phỏng vấn anh ta chỉ trong nửa giờ và thuê anh ta ngay tại chỗ. Harry đã từng làm việc tại Merchant Marine - đội Tàu biển Quốc gia - và đi khắp thế giới nhiều lần. Anh ấy nói được sáu thứ tiếng, bao gồm cả tiếng La-tinh. Anh là một người ham đọc sách, am hiểu nhiều lĩnh vực và là một nhà quản trị tài ba. Anh điều hành văn phòng một cách bí mật và hoàn hảo. Anh ấy hoàn toàn trung thành với tôi, luôn bảo vệ tôi và gia đình rất tốt. Các con tôi yêu Harry. Jesse Jr và Paul đã say mê với những câu chuyện kỳ diệu của anh ấy về việc du hành trên bảy vùng biển. Anh ấy là gia sư, tài xế riêng, bạn đồng hành và vệ sĩ không chính thức của chúng, đặc biệt là khi chúng tôi đến Palm Beach". “Không có cửa số trong phòng chờ, chỉ có một vài chiếc ghế và bàn của Harry. Sau lưng Harry là cánh cửa cao từ tràn đến sàn kiên cố dẫn đến văn phòng của tôi. Không có dấu hiệu hoặc bảng tên trên bất kỳ cánh cửa nào. Để ai đó có thể vào gặp tôi, trước tiên Harry luôn xác nhận cuộc hẹn. với tôi bằng hệ thống liên lạc nội bộ, bất kể đó là ai. Sau đó, anh ta sẽ đứng dậy khỏi bàn làm việc và sử dụng chìa khóa của mình để mở cửa cho khách. Đó là một nghi thức mà Harry thực hiện để cho vị khách thấy sự khó khăn khi vào được “phòng làm việc” của tôi, và nó đã thành công”.
“Phía sau cánh cửa là một căn phòng rộng với một chiếc bảng màu xanh lá cây chạy dọc theo chiều dài của căn phòng. Trước bảng có một sàn lớn, nơi có bốn đến sáu người sẽ làm việc trong im lặng. Mỗi người sẽ là một phần của “hội đồng quản trị" chịu trách nhiệm về một số cổ phiếu cụ thể hoặc hàng hóa mà tôi đang giao dịch, hoặc muốn quan sát chặt chẽ".
“Những người này được trả rất hậu hĩnh và thề sẽ giữ bí mật, Harry Dache cam đoan rằng họ vẫn trung thành với tôi. Mỗi người đều có tai nghe kết nối với sàn giao dịch. Những người trên sàn sẽ gọi báo giá “tức thì” cho những người trong hội đồng quản trị của tôi, những người này sẽ ngay lập tức viết ra giao dịch cổ phiếu - giá đặt mua và giá bán. Họ đã không làm việc bằng những cách thông thường. Chúng quá chậm. Điều này mang lại cho tôi một lợi thế trên thị trường cổ phiếu, những nhà giao dịch thông thường thời kỳ của tôi thường bị trễ ít nhất 15 phút và có khi lên đến hàng giờ. Tôi muốn những thông tin mới nhất và nhanh nhất. Khi còn trẻ, tôi đã học được tầm quan trọng của sự “kịp thời”. “Nếu tôi dùng giao dịch và theo dõi nhiều có nếu hoặc hàng hóa, tôi sẽ tăng nhân viên từ bốn lên sáu người trong “hội đồng quản trị chứng khoán” của mình. Những người. này sẽ làm việc cả ngày trên sàn chứng khoán, trong âm lăng, chỉ nghỉ trưa một chút, trong lúc đó Harry thường. thay thế họ, vì vậy không có khoảng thời gian nào bị lãng phi. Những người trong hội đồng quản trị sẽ luôn theo dõi. hai hoặc nhiều cổ phiếu trong cùng một nhóm. Nếu tôi đang giao dịch cổ phiếu General Motors, họ cũng sẽ theo dõi Ford hay Chrysler, để quan sát hành động của cả nhóm ngành và các cổ phiếu chị em”.
“Ở giữa văn phòng là một chiếc bàn hội nghị đồ sộ bằng gỗ gụ sáng bóng với tám chiếc ghế bành bọc da thoải mái. Trong những dịp hiếm hoi khi tôi có khách đến văn phòng của mình, tôi luôn ngồi đối diện với bảng phấn để có thể xem các bảng giá khi tôi lắng nghe khách của mình. Tôi thường xuyên gián đoạn các cuộc gặp mặt để vào văn phòng của mình và thực hiện các giao dịch của mình một cách riêng tư”.
“Văn phòng riêng của tôi rất lớn với những tấm gỗ sồi và gỗ gụ dày. Tôi đã tìm thấy tấm bảng trong thư viện một trang viên cũ tại Anh và mua nó. Sau đó nó được tháo rời và chuyển đến New York”.
“Bản của tôi rất lớn, được làm bằng gỗ gụ đánh bóng. Trên bàn làm việc của tôi có một giỏ “Mua” và một giả “Bán", một tập giấy và bút chì, không có gì khác. Bức tường liền kề với chiếc bàn làm bằng gỗ gụ đối diện với “hội đồng chứng khoán" là một tấm kính cường lực trong suốt, vì vậy tôi có thể nhìn thấy diễn biến thị trường từ bàn làm việc của mình". How to trade in stocks
“Có ba chiếc điện thoại màu đen trên bàn của tôi. Một là dây dẫn trực tiếp đến Luân Đôn, đây thứ hai đến Paris và dãy thứ ba đi tháng đến sàn giao dịch các mặt hàng ngũ cốc Chicago. Tôi muốn là người đầu tiên nhận được thông tin. mới và tôi sẵn sàng trả tiền cho điều đó. Tôi biết rằng các cuộc chiến đều giành chiến thắng dựa trên thông tin, tình báo, và vị tướng có thông tin tốt nhất, trí thông minh tốt nhất, là vị tướng có nhiều khả năng chiến thắng nhất. Tôi không muốn nhận được các “tin đồn”, tôi muốn thông tin phải chính xác và cụ thể".
“Paul, con trai tôi, thường đến văn phòng khi nó đã lớn, đặc biệt là vào những kỳ nghỉ hè. Đôi khi tôi cho phép nó làm việc trong hội đồng quản trị. Các thành viên hội đồng quản trị được đào tạo để làm việc với một mật mã. Nếu một cổ phiếu đột nhiên có biến động giá sâu, họ sẽ sử dụng một “mã bí mật” để ghi lại trên bảng. Những mật mã này chỉ được biết giữa những người trong hội đồng quản trị và tôi. Thỉnh thoảng, có những vị khách trong văn phòng sẽ hỏi tôi: J.L… những chữ tượng hình trên bảng đen là thứ quái gì vậy?”.
“Chúng hoàn toàn có ý nghĩa đối với tôi”, tôi sẽ trả lời. “Anh có thể giải thích chúng cho tôi không?”.
“Không”, tôi sẽ mim cười, "Nếu tôi làm như vậy, thì anh cũng sẽ thông minh như tôi. Chỉ cần cho tôi biết nên mua và bán những gì và khi nào - như vậy sẽ đơn giản hơn”.
“Bạn biết đẩy, tôi không bao giờ giới thiệu một cổ phiếu nào, nhưng tôi rất vui khi được nói với bạn rằng tôi tin thị trường đang tăng hay giảm”.
“Nó luôn tăng hoặc giảm, JL… “Tất nhiên là vậy, nhưng vấn đề là “khi nào” nó sẽ tăng
Tôi thử và sẽ tăng hoặc giảm, J.h. Đừng quên là “vật Các có phiếu cụ thể, đó môi là điều mà tất cả chúng ta đều muốn biết – cổ phiếu nào sẽ tăng và khi nào”.
“Nếu một người biết xu hướng chung của thị trường, anh ta sẽ có thể làm tốt". “Anh nói đúng, J.L., anh nói đúng”.
“Vào một ngày, tôi đang ngồi trong văn phòng nói chuyện với Paul, con trai tôi: "Quay người lại Paul, và nhìn vào bảng ghi chứng khoán trên tường”. Paul quay lại. và quan sát những người đàn ông khi họ di chuyển như những vũ công được biên đạo điêu luyện để ghi các thông tin lên bảng”.
“Tôi tiếp tục: Con thấy đó, con trai, những dấu hiệu trên bảng đó đối với cha rõ ràng như một bản nhạc dành cho một nhạc trưởng tuyệt vời. Cha thấy những biểu tượng trên đó rất sống động, như một nhịp điệu, nhịp tim, nhịp đập, tạo nên một bản nhạc tuyệt vời – tất cả đều có ý nghĩa đối - vdi cha".
“Đối với cha, công việc của hội đồng quản trị chứng khoán rất sống động, giống như âm nhạc, chúng có thể giao tiếp. Đó là điều cha đã nhận ra sau nhiều năm làm việc và luyện tập chăm chỉ, không khác gì một nhạc trưởng vĩ đại học cách điều khiển một dàn nhạc tuyệt vời. Những gì cha cảm nhận thấy khi nhìn vào tấm bảng đó, không thể mô tả thành lời được, nó còn khó hơn cả cách một nhạc trường chơi nhạc Mozart theo đúng cách mà nó nên được chơi. Hội đồng quản trị đang chơi một bản giao hưởng cho cha, một bản giao hưởng của tiền bạc – chúng cất tiếng hát cho cha nghe - chúng tạo nên tình yêu và ban. trùm lấy cha". Paul đã được học hỏi từ cha mình vào buổi chiều hôm đó. Cậu bé tin từng lời cha câu nói. Đó là khoảnh khắc hiếm
hoi đối với Paul, được thân mật với người cha vốn là một
người đàn ông kín tiếng, keo kiệt với cảm xúc của mình,
tiết kiệm với tình yêu của mình. “Tôi tin rằng công việc của tôi là liên tục quan sát thị trưởng và diễn giải thị trường như một người xem một bổ phim, thứ sẽ không bao giờ có hai khung hình hoàn toàn giống hệt nhau. Những thông điệp riêng lẻ này phải được trích xuất từ thị trường và chạy qua não của bạn một cách nhanh chóng. Tôi cẩn thận quan sát thị trường dao động từ 5 đến 20 điểm, mất từ năm đến 20 ngày làm việc. Tôi cũng quan sát các đợt tăng giảm mạnh mẽ, các đợt tăng và giảm 3 đến 6 điểm. Vì tất cả các yếu tố này đều đóng vai trò quan trọng trong việc quyết định hành động của tôi trên thị trường chứng khoán”.
“Tôi tin rằng thị trường chứng khoán luôn đi theo các đường ít kháng cự cho đến khi nó gặp một áp lực không thể nhận thấy từ trước, chúng từ từ, nhưng không thể tránh khỏi, ngăn cản chuyển động đi lên hoặc đi xuống của thị trường. Chính tại những điểm mấu chốt này là nơi mà tiền được tạo ra”.
“Tôi gọi chúng là những điểm Pivotal những điểm này thường khó thấy đối với những nhà giao dịch “chưa được đào tạo” trong quá trình chúng được hình thành. Chúng sẽ trở nên hiển nhiên vào một ngày sau, khi chúng đã hoàn chỉnh và thị trường đã chuyển hướng rõ ràng. Nhiệm vụ của nhà giao dịch khéo léo là phải nhận ra và hành động, kết hợp cả việc nhận ra các điểm Pivotal quan trọng và lựa chọn thời điểm giao dịch hoàn hảo để tận dụng được tâm l chung của thị trường. Thường việc này sẽ xảy ra với các nhóm ngành không còn được ưa chuộng hoặc các nhóm. ngành mới đang trỗi dậy và đang dần được ưa chuộng .
“Nhà giao dịch trên thị trường chứng khoán phải hiểu biết và có khả năng kiểm soát cảm xúc của mình, luôn hành động cho tương lai, không phải cho hiện tại, và chắc chân không bao giờ cho quá khứ. Vì vậy, giống như một quả cầu pha lê, người biết cách đọc thị trường vào những thời điểm. này dường như luôn có thể xác định được những nhóm ngành đang lên và sẽ trở thành những cổ phiếu mạnh dẫn dắt cho đợt tăng mới”.
“Mọi người luôn nghĩ tôi là một “Bear Raider”, một nhà đầu cơ bốc đồng và gian trá. Có một sự thật là tôi cũng quan tâm đến cả dao động nhỏ và trung bình, cũng như các xu hướng dài. Trên thực tế, tôi quan tâm đến tất cả các chuyến động dưới bất kỳ hình thức nào mà tôi thấy chúng xuất hiện trên thị trường. Tôi luôn coi đó là một thử thách cá nhân để cố gắng tìm hiểu xem thị trường đang có nói điều gì. Giống như thám tử vĩ đại Sherlock Holmes luôn biết một sự thật rằng: Manh mối luôn nằm ở đâu đó trước mặt bạn, thông qua suy luận và sự điềm tĩnh. Bạn phải tìm ra câu trả lời và trả lời câu đố, phân biệt đâu là những lời nói dối – điều mà
Bear Raider là hành vi mà một hoặc một nhóm nhà đầu cơ kết hợp với nhau để thực hiện việc bán khống, tung tin đồn nhằm đẩy giá cổ phiếu xuống thấp để trục lợi cá nhân.
Nguồn vietnambiz nhiều người thứ nhưng ít người thành công – dính đục. “kiên nhẫn” và “im lặng” là những từ khóa gợi lên nhiều cảm xúc đối với những nhà giao dịch hàng đầu”.
"Cũng giống như những đợt hoàn, loạn luôn khuyến khích tôi nhìn xa hơn khi mọi thứ trông ảm đạm nhất – ngược lại là khi mọi thứ trông hoàn hảo và hạnh phúc, sẽ khuyến khích tôi nghĩ rằng điều tốt đẹp này sẽ sớm kế thúc. Tôi cố gắng để có thể thấy trước điều này trước khi mọi người khác nhìn thấy, đó là lý do tại sao tôi giữ hội đồng của riêng mình trong im lặng và tránh nói chuyện với bất kỳ ai có thể làm thay đổi suy nghĩ của tôi”.
“Đôi khi tôi đã tích lũy cổ phiếu của mình ở mức giá mà tôi tin là điểm Pivotal của sự sụt giảm mạnh hoặc ở đỉnh của một làn sóng đi lên mạnh mẽ, và tôi đã thực hiện việc này trước nhiều tháng, thậm chí lên đến một năm trước khi nó thực sự xảy ra. Bởi vì tôi hiểu rằng cần có thời gian để hoạt động kinh doanh phục hồi và khả năng kiếm tiền của những cổ phiếu này được phục hồi, vì vậy người ta phải kiên nhẫn và thận trọng trong việc tích lũy một cổ phiếu cho đợt phục hồi hoặc bán khống trong một thị trường đi xuống”.
“Tôi bắt đầu giao dịch năm 15 tuổi trên thị trường chứng khoán; dần dần nó đã trở thành trọng tâm của cả cuộc đời. tôi. Tôi đã rất may mắn khi chứng kiến cuộc sụp đổ năm 1907, J.P. Morgan đã cử một đặc phái viên liên hệ để thương lượng yêu cầu tôi ngừng bán khống, điều mà tôi đang làm vào thời điểm đó.
“Vào ngày tuyệt vời nhất của tôi trong thời kỳ sa sút năm 1907 đó, tôi đã kiếm được 3 triệu đô la chỉ trong một ngày. Tôi cũng đã may mắn trong năm 1921 khi tôi quyết định đầu tư lâu dài trong khi thị trường xuống thấp nhất”. “Vào cuối cuộc đại suy thoái năm 1929, tôi quyết định bán không quá sớm và tôi đã mất hơn 1/4 triệu đô la. Sau đó tôi đã nhận ra sai lầm của mình và cuối cùng cũng tìm thấy các điểm Pivotal chính xác trước khi chúng trải qua cú sụt giảm lớn. Tôi kiên quyết bản không đúng thời điểm và cuối cùng tôi đã kiếm được số tiền lớn nhất mà tôi từng kiếm được trong thời kỳ thị trường sụp đổ năm 1929. Tôi thậm chí còn bị báo chí và công chúng đem ra đổ lỗi răng tôi chính là nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ, việc đổ lỗi thật . vô vấn, không một ai có thể điều khiển thị trường, làm nó. sụp đổ nếu nó không muốn như vậy”.
“Xin hãy nhớ rằng tôi đã giao dịch trên thị trường gần 40 năm và tôi có một trực giác tốt nhờ những kinh nghiệm trong suốt những năm này. Khi nhìn lại tất cả những tính huống tôi đã trải qua, tôi nhận thấy tất cả manh mối đều là hiển nhiên, chúng cùng nói với tôi về một kết cục tất yếu của thị trường. Sau 40 năm giao dịch, tôi vẫn nhận thấy khối lượng giao dịch là vô cùng quan trọng. Tôi là một người rất cẩn thận trong việc quan sát cách thức thị trường phản ứng khi quá bán, cách thị trường hấp thụ lượng bán và cách thị trường phản ứng lại. Khối lượng giao dịch luôn là một mối quan tâm chính không thể bỏ qua. Có những người tin rằng tôi không chú ý đến khối lượng giao dịch, họ tin vào điều này vì khi họ vô tình đến văn phòng của tôi, họ không nhìn thấy bất kỳ số liệu về khối lượng nào. Thực tế tôi luôn ghi nhớ khối lượng giao dịch đầu và tôi chỉ kiểm tra lại chúng vào cuối ngày, tôi cũng nhờ Harry - người quản lý văn phòng của tôi – ghi số liệu khối lượng giao dịch của một vài cổ phiếu tôi đặc biệt quan tâm vào một quyền số tổng để tôi có thể xem lại khi cần”. “Đối với tôi, những người giao dịch trên thị trường giống như một tập hợp khổng lồ những người câu cá. Họ hành động độc lập và không có người dẫn dắt, họ sẽ hành động rất nhanh, ngẫu nhiên bất cứ khi nào họ cảm thấy có. nguy hiểm. Nói cách khác, có hàng triệu bộ óc tham gia vào thị trường chứng khoán, những bộ óc này hình thành các quyết định dựa trên hai cảm xúc chính là hy vọng và sợ hãi, hy vọng thường được tạo ra bởi lòng tham, nỗi sợ hãi thường được tạo ra bởi sự thiếu hiểu biết".
“Điều này rất có ý nghĩa với tôi, bởi nó cho ta thấy yếu tố quan trọng thúc đẩy thị trường chứng khoán không phải là phân tích hay lý trí thông minh, mà là cảm xúc của con người. Khi một người hiểu được nguyên tắc này, anh ta sẽ nhận ra mình còn một chặng đường dài nữa để trở thành một nhà giao dịch thành công. Khi biết được thị trường bị thúc đẩy bởi cảm xúc, một nhà giao dịch sẽ luôn phải nhìn thật sâu vào những anh ta đang thấy, phân tích cẩn thận và thấy được cách những người khác sẽ phản ứng như thế nào, bởi vì anh ta nên nhớ rằng mọi người về cơ bản đều nhận được thông tin giống nhau, nhưng chỉ một số ít thắng và đa số thua, điều này phụ thuộc vào cách họ diễn giải thông tin mà họ nhận được”.
“Tôi nhận thấy rằng khả năng tìm ra các bước ngoặt chính, điểm Pivotal, trong xu hướng dài hạn, là điều cốt yếu và quan trọng nhất mà một nhà giao dịch chứng khoán phải làm. Tôi cũng tin rằng tôi có thể kiếm được một khoản lớn chỉ bằng việc có thể xác định thời điểm tâm lý hoàn hảo ĐỂ THOÁT KHỎI VÀ GIA NHẬP thị trường trong một thời kỳ hoảng loạn hoặc bùng nổ. Tôi chưa bao giờ gặp vấn đề khi kiếm lời ở cả hai phía của thị trường. Thị trường luôn đi lên 1/3 thời gian, đi xuống 1/3 thời gian và đi ngang 13. thời gian”.
“Nếu tôi quyết định cần thoát khỏi vị thế mua vì tin rằng giá cổ phiếu đã vượt giá trị, thì tôi sẽ chuyển sang trạng thái bán khống. Tôi không có cảm xúc cá nhân với một cố phiếu như mọi người vẫn làm. Ví dụ, nếu tôi đã kiếm tiền với General Motors trong thời gian dài, tôi không có cảm tình với General Motors – cổ phiếu với tôi chỉ đơn giản là có phiếu. Nếu bây giờ tôi cảm thấy có thể kiếm lợi khi General Motors giảm giá – bằng cách bán khống - tôi sẽ làm như vậy mà không có cảm giác gì với cổ phiếu, dù gì thì đó cũng chỉ là một thứ vô tri vô giác không có cảm xúc với tôi. Không có cổ phiếu tốt và cũng không có cổ phiếu xấu; chỉ có cổ phiếu kiếm tiền cho nhà đầu cơ”.
“Tôi đã nghe nhiều người cùng thời với tôi nói: “Với tôi cổ phiếu đó rất tuyệt vời”. Hoặc “Cổ phiếu đó khiến tôi mất tiền, vì vậy tôi tránh xa nó!". Cổ phiếu không làm bạn được tiền hay mất tiền. Mọi thứ xảy ra đều là kết quả của phản đoán và hành động của chính nhà giao dịch, vậy nên đừng đổ lỗi cho cổ phiếu. Nói một cách đơn giản, nhà giao dịch hoặc nhà đầu cơ đã đưa ra quyết định tham gia giao dịch và luôn đưa ra quyết định tỉnh táo để thoát khỏi giao dịch. Phán đoán của họ đúng hoặc sai, điều đó dẫn đến việc họ kiếm được lời hoặc mất tiền”.
“Điều mà tất cả các nhà giao dịch phải đề phòng là sự kiêu ngạo, khi bạn nhận ra một cổ phiếu đi ngược lại với nhận định của mình, bạn phải thừa nhận rằng bạn đã “sai” và bạn phải thoát khỏi giao dịch đó ngay lập tức. Hầu hết các nhà giao dịch đều quên rằng chúng ta sẽ luôn sai trong một số giao dịch; vậy khi bạn nhận ra bạn đã sai, hãy thừa nhận và nhanh chóng thoát khỏi những giao dịch đó, đây. là chìa khóa để giao dịch thành công”.
“Một cái bẫy khác mà nhà giao dịch thiếu kinh nghiêm phải đối mặt đó là cố gắng xác định chính xác đáy và đỉnh của một chu kỳ. Hãy nhớ rằng, có những lúc điều tốt nhất có thể làm đó là đứng ngoài thị trường và chờ đợi. Theo kinh nghiệm của tôi, hầu như không thể xác định chính xác định và đáy của thị trường, tốt hơn hết là bạn nên thân trọng. Việc thoát ra và chờ đợi thị trường hình thành xu hưởng là rất khó trong khi bạn đang đầu tư, vì khi đầu tư, bạn sẽ có xu hướng tự thuyết phục bản thân khi thay đổi vì thế từ mua sang bán. Nếu bạn mua vào, bạn sẽ tìm kiếm những lý do chứng minh thị trường đang lên, nếu bạn bán khống, bạn sẽ tìm kiếm lý do thị trường sắp sụp đổ. Điều này xảy ra là vì hy vọng sống luôn có trong tất cả chúng ta, hy vọng là bản chất của con người. Đó là lý do tại sao tôi thường rút hết tiền ra khỏi thị trường và đánh giá lại thị trường, khi tôi không chắc thị trường đang đi theo xu hướng nào. Tôi phải trả phí giao dịch, nhưng đối với tôi, đây là một khoản phí bảo hiểm nhỏ đảm bảo cho tôi về lâu dài. Tôi cũng nhận thức rõ rằng tất cả các cổ phiếu không tăng giá cùng một lúc, nhưng các cổ phiếu trong cùng nhóm ngành thường tăng giá cùng lúc, nhất là khi các nhóm ngành dẫn dắt mới xuất hiện thế chỗ các nhóm ngành cũ để dẫn dắt thị trường. Đó là các xu hướng chung mà tôi luôn mong đợi.
“Tôi nhận thấy trong thị trường bò tốt việc kiếm được tiền là điều dễ dàng, chúng ta cần quan tâm đến nguồn cung tiền mặt, theo dõi sát thái độ và cảm xúc của các nhà đầu cơ trên thị trường, xem liệu họ có xu hướng mua hay bán có phiếu và luôn theo dõi dòng tiền bất cứ khi nào có thêm
“Tôi đã quan sát thị trường và nhận ra rằng điều mẫu chốt không phải là những gì mọi người nghĩ và thị trường… hoặc nói về thị trường. Không, không không phải là những gì họ thực sự LAM trên thị trường thông qua việc mua và. bán thực tế, tất cả điều này đều được tiết lộ trên những biểu đồ giá – khối lượng, vấn đề là việc giải thích chúng, nhận ra những bằng chứng khi chúng lướt qua mắt bạn”.
“Việc nhìn thấu những bằng chứng lướt qua đó, tôi xem nó là toàn bộ công việc kinh doanh của mình, tôi xem nó như thiên chức của cuộc đời mình, và cũng là điều tôi thích nhất. Công việc giải những câu đố của thị trường luôn khiến tôi bị cuốn hút. Nó không bao giờ là vì tiền, tiền chỉ là phần thường đính kèm sau khi giải được câu đó. Thua lỗ là điều đã xảy ra với tôi vài lần trong đời, và là hình phạt cho việc không giải được câu đố của thị trường. Mấu chốt chính là việc giao dịch trên thị trường trông có vẻ rất dễ dùng khi nhìn về quá khứ nhưng nó lại là một trong những điều vô cùng khó thực hiện khi nhìn về tương lai, đó là dự đoán xu hướng. Và lý do nó khó như vậy là vì bản chất con người, bản chất thích kiểm soát và chinh phục là điều làm nhiệm vụ này trở nên khó khăn nhất. Như tôi đã nói với các con trai của mình nhiều lần trước đây: Tôi đã mất tiền khi phá vỡ các quy tắc của riêng mình và kiếm được lợi nhuận khi tuân theo các quy tắc”.
“Tôi luôn nghi ngờ về tất cả những gì mình đọc được trên báo và không bao giờ chấp nhận ngay những thông tin bề nổi mà tôi đọc được. Tôi cố gắng tìm kiếm những mục đích cá nhân đằng sau các bài báo, bất kể đó là tờ báo nào. Tôi hiểu rằng thị trường là sự phản ánh thái độ và tâm trí. của hàng triệu triệu người. Vì vậy tôi cố gắng đọc nhiều luồng thông tin và hình thành nhận định của riêng mình: đó là lý do tại sao tôi thích ở một mình trong những lúc tôi cần tập trung để có thể sử dụng khả năng phán đoán của bản thân giống như trong khi tôi đọc báo”.
“Thường thì những nhà đầu tư lớn và có ảnh hưởng sẽ sử dụng các phương tiện truyền thông để quảng bá cổ phiếu của họ, tác động đến dư luận và thuyết phục công chúng mua hoặc bán, điều này đặc biệt đúng với các chủ sở hữu các cổ phiếu lớn, các nhóm lợi ích và những người nội bộ thuộc ban lãnh đạo. Tôi diễn giải các bài báo này theo hai cách:
Đầu tiên, tôi cố gắng giải thích ảnh hưởng trực tiếp và tức thời của chúng đối với ý kiến và hành động của đám đông đối với một cổ phiếu cụ thể.
Thứ hai, tôi sẽ theo dõi biểu đồ giá - khối lượng của cổ phiếu để phát hiện xem tin tức đã ảnh hưởng như thế nào đến việc mua và bán các cổ phiếu cụ thể, cũng như tác động chung đến nhóm ngành và thị trường. Thường thì già thuyết của tôi về ảnh hưởng của một tin tức là sai. Nhưng tôi luôn biết rằng nếu tin tức đó đủ quan trọng thì cuối cùng nó cũng sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ thị trường”.
“Nói cách khác, tôi kiểm tra biểu đồ giá – khối lượng như cách tôi quan sát một con diều để xem nó thực tế phản ứng như thế nào với tin tức cụ thể. Tôi sẽ không nghe “các chuyên gia”, “người đưa tin”, những người đang cố gắng giải thích các tin tức và dự đoán điều gì sẽ xảy ra”.
kinh nghiệm của tôi, tốt hơn hết là nhìn vào thị trường một cách khách quan, vì thị trường sẽ cung cấp sự thật thực tế về cách công chúng phản ứng với tin tức, những sự thật thực tế được tiết lộ bởi thị trường là một bảo tốt hơn nhiều so với bất kỳ lời phân tích hay dự báo của một “người đưa tin” hoặc “chuyên gia” nào có thể cung cấp. Nhà giao dịch khéo léo là người chi tin tưởng vào việc quan sát. thị trường và phản ứng với những gì thị trường mách bảo. Học cách đọc thị trường – sự thật luôn ẩn sau các phản ứng và biểu hiện của thị trường, hãy lắng nghe chúng”.
CHẤP NHẬN THUA LỖ ĐỂ TRỞ THÀNH NGƯỜI CHIẾN THÁNG
Lưu ý: Cuộc trò chuyện và câu chuyện dưới đây được trích từ The Amazing Life of Jesse Livermore-World’s Greatest Stock Broker (Tạm dịch: Cuộc đời tuyệt vời của Jesse Livermore - Nhà môi giới chứng khoán vĩ đại nhất thế giới) do Richard Smitten viết. Cuộc trò chuyện giữa Jesse Livermore, Walter Chrysler (Chrysler Motors), Ed Kelley (người đứng đầu United Fruit Ca), T. Coleman Dupont (Gia đình Dupont) và Đại tá Ed. Bradley trong sòng bạc của Bradley ở Palm Beach – câu lạc bộ cờ bạc bất hợp pháp lâu đời nhất ở Mỹ.
“Tôi đã nghe tin đồn trên Phố Wall về ông và thương vụ buôn bán lúa mì. Hãy kể chúng tôi nghe về thương vụ đó đi, J…, hãy giải trí cho chúng tôi vào bữa trưa nhé”.
“Tôi chỉ cảm thấy nhu cầu lúa mì ở Mỹ bị đánh giá thấp và giá sẽ tăng. Tôi đợi cái mà tôi gọi là điểm Pivotal của mình và khi thời điểm đến tôi bước vào thị trường mua 5 triệu gia lúa mì, trị giá khoảng 7 triệu đô la”.
“Tôi cũng đã theo dõi thị trường chặt chẽ sau khi mua.
Nó bị tụt hậu. Đó là một thị trường buồn tẻ, nhưng nó không bao giờ giảm xuống dưới mức tôi đã mua vào. Sau đó, vào một buổi sáng, thị trường bắt đầu đi lên và sau một vài ngày, đã tăng đã cũng có, tạo thành một điểm Pivota khác. Giá đi ngang tại đó một thời gian và rồi một ngày nó bật tăng với khối lượng giao dịch khổng lồ”.
“Một tín hiệu tốt, vì vậy tôi đã đặt mua thêm 5 triệu này. nữa. Lệnh mua này đã được thực hiện với giá ngày càng cao. Đây là một tin tốt đối với tôi vì nó chỉ ra rõ ràng rằng đường thị trường ít nhất là đang hướng lên".
“Tôi thích một sự thật rằng tôi phải khó khăn hơn nhiều để có được lô thứ hai 5 triệu gia. Sau đó, tôi đã có tổng cộng 10 triệu giụ như dự tính ban đầu của mình, vì vậy tôi lùi lại và quan sát thị trường. Tôi đã thấy sự hình thành của một thị trường tăng giá mạnh mẽ và tăng đều đặn trong vài tháng”.
“Khi lúa mì tăng 25 xu so với giá trung bình của tôi, tôi đã chốt lời và rút tiền mặt ra. Đây là một sai làm tồi tệ". Livermore dừng lại khi món salad tôm hùm được phục vụ, và chai rượu sâm banh thứ hai được mở ra.
Walter Chrysler nói, “J. L., làm thế quái nào mà anh có thể kiếm được 2,5 triệu đô la chứ” “Bởi vì, Walter, tôi đã ngồi yên và xem lúa mì tăng giá
thêm 20 xu trong ba ngày nữa". vẫn chưa hiểu”, Chrysler nói.
“Tại sao tôi lại sợ? Không có lý do chính đáng để bán lúa mì. Tôi chỉ đơn giản là muốn thu lợi nhuận của mình”. “Đối với tôi, nó trông có vẻ vẫn là một giao dịch khá tốt.
Tôi sợ rằng tôi vẫn chưa hiểu được, J.L., Ed Kelley nói thêm. “Được rồi, để tôi giải thích. Anh có nhớ câu chuyện cười kể về anh chàng đến trường đua và đặt cược vào tay đua có cú đúp trong ngày và giành chiến thắng, sau đó lấy tất cả số tiền thắng của mình và đặt cược vào tay đua về thứ ba và lại giành chiến thắng”. “Sau đó anh ta lại làm như vậy ở tất cả các cuộc đua khác và giành chiến thắng liên tiếp. Sau cùng trong cuộc.
đua thứ tám, anh ta lấy hàng trăm nghìn đô la tiền thắng
cuộc của mình và đặt tất cả vào một con luyện đã thắng.
nhiều vòng trước, và con ngựa đó thua”.
“Vâng”, Chrysler gật đầu. “Sau đó anh ấy đang bước ra khỏi đường đua và gặp một người bạn của mình, người bạn này hỏi. “Hôm nay của anh thế nào đ
“Không tệ,” anh ta mim cười trả lời, “tôi đã mất 2 đô la". Mọi người đều cười. “Đó là một câu chuyện hay đẩy J.L., nhưng làm thế quái nào mà nó lại áp dụng được cho câu chuyện lúa mì?", Chrysler hỏi.
“Hiểu đơn giản như thế này, tại sao tôi lại sợ mất số tiền lời tôi đã thắng được của nhà cái, những đồng lợi nhuận của tôi. Tôi chỉ đơn giản là hành động vì sợ hãi. Tôi đã quá vội vàng trong việc chuyển đổi lợi nhuận trên giấy tờ thành lợi nhuận bằng tiền. Tôi không có lý do gì khác để bán hết số lúa mì đó, ngoại trừ việc tôi sợ mất lợi nhuận mà tôi đã kiếm được”.
“Có gì sai khi sợ hãi!”, Dupont hỏi. “Vậy, bạn đã làm gì, J.L…”, Kelley hỏi.
“Chà, sau khi tôi đặt lợi nhuận của mình vào lại lúa mì, tôi nhận ra rằng mình đã mắc một sai làm lớn. Tôi đã không có đủ can đảm để thực hiện giao dịch đến cũng như nhận định của mình, nhưng tôi vẫn nhận được một tín hiệu để bán, một tín hiệu bán mạnh mẽ và dứt khoát". “Vì vậy nên?..”
“Tôi tham gia vào lại thị trường và quay lại với mức giá. trung bình cao hơn 25 xu so với khi tôi đã bán ra lúc ban đầu. Nó tiếp tục tăng thêm 30 xu, và sau đó thị trường đưa ra một tín hiệu nguy hiểm, đây là một tín hiệu nguy hiểm mạnh và rõ ràng. Tôi đã bán hết với mức cao nhất là 2,06
đô la/gia. Khoảng một tuần sau, giá chỉ còn 1,77 đô la/gia". “Chà, bạn có gan hơn tôi, J.L., và tôi nghe có vẻ hơi giống với tham lam"
“Đó là vì bạn bán trái cây, Ed. Bạn biết cách chẩn đoán thị trường trái cây cũng như tôi biết cách chẩn đoán thị trường hàng hóa, chứng khoán, và thị trường lúa mì lúc tôi bán ra lần đầu không hề có dấu hiệu suy yếu”.
“Khi tôi bán lúa mì lần thứ hai thì mọi chuyện lại khác. tôi có thể thấy rõ các dấu hiệu suy kiệt. Nó đưa ra những manh mối, những gợi ý, những dấu hiệu cho câu chuyện về việc giá đang ở vùng đỉnh. Thị trường luôn cung cấp đủ thời gian cảnh báo để những người đầu cơ hiểu biết sẽ chú ý và thoát ra kịp thời”.
“Chả, J.L., tôi thích câu chuyện của anh nhưng tôi vẫn luôn nghĩ có khi nào anh đã có một chiếc móng ngựa máy mắn trong văn phòng của mình, giống như Ed Bradley ở đây”, Chrysler nói thêm.
“Chả Walter, một chút may mắn không bao giờ làm tổn thương bất cứ ai". Livermore dừng lại và nhìn quanh nhóm Tôi muốn nói rằng tất cả chúng ta đều có phần may vào lúc này hay lúc khác”. mån