Đấy hok phải là chok, ghẹo, muh là thiểu năng văn hóa, ẩn danh nghĩ rằng đời hok ai biết ta làm gì…
Tiếc thay! Tiếc thay!
Cõi vũ trụ bao la, trời đất dị tượng, con người nghĩ gì, làm gì, người với người có thể hok biết, nhưng Đạo biết, Trời Biết, Đất Biết.
Ùi … Đạo vs Đời
Cuộc chiến dự rằng khó có hồi kết
Cơ mờ ko chiên Trứng hay seo mờ rảnh rỗi đạo - đời rứa
Hết xèng cả rùi à ?
Luật hoa quả đã chứng minh, ý quên luật nhân quả đã chứng minh
Làm gì có Cuộc Chiến nào?
Chút Duyên lành này gieo không chỉ cho những người tốt muh còn cho cả kẻ xấu để họ đủ phước thì thức tỉnh muh tâm trí bớt đen tối, lòng dạ bớt hẹp hòi… cho nên, Duyên thì Hữu Duyên mới gặp, nhưng kết quả nhận về thì chỉ người còn phước, đủ phước mới hưởng.
tôi.
Bác cố độ cho ông ấy đi bác. Có khi bác lại thành công cải biến được. Chứ chúng em cố lắm rồi không làm nổi.
Làm người, không nên Cố với người Chấp.
Vì như vậy ta tự biến mình thành kẻ Cố Chấp với Người Cố Chấp. Vậy chả khác gì, làm người muh Cố quá thì Quá Cố.
Cho nên, Thuận Duyên , Thuận Đạo, Thuận Nhân muh hành xử.
Còn Đạo, Tu là sửa, ai tu nấy chứng, Đạo và Tư Duy tri thức chỉ Gieo Duyên chứ hok ai độ nỗi một khi ta chưa là Phật, hok là Thánh, ta vẫn là Thân xác phàm Tham Đúng Sân Đủ Si Vừa là sự phù hợp thôi
Mong là tối nay, tim bác hok đau thật sự.
Trời đất linh ứng cho bác!
Đạo thì ai Tu nấy chứng, người hok hiểu nói cũng thừa. Nên đạo ai nấy giữ. Hành xử thế nào thì tự biết.
Oh hô ai tai, cầu cho bác đủ phúc đức để nuôi ghệ 45kg muh các bà xã bà huyện của bác rủi may biết chuyện hok màn thế gia!
Rác trong lòng thì hok quét cũng tự sạch, nhưng rác kẻ ngu trí tư duy tâm hẹp hòi nghi kỵ thì quét muôn kiếp luân hồi cũng ko xong!
Đấy. Bác thấy không?
Ca này khó. Rất khó. Há Há.
Gì mà chửi nhau kinh vại bây ơi?
Á lại ngứa mồm phỏng? Lại thích tham gia cho xôm phỏng?
Chủ pic đâu gây hấn gì với ai đâu mà AE vào phá thế?
Hok có gì khó, cái gì càng khó, thì càng dễ xử lý. Ví như khi ta bỏ thì mọi thứ đơn giản vô cùng. Ta hok vướng gì thì có gì khó?
Đạo có Ma Đạo, Phật Đạo, Có Chánh Đạo Có Tà Đạo, Có Kẻ Xây Nhà cũng có kẻ đạp phá. Chuyện đời không có gì lạ, thế thái nhân tình vẫn luân phiên như thế.
Tâm, Ngôn, Hành. Có người xuất Ngôn thì tưởng ác nhưng Tâm và Hành thiện lương. Có người Ngôn thì mượt mà như nước suối thu nhưng Tâm và Hành thì như dao mổ lợn bác ạ. Nên nhìn cách người ta xuất Ngôn chưa đánh giá hết được bản chất của 1 người đâu.