Chuyện hôm qua như nước chảy về đông

PET giờ cũng chả ai chơi nữa

1 Likes

Có e đây cụ. Giờ múc cật lực hết khả năng

1 Likes

Chính thức đủ cơ số .

Nhà cái ác ghia
Lừa lừa nhỏ lẻ nghỉ tết tranh thủ múc ầm ầm
Làm nhỏ lẻ đi sắm mai đào, bánh chưng, củ kiệu cũng không yên

Khổ thân

Mới hơn 1 năm trước mỗi khi HPG, SSI, STB hay vài cổ phiếu muốn tăng giá thì thành khoản vài chục triệu hoặc rất lớn, kiểu bị trôi nổi quá nhiều bên ngoài. Nhưng bây giờ nhìn lại các cổ phiếu kiểu này giao dịch khá chất lượng, phải nói cô đặc hơn rất nhiều sau vài tháng thay MÁU, cổ đông ngoại đã gom ròng liên tục và đóng khóa két sắt không bán ra nên giờ vòng 3 đã được gọt đi rất nhiều :grin:

Nhìn cách thức kiểm soát cung cầu này làm cho chúng ta thấy cuộc chơi đang ngày càng được nâng cấp.

Nguồn : @NguyenCuong_CE

6 Likes

TT này, Chun nghĩ, TT cứ tăng liu riu kiểu này người cầm tiền sẽ xoắn.
vì Chun nghĩ TT ra tết ổn lắm !

vì sao lại ổn
vì:
đám đông cầm tiền

Khối ngoại cầm trịch cuộc chơi.

Nhìn họ điều khiển chỉ số VNI như chốn không người mà lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa, nhưng đành bất lực đứng nhìn, chứ biết làm sao bây giờ em hỡi…

2 Likes

PET chán nhỉ, chả CE gì cả

Bác chun thấy VNI thoát kênh giá giảm vô tích luỹ chưa ạ

1 Likes

Thị trường này ai lý trí quá, “khôn” quá, cứng nhắc quá…thì lại ko ăn được nhiều, thậm chí ko có ăn, ko dám mua hoặc có xu hướng mua những mã “ăn chắc mặc bền” thì lại ăn uống đếch đc bao nhiêu.
Do vậy nên dại khờ một tí, say mồi một tí, máu me một tí, liều lĩnh một tí, phiêu lưu một tí…thì lại có ăn, ăn rất đậm :bird:

1 Likes

Hôm nay 26 Tết. Ngày làm việc cuối cùng của Chun. Khép lại một năm thành công hay thất bại để chào đón một cái tết ấm cúng, sum vầy bên gia đình, nguời thân. Những câu chuyện cũ đã là ngày hôm qua.

Chun thay mặt Ban Quản Trị F247 chúc anh chị năm mới thành công trên mọi lĩnh vực.

4 Likes

Có những con tưởng đang tạo đỉnh, phân phối rồi, thấy có vẻ hết lực rồi, yếu lắm rồi, chạy ngay đi, bỗng đùng đùng CE… đánh kiểu này thì em chịu, thôi em dỗi rồi, éo chơi nữa ! Em mệt !

I’m very Xoanning !!!

Anh em muốn là một chuyện
Nhà cái Las Vegas có muốn hay không lại là chuyện khác​

DÒNG TIỀN CUỒN CUỘN NHƯ THÁC LŨ - 15 NĂM RỒI TÔI MỚI GẶP LẠI DÒNG TIỀN NÀY !!!

Môn này mà phức tạp quá khó Trade anh chị à. Nhiều khi cứ đơn giản nhất có thể lại hay.

Đừng có tìm một chính kiến rõ ràng ở phố Wall. Lúc nào cũng có vài chục bài theo trường phái khác nhau và nghịch ý kiến nhau, và vừa miệng tất cả các đối tượng nhà đầu tư đang tìm lý lẽ biện hộ cho quan điểm của mình.

Chỉ có đồ thị và bảng điện cho ta thông tin chính thống nhất.

Bảng điện nói lên tất cả !

Còn để mà tìm lý do tốt/xấu thì lúc nào cũng viết được 50 trang giấy để chứng minh cho luận điểm của mỗi bên. Chỉ là quan điểm, góc nhìn, tâm thế, trạng thái, tình trạng của mỗi nhà đầu tư lúc đó thế nào. Phàm là con người ai cũng cảm tính và bị cảm xúc chi phối.

Ví dụ khi ta full tiền thì bộ não ta có xu hướng tìm những tin xấu và tin nó là xấu, rồi đi đến kết luận là thị trường xấu mà lờ đi những tin tốt đang hiện hữu. Ngược lại khi ta Full cổ thì bộ não ta có xu hướng đi tìm những tin tốt và kết luận là thị trường tốt mà lờ đi những tin xấu hiện hữu.

1 Likes

Pet vẫn chưa CE bác nhi

Hơn 15 năm trước, cái Tết nào cũng trở nên tất tả hơn với nhà tôi. Bận rộn không phải vì bánh chưng, bánh tét, vì tươm tất mâm ngũ quả hay dọn bàn thờ, mà vì ba mẹ tôi bận đi gánh nước. Nước, hoặc là những điều bình thường khác, chính là Tết.

Ngày đó, làng tôi không có quá nhiều giếng nước. Cứ sát ba mươi Tết là những giếng nước lại ăm ắp người. Các bác, các chú, các thím các dì thi nhau kéo nước, gánh nước về nhà mình.

Bởi khi gia đình có giếng cúng tất niên xong thì không ai được phép tới nhà ấy gánh nước cho đến hết mùng ba Tết.

Ba tôi gánh nước hối hả trước giao thừa

Tôi vẫn nhớ rất rõ phiên bản nhỏ của mình. Cô bé tôi ngồi đó, giữa nắng vàng và gió ngọt tháng Chạp nhìn ra sân nhà, nơi có vạt hoa vạn thọ đang tròn xoe mắt chào mùa xuân. Ba tôi quảy đôi thùng thiếc rỗng ra khỏi cổng, lưng ba thẳng nhưng hai chân của ba gần như đâm sầm vào nhau.

Chân sau hối chân trước, ba đi như chạy. Lúc nào thấy cảnh đó đi ngang trước mắt mình, tôi cũng nhắm mắt thử đoán coi có bao nhiêu người đang chờ tới lượt gánh nước trên giếng nhà bác Tư Cường.

Chắc hẳn có cô Quyên “lé” lúc nào cũng hối “thím Chín nhanh nhanh chút đi”. Bà Chín khi ấy vừa kéo cọng dây dừa rột rột sẽ quay lại lườm cô Quyên: “Hối hối quài, con quỷ”. Ông Thải thả đòn gánh, đốt điếu thuốc rồi nói chêm vô: “Mấy bà nhiều chuyện quá, lẹ đi tui còn mấy phuy chưa đầy đấy nhén”

Tôi hỏi ba, ông Thải gánh làm gì tới mấy phuy nước vậy ba? Ba tôi cười bảo, tại nhà ông Thải đông con. Tới Tết, con dâu, con rể, cháu nội cháu ngoại về chơi. Nội phần nước tắm thôi thì ba thùng phuy chưa đủ. Ông Thải cứ gánh nước hoài, mấy chục mùa Tết rồi bé con!

Ba trở về sau chừng mười lăm phút, có thể nhanh hơn hoặc lâu hơn tùy vào số người đông hay ít chờ tới lượt. Từ đằng xa, tôi đã có thể nghe tiếng dép của ba miết rát rạt trên mặt đường đất.

Ba bước chắc nhịp, lưng cong xuống, tay trái và tay phải trước sau để hờ trên hai đầu quang gánh để giữ cho đôi nước không trượt khỏi vai mình.

Tôi có thể cảm nhận rất rõ sức nặng của đôi thùng thiếc theo từng bước chân ba. Và hình như, cứ mỗi mùa Tết sau, đôi nước trên vai ba lại nặng thêm vài phần so với Tết trước.

Khi ba đi ngang hàng vạn thọ, tôi nhìn thấy những giọt nước tràn rơi ra khỏi mặt thùng theo từng bước một, hai. Những giọt nước trong vắt tràn ra ướt thành thùng, rơi xuống vùng đất nóng, sóng sánh như giọt lộc trời. Thỉnh thoảng, vài hạt nước rơi trúng một búp hoa đang e ấp chờ ngày bung mình khoe sắc.

Nước hiện diện trong mỗi nét Tết. Nước làm mềm Tết, khiến Tết nơi khô cằn trở nên mát dịu trong lòng mỗi người. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, lần đầu tiên tôi lờ mờ thấy Tết đang đập cùng nhịp tim non nớt của mình.

Mẹ tôi ham nước lắm

Làm phụ nữ, có việc nào trong ngày Tết lại không động chạm tới nước. Trưa hai mươi chín, mẹ đổ hai ca nước lạnh vô thau nhôm rồi dìm mớ măng khô chìm trong nước.

Kế đó, mẹ xả buồng chuối mốc thành từng nải rồi sai tôi rửa sạch. Chiều, mẹ rửa cái xe máy bụi bặm quanh năm bằng gánh nước cuối chiều mà ba vừa đặt xuống áng nước. Trong mỗi nhịp Tết, nước hiện diện theo.

Tôi nhìn mẹ đang lui cui cơi mấy cục than hồng chuẩn bị nướng thịt lụi. Trong lúc tay kia mẹ quơ cái bánh tráng chực nướng thì hình như sực nhớ ra nồi nước ngọt chưa nêm, mẹ thả cái bánh tráng xuống, vội đứng lên chạy ù vô bếp.

Tôi nhìn người mẹ tần tảo của đời mình, thử hỏi tại sao nỗi tất bật đè lên từng nếp hằn phụ nữ không làm mẹ quên đôi ba gánh nước tưới hoa vạn thọ. Nước không đủ uống, còn tưới hoa! Tôi tính hỏi nhưng sợ nhát dao vô ý của mình sẽ làm rách mất chút lãng mạn quý giá của một người đàn bà nhà nông chính hiệu.

Và mẹ cứ như thế suốt nhiều năm trước khi nhà tôi đào giếng, từ nửa tháng mười một, khi mầm vạn thọ đầu tiên nhú lên từ đất, mẹ tôi gánh nước nhiều hơn mỗi ngày, để tưới hoa.

Tôi bưng đĩa măng khô xào nấm mèo, len giữa màu đen và vàng là mấy cục ba chỉ mỡ nhiều nạc ít. Tôi có thể nhìn thấy màng dầu ăn (hay mỡ) phủ bên ngoài đĩa xào. Không biết thứ măng khô khốc và mấy tai nấm mèo này đã ngậm bao nhiêu nước để có thể hồi “hồi xuân” lại, căng bóng và mướt mẩy, đủ chuẩn để dâng cúng ông bà!

Tôi nhìn chén cơm trắng được xới đầy ứ nự, hình như trong từng hạt ngọc căng đầy dáng hình của nước. Lòng tôi cũng đầy lên, không phải nước, mà là nỗi hạnh phúc tinh tươm.

Nước là tết, là mùa xuân

Ba tôi thay chiếc sơ mi mà mỗi năm ông bận đúng một lần ngày Tết rồi đón những tô canh, đĩa xào từ tay tôi. Khi tất cả món cúng đã được bày lên, ba sẽ làm việc cuối cùng là rót nước vào mỗi chiếc li trên bàn cúng. Thức nước ấy, ba lấy từ gánh nước mới nhất, là thứ nước theo ba là sạch nhất.

Trong giao thời tống cựu nghinh tân, tôi nghe mùi hương của mâm cúng giản dị đang quyện cùng khói trầm thoang thoảng. Nhánh vạn thọ mới cắt ngập trong nước lục bình tứa ra chút mùi nhựa đặc trưng.

Mâm quả ráo nước đặt bên cạnh như để tăng thêm phần sắc màu cho cơm cúng tất niên bớt phần đạm bạc. Chìm trong bức màn tuyệt diệu của mùa đoàn viên, nước hiện lên nâng đỡ lòng đỡ lòng người, nước biến mâm cơm nhà nghèo thành phần lễ chứa chan sự tôn kính và lòng hiếu thảo.

Đôi vai ba tôi vẫn không ngừng tấy đỏ, đôi dép mỏng như lưỡi dao lam của ông vẫn chà rát trên mặt đường cho tới lúc chiều ba mươi đổ ụp trên quang gánh cuối cùng trước giờ phút giao thừa. Khi những chum đất, thau nhựa đã ngập đầy nước, mẹ mới để mái tóc bết rệt của mình được tẩy gội.

Tết sẽ chẳng thể về để làm đẹp những điều bình thường như một luống hoa, nếu như thiếu nước. Trên vai của cha, tóc của mẹ, Tết về, vẫn đẹp đẽ, tươi mới và bình yên. Nước, hoặc là những điều bình thường khác, chính là Tết, là mùa xuân…
hình ảnh

4 Likes

Trên thị trường chứng khoán này thì không thiếu chuyên gia, có rất nhiều những người giỏi, phân tích rất hay. Nhưng mà xưa nay em chỉ nể những người oánh thật, show tài khoản và đi lệnh, càng thường xuyên càng tốt, đó là lý do em có tk thị phạm cho anh chị khách hàng.

Đơn giản là việc trade bằng miệng và xuống tiền thật nó khác nhau lắm. Nói thì bao giờ chẳng hay, nhưng cứ xuống tiền thì mới biết được, chứ ngồi phán thì dễ quá. Thị trường lúc nào cũng vận động lên xuống zíc zắc, nay hô xuống, không xuống thì mai xuống, cùng lắm thì tuần sau kiểu gì chả có phiên xuống, hô lên cũng vậy, ngày nào cũng hô, mà TK không dám mua cũng bằng thừa :sweat_smile:

1 Likes

1 Likes

mỗi dịp tết đến e lại hóng văn Tết của anh Duy. Thank a !

1 Likes

Anh cám ơn em. Anh chúc em & gia đình năm mới bình an & mạnh khoẻ

2 Likes

27 tháng Chạp

Tháng Chạp về rồi em ở đâu
Thành phố vùi trong giấc ngủ êm đềm
Hãy nói đi chừng nào em trở lại

1 Likes

1 Likes