đêm đông lạnh có em nào ôm tự nhiên thấy nước chảy bác chun ạ
Tt này số NĐT thực sự thắng có được bao nhiêu % trong số lượng vài triệu tkck đang active. Đầu tư là phải có kỷ luật của bản thân do mình tự xây dựng, làm sao không hứng sọt khi cứ ngày ngày online nghe hô hào trong các group, lái này hô, người nổi tiếng kia hót rồi lại tự mắc bẫy trong cái mớ hỗn độn do mình k tuân theo kỷ luật đề ra. Đã thế lại còn tham, cứ muốn ăn trọn thân cá các mã theo ng ta hót mà k bao giờ thấy đủ, để rồi…lại phải chặt lưỡi thốt lên; GIÁ MÀ, NẾU…THÌ…
Ôi, nhiều khi chỉ biết im lặng mà nhìn và gặm nhấm nỗi buồn này một mình!
Bài thơ TRĂNG NGHẸN của Hoài Tường Phong được giải nhất cuộc thi sáng tác thơ Đồng Bằng Sông Cửu Long năm 2009. Nhưng ngay sau đó bị hủy kết quả vì nó là . . .
Một bài thơ, có lẽ tác giả là một nhà thơ không được trả lương để làm thơ nên anh có tiếng nói riêng. Tôi trộm nghĩ, cái câu sì lô gân của Viettel sẽ vô cùng xuất sắc nếu nó là cái sì lô gân của văn học nghệ thuật: HÃY NÓI THEO CÁCH CỦA BẠN !
TRĂNG NGHẸN
Mẹ sinh tôi vào một đêm rằm mưa gió ngày xưa
Lúc chào đời đã lỡ hẹn cùng vầng trăng viên mãn
Vùng tản cư hồi nầy ruộng hoang nhà trống
Rước được bà mụ vườn, ngoại cực trần thân
Tôi lớn trong quê mùa như cây tạp vườn hoang
Bảy tuổi biết leo lưng trâu, không từng ngồi xe đạp
Không biết lời bải buôi để mua lòng người khác
Nên thua thiệt cả đời vì không thể dối lừa ai
Ngơ ngác buổi ra thành, trước cuộc sống đua chen
Mười năm sau chưa gội rửa cho mình thành dân chợ
Lớp phèn hết bám chân, nhưng chất chân quê vẫn còn đó
Tôi tranh thủ những tháng hè, thích về lại thăm quê
Bè bạn theo đuôi trâu một thời, mơ ước nhìn tôi
Tưởng tôi thoát kiếp ngài, nhởn nhơ hóa bướm
Tôi nhìn vẻ hồn nhiên của đám bạn xưa thèm quá
Cộng một chút phù hoa đâu thêm lớn tâm hồn
Mỗi lần về quê bè bạn cũ lại vắng hơn
Gái mười bảy đã lấy chồng, trai hai mươi đòi vợ
Cô bạn xưa nách con ngang nhà mua chịu rượu
Đôi mắt ướt một thời bẽn lẽn ngó bàn chân
Xóm bên sông nhiều cô gái rời quê
Về thăm nhà xênh xang lụa là hàng hiệu
Vài căn nhà xây, đổi đời nhờ những đồng tiền báo hiếu
Khởi sắc một vùng quê sao nghe có chút bùi ngùi
Đồng bằng quê hương tôi nhiều cái nhất ngậm ngùi
Sản lượng lúa nhiều, vùng cá ba sa lớn nhất
Đầu tư văn hóa thấp và khó nghèo cũng nhất
Và cũng dẫn đầu, những cô gái lấy chồng xa
Chập tối buồn ra nhìn bến nước cô đơn
Vầng trăng vừa lên đã bị mây mưa vần vũ
Tôi chợt nhớ lần lỗi hẹn đầu đời, trăng cũ
Vầng trăng nghẹn hoài, chưa tỏa sáng một vùng quê.
HOÀI TƯỜNG PHONG
Thị trường hiện tại thế nào A Chun
Chọn mã mà chiến thôi bác
169 mã đang tiến về mốc 100.000
VNI sập thì 169 mã nó sàn la liệt kéo theo 16900 mã FL trắng bảng chun ơi.
Hai vợ chồng dành dụm ki cóp bao nhiêu năm được mấy chục triệu đồng, tính cuối năm sửa cái nhà. Thấy người ta đánh chứng giàu sang phú quý cũng mon men bắt chuớc, len lén giấu vợ lấy tiền dành dụm mua chứng khoán. Giờ đây mỗi chiều đi làm về nhìn vợ, nhìn con mà chảy nước mắt. Anh xin lỗi em, ba xin lỗi con. Chúng nó ăn hết của conn rồi con ơi…huhu…
Đau đớn, xót xa quá các bác à, muốn khóc mà không khóc được, chuyện là thế này: Sáng sớm thằng cu con đi học xin bố 200 ngàn đóng tiền học, mình bẩu: Học đếch gì mà lắm thế? nói thì nói vậy cũng dúi cho nó 200 ngàn. Hôm nay, mất toi 200 chai vì chứng. Đếch biết thằng nào lấy của mình, chỉ biết là mất hai trăm chai - dĩ nhiên không phải là bia rượu hay Coca gì ở đây cả !!! Ôi cái cuộc đời lày !!!
Ăn vài xu lẻ, cả làng, cả nước, cả Châu Phi đều biết, thậm chí con chó của nhà ông Năm gặp mình còn quẫy đuôi chờ ăn sái. Cháy 8 cái tài khoản, vợ không biết, con không biết, tám chục con bồ nhí cũng không biết luôn, cả thế gian không ai biết cả trừ cái thằng suốt ngày “anh ơi, nạp tiền vào TK gấp anh nhé, không là bọn em bán thẳng tay đới” - Call margin - Khi cô đơn anh gọi tên em !
Trưa nay, cuối tuần rảnh rang, bật Youtube nghe chương trình “Tuyển Tập truyện ngắn hay” - Ta nằm nghe mà cảm xúc bay bổng dâng trào, ta như lạc vào một thế giới khác mà phải mười mấy năm rồi mới gặp lại. Trong truyện ngắn “Rừng Cao su” có đoạn: Khi người con trai đi vào người con gái giống như cây cạo mủ cứa vào thân cây, mủ tứa ra từng dòng trắng toá…Ôi, ta nói sao mà tác giả tài tình đến thế, lãng mạn đến thế, chắc chắn tác giả phải có trải nghiệm sống và có tâm hồn bay bổng và lãng mạn đến dường nào mới cho ra đời được những áng văn để đời như thế. Chợt bình tâm nghĩ đến anh em chứng khoán quanh năm suốt tháng căng mắt dòm bảng điện, vùi đầu vào các con số chi chít trên báo cáo tài chính, rồi ngấu nghiến, nghiền ngẫm đủ thể loại tin tức vĩ mô, vi mô, rồi phân tích TA, FA… Nghe mà hoa mắt chóng mặt, xây xẩm mặt mày. Một năm có 365 ngày thì số ngày buồn áp đảo số ngày vui. Ngày vui ngắn chẳng tày gang. Vì sao? Sao trăng giề nữa, Uptrend thì ngắn ngủi, Downtrend dài lê thê. Tính toán cụ thể, trừ những ngày lễ tết ra thì một năm chỉ có 42 ngày Uptrend, còn lại 185 ngày Downtrend dài lê thê não nề. Em nói hơi dài lòng lê thê, nhưng chốt lại em chỉ muốn hỏi anh em một câu: 1 năm qua, 2 năm qua, 3 năm qua… Mười năm qua bám sàn, ăn vạ ở sới bạc anh em được gì và mất gì? Bao lâu rồi anh em không ngắm hoàng hôn buông xuống dưới chân bán đảo Sơn Trà? Bao lâu rồi anh em không còn biết đến ánh trăng rằm nơi miền cao nguyên lộng gió trên đỉnh đèo Phượng Hoàng? Hay đơn giản thôi, bao lâu rồi anh em không đọc một cuốn tiểu thuyết kinh điển? Bao lâu rồi anh em lãnh cảm với những vần thơ mà thủa học trò anh em thường mơ mộng? Anh em đã đánh mất một phần đời vì chứng khoán, anh em có nhận ra không?
Tôi luôn thấy một sự phấn khích vô cùng khi đối diện với những điều tĩnh lặng. Giống như khi lướt đi trong chiếc xe êm ru trên con đường quanh co giữa ngàn thông một ngày mưa phùn giăng mỏng. Hay buổi chiều cuối năm từ lầu 68 nhìn xuống thành phố hoàng hôn đầy những ánh đèn nhấp nháy di động trong sự tĩnh mịch vô cùng. Hoặc khi ngồi giữa cả một khán phòng mọi người đột nhiên sững sờ im tiếng trong khi những chỉ số sáng bừng trên bảng điện chứng khoán. Làm việc cực nhọc mà cảm giác như đi chơi, đó chính là đam mê - Anh Chunjunxo chia sẻ. Đến một độ tuổi nào đó, người ta chẳng thể làm gì khác hơn ngoài sự im lặng. Buồn bã cũng im lặng, hân hoan cũng im lặng. Thi thoảng, chỉ muốn ngồi ở một góc quán quen, thấy khổ hạnh nào rồi cũng nhẹ nhàng như mây trời. Cuộc đời cứ thế mà biên niên cô đơn.
Chiều buồn, lục cơm nguội, anh chị đọc chơi Mười lăm năm ấy, biết bao mặn nồng - chan cả nước mắt !!!
Em có biết không?
Mình không cần ba cái danh hão nữa bạn à, nó không làm bụng mình bớt cồn cào. Mình chém vì cơm áo, vì miu sinh, vì đam mê, vì muốn thể hiện bản thân, vì muốn chia sẻ, hay đơn giản nó là tính cách của mình.
Thắng hay thua thì đêm về, một mình bạn trong bóng đêm, bạn vắt tay lên trán: bạn biết, vợ con bạn biết xuân này gia đình bạn có sung túc hay không? Còn ba cái danh ảo, ồn ào, ảo vọng, sĩ diện hảo rồi cũng qua đi như sương khói.
Giờ đi đâu mình cũng khai thật, khai rất nhiều lần là quá khứ 10-15 năm trước tôi từng cháy TK rất nhiều lần. ĐỜI TRADER AI CŨNG TỪNG BÉ THƠ, AI CŨNG TỪNG DẠI KHỜ. Cái nguy hiểm nhất của sới bạc không phải là khiến cho con người ta cháy túi mà nó tạo ra một lớp người sống ảo. Nghe thì rất chua chát, rất cay đắng nhưng ngẫm kỹ sẽ thấy đúng anh chị à. Không chơi chứng ảo, sai thì nhận là sai, đúng thì nhận là đúng, sai thì sửa, sai thì cắt lỗ, chứng khoán là việc cả đời, không việc gì phải xấu hổ, mắc cỡ ngại ngùng e thẹn gì cả.
Cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, không có chuyện tốt khoe xấu che. Không được to mồm: ăn vài xu lẻ thì cả Châu Phi đều biết, cháy tám chục cái tài khoản thì vợ không biết, con không biết, tám chục con bồ nhí cũng không biết nốt, dĩ nhiên là bá tánh, chúng sanh, con nhang đệ tử lại càng không.
Không vẽ ra viễn cảnh mơ mộng cho khách hàng, cho nhà đầu tư… Trước khi mua con nào thì việc đầu tiên là dặn đi dặn lại : Nó mà thủng mốc XYZ là phải cắt lỗ nha anh chị, nhớ nha, nguyên tắc là nguyên tắc, không được lẫn lộn, lập lờ giữa đầu tư & đầu cơ. Không được kẹp bi rồi tìm một tỷ lý do bào chữa, ngụy biện, thủ dâm là đầu tư.
Đánh bạc bịp cùng chứng vịt ung thì không nên câu nệ theo những nguyên tắc thông thường mà nên bồi dưỡng kỹ xảo đánh bạc, khi thua lỗ cố gắng hạn chế tối thiểu rủi ro.
PS1 : 3 năm qua, Chun cứ nhai đi nhai lại ý này với anh em: 5 năm vừa qua (2012 - 2017) có thể ví là tuần trăng mật của TTCK VN. Hàng triệu nhà đầu tư, cũng như các bạn môi giới trẻ mới vào nghề vài năm nay được trời đãi, thời thế đãi, thị trường đãi cho bữa tiệc no nê & thịnh soạn, rồi họ ngộ nhận mình thật giỏi giang & vĩ đại. Thế rồi tuần trăng mật qua đi để lại đống tro tàn.
PS2 : Từng là Admin rất nhiều diễn đàn chứng khoán nhiều năm liền, từ thế hệ đầu tiên của TTCK VN nên mình rất thấu hiểu tâm lý đám đông. So với giờ này năm ngoái hay đầu năm nay, chợ chứng ngày càng thưa vắng người. Những nhà đầu tư non trẻ, những bạn trẻ háu thắng không biết người biết ta, giờ này năm ngoái còn hung hãn lắm, giờ thì đã đi xa, xa mãi về phía mặt trời lặn, đi mãi không về. Trò chơi này khắc nghiệt & tàn nhẫn.
Những dòng này được viết ra bằng sự đánh đổi của những năm tháng tuổi trẻ đầy sương gió !
Cái gì mà đến đoạn tạo mủ tứa ra, nghe thô quá cụ ơi, trần trụi quá
TRÍ TUỆ TÀI CHÍNH
Hãy tưởng tượng thế này. Bạn đang có 10 triệu đồng, và bạn quyết định kinh doanh. Trong 3 tháng đầu, bạn đạt được doanh thu lần lượt là 20 triệu, 30 triệu và 45 triệu đồng. Thật là một sự tăng trưởng doanh thu ấn tượng phải không? Chi phí trực tiếp giúp tạo ra doanh thu của bạn chiếm 60% doanh thu còn chi phí hoạt động chung hàng tháng là 10 triệu đồng/tháng. Từ đây, bạn rút ra được rằng bạn lỗ 2 triệu trong tháng đầu tiên, lãi 2 triệu trong tháng thứ 2, và lãi 8 triệu trong tháng thứ ba. Vậy là bạn nghĩ mình đang có một sự tăng trưởng lợi nhuận tốt. Thế nhưng liệu bạn có nên vui mừng không?
Đương nhiên là không, hay nói đúng hơn, là chưa nên vui mừng quá sớm. Các con số dù sao cũng chỉ là các con số và nếu bạn không hiểu được ý nghĩa đằng sau nó thì chúng đều vô giá trị, nếu không muốn nói là cực kỳ nguy hiểm vì chúng có thể tạo ra ảo tưởng cho bạn. Đó chính là lý do bạn cần phải đọc cuốn sách này. Đúng như tên gọi của nó, Trí tuệ tài chính là một cuốn sách về tài chính nhưng không vì thế mà nó mất đi sự thú vị. Một cách tổng quát, cuốn sách sẽ dạy cho bạn cách đọc các bản báo cáo tài chính, chỉ ra những điểm quan trọng và lý do chúng quan trọng. Sau khi đọc xong cuốn sách này, bạn sẽ biết được rằng, thật ra, trong tháng đầu tiên, doanh thu 20 triệu hoàn toàn chỉ nằm trong khoản phải thu khách hàng và phải 60 ngày nữa tiền mới về. Trong lúc đó, bạn phải trả 12 triệu đồng chi phí trực tiếp tạo ra 20 triệu doanh thu cho nhà cung cấp trong vòng 30 ngày tới. Vậy là trong tháng đầu tiên, bạn không thu về được đồng nào, phải trả 10 triệu đồng chi phí chúng, tức là lỗ 10 triệu, gấp 5 lần con số trong sổ sách.
Sang tháng thứ hai, bạn tiếp tục thu về 0 đồng, phải trả 10 triệu chi phí chung, phải trả 12 triệu chi phí trực tiếp từ tháng đầu tiên, tức là lỗ 22 triệu, trái ngược hoàn toàn với con số trong sổ sách. Đến tháng thứ 3, bạn thu về 20 triệu từ tháng đầu tiên, phải trả 10 triệu chi phí chung và 18 triệu chi phí trực tiếp từ tháng thứ hai, tức lỗ 8 triệu, một kết quả không lấy gì làm vui mừng. Giờ bạn đã hiểu sự nguy hiểm khi không hiểu rõ các con số rồi chứ?
Trí tuệ tài chính là một cuốn sách cực kỳ cơ bản, một cuốn sách về tài chính dành cho tất cả mọi người. Xin nhấn mạnh rằng nó dành cho tất cả mọi người, từ người làm trong ngành tài chính đến người ngoài ngành, từ nhân viên cấp thấp đến quản lý cấp cao, bất cứ ai quan tâm đến tình hình tài chính của công ty mình hay bất kỳ đơn vị kinh doanh nào khác đều cần và đủ khả năng đọc cuốn sách này. Nó cơ bản đến mức, khi xuất bản tại Mỹ, các tác giả đã liên tục nhận được phản hồi của người đọc rằng dù rất thích nhưng họ cần những cuốn sách viết ở trình độ cao hơn. Tuy nhiên, nếu ai nghĩ rằng mình không cần đến cuốn sách này thì hãy dành vài phút để làm bài kiểm tra trắc nghiệm trong sách. Đó cũng là cách các tác giả trả lời cho phản hồi trên của độc giả để rồi sau đó, các độc giả đều biết họ cần cuốn sách này vì rõ ràng họ không biết nhiều như họ nghĩ. Cuối cùng, hãy nhớ rằng, nếu người Mỹ được hưởng nền giáo dục về tài chính và kinh tế tốt nhất thế giới còn cần đọc nó thì thật vô lý khi những người Việt Nam như chúng ta lại không quan tâm và tìm đọc.
Mỗi lần ngồi nói chuyện với anh em về vấn đề “Chất lượng doanh thu, Chất lượng lợi nhuận, lợi nhuận ảo, phải thu, phải thu khác” Chun hay ví von hình ảnh thế này cho dễ hiểu, có cặp vợ chồng kia, cuối năm rồi, giờ giao thừa 2 vợ chồng ôm nhau tổng kết thành quả một năm qua của 2 vợ chồng, ông chồng mới thủ thỉ: Năm nay 2 vợ chồng mình trừ chi tiêu dành dụm được 500 triệu em à… Nhưng ông chồng lại cố tình quên, cố tình lờ đi khoản cho thằng hàng xóm, mới đi tù về, nghe nói tội giết người sao đó, đi 20 năm giờ được ân xá, bữa nhậu say tí bỉ nó thủ thỉ sao đó mà về lén vợ rút 150 triệu cho nó vay, nó bảo vài hôm em giả, giờ 9 tháng rồi chưa thấy nó giả. Mỗi lần hỏi nó thì nó không giả lời mà lại xắn tay áo lên lòi mấy cái hình xăm hổ báo trâu ngựa vằn vện thấy mà kinh, nổi hết cả da gà, chưa kể mặt thằng này thẹo chằng chịt, đầu cạo trọc, kinh bỏ bố… nhìn đã thấy rờn rợn rồi, có mà dám đòi nó.
Giờ vợ bảo vậy mình lấy 500 triệu cuối nằm làm con xe, vợ chồng mình ước ao khát khao bao nhiêu năm anh nhỉ. Lúc này ông chồng mới thú thật cho vợ nghe câu chuyện cho thằng hàng xóm đi tù về vay 150 triệu. Lý thuyết thì thằng hàng xóm nó không nói nó quỵt hay xù gì đâu mà cho nó khất thêm vài hôm, vài hôm của nó khi khi là vài thập kỷ, thiên niên kỷ. Có lợi nhuận mà không có tiền, có tiền mà đếch có tiền, có tiền mà đếch thu được, nói sẽ thu được, hứa sẽ thu được nhưng vĩnh viễn không thu được. Đó, anh em hiểu bản chất vấn đề chưa?
nhắc đến các khoản phải thu, các anh hào như DAH , LMH, FTM toàn chơi bài cho vay tiền cá nhân, đẩy phải thu cao, tính vào tăng mục tài sản, định giá vốn điều lệ lên rồi lên sàn bán . Kể cũng hay
Cụ ấy nói vậy là tt ổn đó bác.
Gió thổi mây trôi quá nhẹ nhàng rồi khi giông bão giữa mùa xuân, lời văn ngày tháng càng tinh tuý, chứng sĩ như Chun được mấy người?
Đã mờ rồi ánh kiếm ánh đao
Lùi xa rồi tiếng loa tiếng trống
Vẫn rõ ràng sống động
Bao gương mặt anh hùng.
Con đường xưa ngập trong cát bụi
Thành quách xưa hoá cảnh hoang tàn
Năm tháng oai hùng cùng lịch sử
Bao chiến công tên tuổi còn vang.
Mộng bá vương ai người quyết định
Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân
Sự đời vần vũ như mây gió
Đổi thời gian đổi cả không gian.
Hồi đó A còn nhớ ném đá dò đường mua 5k BVH giá 33
Chào tháng 3-chào VNI 1200.
Tháng 3 trong 70 năm qua ở phố wall, thực sự là một tháng khá tốt cho thị trường. Mức tốt đứng hàng thứ 2 trong 20 năm qua, và thứ 3 trong 50 năm qua, nhưng lại là mức thấp thứ tư về mức độ biến động của thị trường. Nói nôm na là tháng kiếm tiền tốt nhất của trader trên phố wall.
Mức tăng trung bình trong tháng 3 kể từ Thế chiến II là 1,1%. Nhưng trong 14 năm, giống như lần này, khi cổ phiếu thấp hơn vào tháng Giêng nhưng cao hơn vào tháng Hai, thì S&P đã tăng trung bình 1,9% trong tháng Ba.
VN-index cũng sẽ test lại 1200 trong tháng 3 này. Tháng kiếm tiền tốt của trader.
ck vẫn thế, văn phong anh vẫn vậy đọc vẫn thấy nao nao
Cuộc sống vốn đơn giản. Chỉ tại loài người làm cho nó phức tạp.
vẫn thích theo đuôi anh hê hê
Cái khúc này Anh đọc nhiều lần dồi
Mà vẫn thấy mới thấy hay
Giống như kinh điển của TTCK