Chuyện hôm qua như nước chảy về đông

Sai thời điểm …

Ngày Saigon bắt đầu có siêu thị trở lại, đi dạo khu vực bán áo quần, tình cờ gặp một cô U60 cũng đi dạo như mình, cô lựa mấy cái đầm trẻ trung, đi vào phòng thử đồ, rồi lại ra lựa những cái đầm khác. Mới đầu mình nghĩ cô lựa đầm cho con gái tuổi teen đang chờ trong phòng thay đồ. Nói chuyện dăm câu, mới hay người thử đồ là cô. Thời còn đi học, cô ước ao được mặc đầm, nhưng cơm áo gạo tiền đè nặng hai vai. Con cái lớn khôn, có tiền, cô muốn được mặc thử những cái đầm tuổi teen để xem cảm giác thế nào. Cũng chỉ dám mặc thử trong phòng thay đồ của siêu thị rồi bẽ bàng đứng ngắm mình trong gương, dẫu biết là đã quá lứa lỡ thì nhưng cô vẫn thỉnh thoảng lại siêu thị để mặc thử đầm. Cô cười buồn, sai thời điểm rồi con trai, có những điều quá bình thường với người này, nhưng là ước mơ không bao giờ thành sự thật với người khác.

Có lần ghé lại xem một chiếc mô tô phân khối lớn, thấy một chú U70 mân mê từng chi tiết của chiếc xe, rồi leo lên ngồi thử, rồi lại say sưa ngắm. Mình hỏi chú tính mua chiếc xe này phải không. Chú nói thời đôi mươi chú mê mấy chiếc mô tô này lắm mà không có tiền mua, mỗi lần thấy bạn chở người yêu đi trên chiếc xe phân khối lớn rất oai, cả nhóm ai cũng ước ao được như chú kia vậy. Gần nửa thế kỷ trôi qua, có đầy đủ tiền bạc, nhà lầu xe hơi có đủ, nhưng chú không bao giờ có cái cảm giác ngồi trên chiếc mô tô này để chở người yêu đi chơi. Chú nói, lớn tuổi rồi, giờ này mà ngồi lên chiếc xe này chở vợ đi chơi, chỉ làm người ta thấy tội nghiệp và thương hại mình thôi con trai. Mình an ủi chú, bao nhiêu người mơ ước được ngồi xe hơi như chú mà có được đâu, nhưng trong lòng mình biết chú hiểu là đã sai thời điểm rồi.

Đầu năm cấp 2, bỗng nhiên trường mình mời một thầy về dạy nhạc cho học sinh, thầy tướng tá rất nghệ sỹ, một thời thầy là nhạc công trong đoàn văn nghệ tỉnh Bình Thuận. Thầy dạy đúng một học kỳ thì trường không mời nữa vì không có tiền trả lương thầy, sau này có lần mình gặp thầy đi chài lưới bắt cá, thấy thương thầy tàn tạ vì sương gió cuộc đời. Chỉ học một học kỳ thôi, nhưng làm mình thích học đàn lắm, mà làm gì có tiền để học. Thời đó ngày 20/11 hàng năm, trường tổ chức văn nghệ, đội văn nghệ lớp mình lên múa và nhảy điệu tango theo bài hát gì đó có câu “Thương biết bao nhiêu thương chiều Hà Nội”. Thấy các bạn lung linh trên sân khấu, mình lại ước muốn được học nhảy, nhưng cũng không có điều kiện để học. Mấy chục năm sau có điều kiện để học đàn học nhày, thì bẽ bàng đã quá lứa lỡ thì rồi, sai thời điểm.

Hồi nhỏ mình ốm yếu, có lần đi học mình bị người ta bắt nạt, có một anh lớp trên bảo vệ mình, anh biết đánh võ, nên từ đó mình muốn học võ để tự vệ. Thời đó, không có gì giải trí, phim video Hongkong rộ lên, thấy các minh tinh Lương Triều Vỹ, Lưu Đức Hoa, Lê Mỹ Nhàn, Đặng Tụy Văn đóng phim kiếm hiệp, mình cũng mê học võ. Có lần người ta về trường chiếu bộ phim Song hiệp, có chú Khương Đại Vệ và chú Địch Long thời trẻ nhìn rất lãng tữ, mình lại càng mê học võ. Anh trai kế mình cũng thích học võ, và có đi học một thời gian. Một ngày, mình thấy anh buồn bã xếp lại bộ áo quần võ, mình biết lúc đó nhà mình không có tiền cho anh học tiếp, nên mình cũng đành từ bỏ ước mơ. Thời gian qua nhanh như một cơn gió thoảng, đến khi có điều kiện học thì cũng lại quá lứa lỡ thì không còn học được nữa, thêm một lần lại sai thời điểm.

Thời cấp 1, mình thèm uống sữa mà không có tiền mua. Hồi nhỏ, có lần mẹ mình bị bệnh, nằm trong bệnh viện. Nhà mình mua một hộp sữa Ông Thọ cho mẹ, nhưng mẹ chỉ uống một chút xíu rồi gửi về cho mình và em trai mình uống. Trong ký ức còn sót lại, đó là lần đầu tiên mình được uống sữa, và mình vẫn nghĩ rằng sữa Ông Thọ rất đắt tiền. Sau này, có lần đi mua mấy hộp sữa Ông Thọ tặng cho cô bán vé số bị ung thư hay ngồi gần nhà mình, khi tính tiền, mình buột miệng hỏi mà không kịp suy nghĩ gì, sao rẻ quá vậy. Những năm tháng đang tuổi lớn, cần dinh dưỡng, mà lại thiếu thốn, nên mình cứ èo uột, sức khỏe không tốt. Khi có điều kiện, thì uống sữa nhiều hay ăn nhiều lại thấy mệt, tiệc tùng gì mình cũng từ chối hoặc ngồi một chút, giả bộ ra ngoài nghe điện thoại, rồi lặng lẽ ra về. Đã bắt đầu bước vào tuổi ăn nhiều cũng thành sai thời điểm.

Hồi gia đình mình mới chuyển từ Bình Thuận vào Bà Rịa-Vũng Tàu, chị hai mình không được thi đại học được vì nhà chưa có hộ khẩu, nên phải tập tành ra chợ bán hàng để phụ giúp gia đình, còn mình thì ra chợ để phụ chị bán. Ra chợ, thấy người ta bán kẹo bông gòn nhiều màu sặc sở, mình thèm lắm mà không có tiền mua. Có lần một bạn gái trong chợ mua kẹo bông gòn màu hồng, bạn tặng mình một nửa, lần đầu tiên được ăn, mình thấy ngon không thể diễn tả được. Năm 30 tuổi, nhớ lại chuyện xưa, mình mua kẹo bông gòn về ăn, cả một trời kỷ niệm tan vỡ, vì thấy kẹo bông gòn không còn ngon như ngày xưa nữa. Có những món ăn hồi còn nhỏ mình thấy ngon lạ kỳ, nhưng sau này không dám ăn lại, sợ ký ức xưa lại thêm phôi pha. Đã sai thời điểm rồi, thôi thì kỷ niệm xưa chỉ xin giữ ở một góc nhỏ trong tim vậy.

U50, nhìn lại, thấy thanh xuân mình là một chuỗi những chuyện sai thời điểm. Bởi vậy mình chỉ mong ước con mình, có thể không tài giỏi bằng con người ta cũng không sao, không thành công bằng con người ta cũng không sao, nhưng đừng sai thời điểm như mình…

Nam Phan

2 Likes

Hả
Sao sao
Cái gì nữa

PET của cụ Chun đến đoạn lớn nhanh rồi.

1 Likes

Chào cả nhà mình ngày mới
Chúc cả nhà mình một ngày tốt lành
hình ảnh

1 Likes

Nay lại canh trên sàn vài line :slight_smile:

1 Likes

Chào cụ chunjunxo :gorilla:
Hả.! lại nữa :laughing: :laughing: :laughing:

Ai rồi cũng sẽ khát !

Ai rồi cũng sẽ khác. Cả em - Em cũng vậy PET à.

Anh đừng tìm PET thú của anh ngày xưa nữa. PET thú của anh ngày xưa đã chết rồi.

Niềm tin là một thứ gì đó vô cùng xa xỉ ở cái thị trường này. Một nơi sục sôi tiền. Tôi thấu hiểu các bạn !

Niềm tin là một thứ gì đó xa xỉ giữa chợ người, chợ đời.

2 Likes

xxx : lãi suất cao ngành bán lẻ không triển vọng, dân giờ thắt chặt chi tiêu.

Thường em hay nói : Hãy nói chuyện bằng con số (trong BCTC)

Đầu tư, đầu cơ : ĐỊNH TÍNH & ĐỊNH LƯỢNG

Định tính là cảm xúc yêu ghét, là cảm thấy, cảm nhận là nghe nói, nghe đồn… (có phần cảm tính, mù mờ)

Định lượng : Là nói chuyện bằng con số - chấm hết

Mở BCTC ra mà NÓI CHUYỆN VỚI NHAU BẰNG CON SỐ.

Nhưng em nghe ngoài chợ huyện người ta kháo nhau năm nay kinh tế khó khăn nên người ta không mua AI PHÔN bác ơi !

Ờ…

Niềm tin là một thứ gì đó rất xa xỉ ở cái thị trường này. Một nơi sục sôi tiền. Tôi thấu hiểu các bạn !

Niềm tin là một thứ gì đó xa xỉ giữa chợ người, chợ đời.

Ai rồi cũng sẽ khát !

Ai rồi cũng sẽ khác. Cả em - Em cũng vậy PET à.

Anh đừng tìm PET thú của anh ngày xưa nữa. PET thú của anh ngày xưa đã chết rồi.

Niềm tin là một thứ gì đó vô cùng xa xỉ ở cái thị trường này. Một nơi sục sôi tiền. Tôi thấu hiểu các bạn !

Niềm tin là một thứ gì đó xa xỉ giữa chợ người, chợ đời.

1 Likes

Hai vợ chồng dành dụm ki cóp bao nhiêu năm được mấy chục triệu đồng, tính cuối năm sửa cái nhà. Thấy người ta đánh chứng giàu sang phú quý cũng mon men bắt chuớc, len lén giấu vợ lấy tiền dành dụm mua chứng khoán. Giờ đây mỗi chiều đi làm về nhìn vợ, nhìn con mà chảy nước mắt. Anh xin lỗi em, ba xin lỗi con. Chúng nó ăn hết của conn rồi con ơi…huhu…


Đau đớn, xót xa quá các bác à, muốn khóc mà không khóc được, chuyện là thế này: Sáng sớm thằng cu con đi học xin bố 200 ngàn đóng tiền học, mình bẩu: Học đếch gì mà lắm thế? nói thì nói vậy cũng dúi cho nó 200 ngàn. Hôm nay, mất toi 200 chai vì chứng. Đếch biết thằng nào lấy của mình, chỉ biết là mất hai trăm chai - dĩ nhiên không phải là bia rượu hay Coca gì ở đây cả !!! Ôi cái cuộc đời lày !!!


Ăn vài xu lẻ, cả làng, cả nước, cả Châu Phi đều biết, thậm chí con c.h.ó của nhà ông Năm gặp mình còn quẫy đuôi chờ ăn sái. Cháy 8 cái tài khoản, vợ không biết, con không biết, tám chục con bồ nhí cũng không biết luôn, cả thế gian không ai biết cả trừ cái thằng suốt ngày “anh ơi, nạp tiền vào TK gấp anh nhé, không là bọn em bán thẳng tay đới” - Call margin - Khi cô đơn anh gọi tên em !


Trưa nay, cuối tuần rảnh rang, bật Youtube nghe chương trình “Tuyển Tập truyện ngắn hay” - Ta nằm nghe mà cảm xúc bay bổng dâng trào, ta như lạc vào một thế giới khác mà phải mười mấy năm rồi mới gặp lại. Trong truyện ngắn “Rừng Cao su” có đoạn: Khi người con trai đi vào người con gái giống như cây cạo mủ cứa vào thân cây, mủ tứa ra từng dòng trắng toá…Ôi, ta nói sao mà tác giả tài tình đến thế, lãng mạn đến thế, chắc chắn tác giả phải có trải nghiệm sống và có tâm hồn bay bổng và lãng mạn đến dường nào mới cho ra đời được những áng văn để đời như thế. Chợt bình tâm nghĩ đến anh em chứng khoán quanh năm suốt tháng căng mắt dòm bảng điện, vùi đầu vào các con số chi chít trên báo cáo tài chính, rồi ngấu nghiến, nghiền ngẫm đủ thể loại tin tức vĩ mô, vi mô, rồi phân tích TA, FA… Nghe mà hoa mắt chóng mặt, xây xẩm mặt mày. Một năm có 365 ngày thì số ngày buồn áp đảo số ngày vui. Ngày vui ngắn chẳng tày gang. Vì sao? Sao trăng giề nữa, Uptrend thì ngắn ngủi, Downtrend dài lê thê. Tính toán cụ thể, trừ những ngày lễ tết ra thì một năm chỉ có 42 ngày Uptrend, còn lại 185 ngày Downtrend dài lê thê não nề. Em nói hơi dài lòng lê thê, nhưng chốt lại em chỉ muốn hỏi anh em một câu: 1 năm qua, 2 năm qua, 3 năm qua… Mười năm qua bám sàn, ăn vạ ở sới bạc anh em được gì và mất gì? Bao lâu rồi anh em không ngắm hoàng hôn buông xuống dưới chân bán đảo Sơn Trà? Bao lâu rồi anh em không còn biết đến ánh trăng rằm nơi miền cao nguyên lộng gió trên đỉnh đèo Phượng Hoàng? Hay đơn giản thôi, bao lâu rồi anh em không đọc một cuốn tiểu thuyết kinh điển? Bao lâu rồi anh em lãnh cảm với những vần thơ mà thủa học trò anh em thường mơ mộng? Anh em đã đánh mất một phần đời vì chứng khoán, anh em có nhận ra không?


Tôi luôn thấy một sự phấn khích vô cùng khi đối diện với những điều tĩnh lặng. Giống như khi lướt đi trong chiếc xe êm ru trên con đường quanh co giữa ngàn thông một ngày mưa phùn giăng mỏng. Hay buổi chiều cuối năm từ lầu 68 nhìn xuống thành phố hoàng hôn đầy những ánh đèn nhấp nháy di động trong sự tĩnh mịch vô cùng. Hoặc khi ngồi giữa cả một khán phòng mọi người đột nhiên sững sờ im tiếng trong khi những chỉ số sáng bừng trên bảng điện chứng khoán. Làm việc cực nhọc mà cảm giác như đi chơi, đó chính là đam mê - Anh Chunjunxo chia sẻ. Đến một độ tuổi nào đó, người ta chẳng thể làm gì khác hơn ngoài sự im lặng. Buồn bã cũng im lặng, hân hoan cũng im lặng. Thi thoảng, chỉ muốn ngồi ở một góc quán quen, thấy khổ hạnh nào rồi cũng nhẹ nhàng như mây trời. Cuộc đời cứ thế mà biên niên cô đơn.


Chiều buồn, lục cơm nguội, anh chị đọc chơi Mười lăm năm ấy, biết bao mặn nồng - chan cả nước mắt !!!

Em có biết không?

Mình không cần ba cái danh hão nữa bạn à, nó không làm bụng mình bớt cồn cào. Mình chém vì cơm áo, vì miu sinh, vì đam mê, vì muốn thể hiện bản thân, vì muốn chia sẻ, hay đơn giản nó là tính cách của mình.

Thắng hay thua thì đêm về, một mình bạn trong bóng đêm, bạn vắt tay lên trán: bạn biết, vợ con bạn biết xuân này gia đình bạn có sung túc hay không? Còn ba cái danh ảo, ồn ào, ảo vọng, sĩ diện hảo rồi cũng qua đi như sương khói.

Giờ đi đâu mình cũng khai thật, khai rất nhiều lần là quá khứ 10-15 năm trước tôi từng cháy TK rất nhiều lần. ĐỜI TRADER AI CŨNG TỪNG BÉ THƠ, AI CŨNG TỪNG DẠI KHỜ. Cái nguy hiểm nhất của sới bạc không phải là khiến cho con người ta cháy túi mà nó tạo ra một lớp người sống ảo. Nghe thì rất chua chát, rất cay đắng nhưng ngẫm kỹ sẽ thấy đúng anh chị à. Không chơi chứng ảo, sai thì nhận là sai, đúng thì nhận là đúng, sai thì sửa, sai thì cắt lỗ, chứng khoán là việc cả đời, không việc gì phải xấu hổ, mắc cỡ ngại ngùng e thẹn gì cả.

Cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, không có chuyện tốt khoe xấu che. Không được to mồm: ăn vài xu lẻ thì cả Châu Phi đều biết, cháy tám chục cái tài khoản thì vợ không biết, con không biết, tám chục con bồ nhí cũng không biết nốt, dĩ nhiên là bá tánh, chúng sanh, con nhang đệ tử lại càng không.

Không vẽ ra viễn cảnh mơ mộng cho khách hàng, cho nhà đầu tư… Trước khi mua con nào thì việc đầu tiên là dặn đi dặn lại : Nó mà thủng mốc XYZ là phải cắt lỗ nha anh chị, nhớ nha, nguyên tắc là nguyên tắc, không được lẫn lộn, lập lờ giữa đầu tư & đầu cơ. Không được kẹp bi rồi tìm một tỷ lý do bào chữa, ngụy biện, thủ dâm là đầu tư.

Đánh bạc bịp cùng chứng vịt ung thì không nên câu nệ theo những nguyên tắc thông thường mà nên bồi dưỡng kỹ xảo đánh bạc, khi thua lỗ cố gắng hạn chế tối thiểu rủi ro.

PS1 : 3 năm qua, Chun cứ nhai đi nhai lại ý này với anh em: 5 năm vừa qua (2012 - 2017) có thể ví là tuần trăng mật của TTCK VN. Hàng triệu nhà đầu tư, cũng như các bạn môi giới trẻ mới vào nghề vài năm nay được trời đãi, thời thế đãi, thị trường đãi cho bữa tiệc no nê & thịnh soạn, rồi họ ngộ nhận mình thật giỏi giang & vĩ đại. Thế rồi tuần trăng mật qua đi để lại đống tro tàn.

PS2 : Từng là Admin rất nhiều diễn đàn chứng khoán nhiều năm liền, từ thế hệ đầu tiên của TTCK VN nên mình rất thấu hiểu tâm lý đám đông. So với giờ này năm ngoái hay đầu năm nay, chợ chứng ngày càng thưa vắng người. Những nhà đầu tư non trẻ, những bạn trẻ háu thắng không biết người biết ta, giờ này năm ngoái còn hung hãn lắm, giờ thì đã đi xa, xa mãi về phía mặt trời lặn, đi mãi không về. Trò chơi này khắc nghiệt & tàn nhẫn.

Những dòng này được viết ra bằng sự đánh đổi của những năm tháng tuổi trẻ đầy sương gió !

4 Likes

Niềm tin là một thứ gì đó vô cùng xa xỉ ở cái thị trường này. Một nơi sục sôi tiền. Tôi thấu hiểu các bạn !

Niềm tin là một thứ gì đó xa xỉ giữa chợ người, chợ đời.

Sao ? Cái gì ? Nữa hả

Bác Chun nghĩ thị trường tầm này đã ở vùng đáy trung dài hạn chưa?

VNI Xấu lắm thì về 1.000
Quan trọng là chọn mã thôi bác. Quan tâm VNI làm gì

1 Likes


1 Likes

Ăn vài xu lẻ, cả làng, cả nước, cả Châu Phi đều biết, thậm chí con ■■■ của nhà ông Năm gặp mình còn quẫy đuôi chờ ăn sái.

Cháy 8 cái tài khoản, vợ không biết, con không biết, tám chục con bồ nhí cũng không biết luôn, cả thế gian không ai biết cả

trừ cái thằng suốt ngày “anh ơi, nạp tiền vào TK gấp anh nhé, không là bọn em bán thẳng tay đới”

Call margin - Khi cô đơn anh gọi tên em !

Những Điều Nên Biết Để Chọn Vang Ko Bị “Hớ”

Thời gian gần đây, nhiều người tiêu dùng đã dần hình thành thói quen mua/đặt (order) r.Vang về để dùng tại gia.

Vì r.Vang ở VN nhìn chung vẫn còn là thứ đồ uống mà chưa phải ai cũng đã tiếp cận được nên nhìn chung thì những người đã đặt Vang về để sử dụng tại gia thường là những người có thu nhập tương đối và đang hướng đến lối sống lành mạnh hơn.

Tuy nhiên do đặc thù ở Việt Nam và vì nhiều lý do từ cả hai phía: người bán muốn được nhiều lợi nhuận, người mua cũng lại muốn được mua thật hời, thật là “ngon/bổ/rẻ” cộng thêm sự hiểu biết về r.Vang ở Viêt Nam còn khá chi hạn chế nên từ đây mới có nhiều cách bán, cách chọn mua Vang rất chi là đặc thù ở Việt Nam luôn!

Ở đây Giang tạm dùng từ “bẫy” ko mang tính tiêu cực gì cả, mong ace ko hiểu nhầm vì cả hai phía đều “giăng bẫy” nhau với mục đích rât cơ bản của con người là : được nhiều lợi nhất cho bản thân.

  1. Bẫy quà tặng.

Về bản chất thì tặng quà là hành động rất đẹp, đó là tấm lòng và tâm hồn của người tặng gửi đến người được tặng, nó đẹp bởi đó là hành động một chiều và ko có liên quan gì đến mục đích kinh doanh hay lợi nhuận.

Và,đã là “quà” thì ko thể nhiều được!
Cùng với sự phát triển thương mại toàn cầu, dần dần thì quà tặng được các công ty sử dụng như một chiêu thức để tăng doanh thu chứ ko đơn thuần là “tấm lòng/tâm hồn’ nữa.

Trên thế giới người ta vẫn tặng quà cho người mua hàng nhưng đó là những món quà rất chi biểu tượng thôi, ko ở đâu mà quà tặng lại cực kỳ nặng giá trị vật chất cả.

Thí dụ: giá bán của một chiếc xe ô tô nào đó là vài chục ngàn ($ hoặc Euro) nhưng vào dịp Giáng Sinh chẳng hạn thì một tiệm bán xe họ tặng thêm khách mua xe một đôi lốp đông/hè (cỡ vài trăm) đã là hào phóng rồi.

Người phương Tây có câu là “miếng phó mát miễn phí chỉ có trong cái bẫy chuột” hàm ý món quà xa xỉ luôn đi kèm theo cái bẫy nào đó.
Tuy nhiên do nhiều người mua Vang muốn được tặng nhiều nên cũng có nhiều người bán Vang rất hào phóng “tặng”.

Từ đây ta nay nhận được thôi thì đủ kiểu “tặng” quà khi mua đồ ở Việt Nam
Chẳng hạn mua một cái quần được tặng hẳn luôn một cái áo!

Thậm chí mua thùng Vang được tặng luôn cả tủ rượu!
Liệu có phải người ta đã cộng thêm giá cái áo vào giá bán của cái quần để tặng ta ko nhỉ?

Cũng khó trách người bán lắm bởi người mua cũng hay thích được tặng thật nhiều mà!

  1. Bẫy giảm giá: Ngày Black Friday (Thứ Sáu Đen) có nghĩa là những ngày đấy thì những công ty làm ăn tốt (báo cáo kết quả kinh doanh viết bằng mực màu đen nghĩa là công ty có lãi) sẽ chia sẻ lợi nhuận của mình để tri ân khách hàng và kích cầu mua sắm.

Tuy nhiên ko ít chỗ người ta để giá cao chót vót rồi chiết khấu mênh mông vì nhiều người mua chưa hiểu được giá trị của chai Vang, lại thêm tâm lý muốn mua chai Vang cao tiền nhưng lại trả thật là rẻ vì muốn được giảm giá thật nhiều.

  1. Bẫy “miễn phí” hộp gỗ/hộp da …. Khi mua Vang: Nhiều người Việt mua Vang là để tặng nên rất quan trọng cái hình thức bên ngoài chứ ko hẳn đã là cái ruột bên trong nên nhiều khi hộp đựng r.Vang là thứ được quan tâm. Trên thực tế thì người ta đã cộng cả giá hộp vào giá chai Vang rồi đấy mn ạ.

Đặt phòng k/s cũng thế thôi : người ta cộng luôn giá bữa sáng vào giá phòng rồi chứ ko hề “miễn phí”. Thế nên gần đây nhiều nơi, nhất là những khách sạn cao cấp họ để luôn 02 mức giá: giá bao gồm ăn sáng và giá ko bao gồm ăn sáng!
Ko có chuyện free hôp đâu á!

  1. Bẫy giá thấp: Khi khảo sát giá trên mạng thì thấy một loại nào đó nhìn chung là giá khoàng 900k - 1tr/chai chẳng hạn, bỗng dưng có một chỗ nào đó để giá có 600k thôi là sao?

Do r.Vang luôn cần bảo quản rất cẩn thận, đúng cách, nhất là những chai Vang quý luôn cần để ở những nơi khô ráo, đủ mát, đủ độ ẩm không khí,tránh ánh sáng mặt tròi …nên rất nhiều nơi ko bảo quản ko đúng cách làm cho chai Vang bị hư hoặc giảm hẳn chất lượng.

Ngoài ra r.Vang luôn có tuổi thọ của nó nên trông cái vỏ như thế nhưng có thể nhiều chai ruột đã “chết” rồi, mua về là mua chai giấm mà thôi.

Vậy nên giá thấp ko có nghĩa là đã mua được hời đâu mà rất dễ mua phải hàng kém chất lượng.

Nhiều nơi còn để giá thật thấp để kéo người mua về xong rồi lại tư vấn cho khách “dòng tương tự, rất ngon, còn ngon hơn dòng ac hỏi cơ….”

  1. Bẫy hàng độc/hàng hiếm: những dòng Vang nổi tiếng thế giới mà tra khảo google = tiếng Anh là ra ngay kết quả thì đúng là nhiều loại đã hết ngay từ khi mở bán.

Tuy nhiên có những loại tìm mỏi mắt ko thấy bất cứ thông tin nào = tiếng Anh (chỉ toàn thông tin tiếng Việt thôi à) và ko hề bán ở bât cứ đâu ngoài VN thì có nghĩa là đã được làm theo đơn đặt hàng với chất lượng ko biết như nào nhưng “rất độc, rất lạ” và giá thì luôn “trên trời” so với chất lượng.

Vậy nên ace khi chọn Vang nên đến những chỗ thật uy tín và tham khảo thêm những người mà mình tin tưởng nha!

Chúc ace luôn vui khỏe và chọn được Vang như ý.

Gianni Giang Hoang – Juanito/GGH

Italy :it:





Dòng tiền thông minh rời bỏ hàng đầu cơ, hàng giấy, hàng rác vào DN làm ăn tốt.

Vụ SVB bên Mỹ chưa xong thì cuối tuần này mấy chuyên gia lại chuyển qua Thụy Sỹ cảnh báo sự sụp đổ của Credit Suisse.

Rần rần, rần rần luôn. Cuối tuần tính nghỉ ngơi tí mà cũng không tha. Các chuyên gia có làm quá không ta !

Cả cuộc đời này là một chuỗi ngày dài Bull trap !

1 Likes

Dạo qua 888 cái Room, Group, diễn đàn chứng khoán thì thấy không khí ảm đạm, thê lương bao trùm…Dow Jones bật tăng 30% từ đáy cũng không ai đoái hoài, để ý gì cả, tôi có cảm giác như cảm xúc của các nhà đầu tư nó trơ ra, không còn cảm xúc với chứng khoán và thế giới quanh mình, một sự im lặng đáng sợ. Tất cả như chết lặng.

Có cái gì đó rất khác, có cảm giác như thị trường bây giờ chỉ có MMs, BBs tự mua bán với nhau. Nhà đầu tư rời bỏ thị trường trong nỗi sợ hãi chết khiếp, uất ức, nghẹn ngào đến oán hận khiến họ xa lánh với những gì liên quan đến chứng khoán. Nên nếu thời gian này mà chứng khoán giảm thì có khi đó có khi lại là chút an ủi cuối cùng dành cho họ, chút an ủi này mang liệu pháp tinh thần nhiều hơn là vật chất, khi chứng kiến thị trường giảm thì họ cảm thấy rằng mình còn may mắn khi rời bỏ thị trường dù muộn còn hơn không, chứ bây giờ mà thị trường tăng lại thì chẳng khác nào vết dao cứa vào lòng họ, nó là nỗi ray rứt khôn nguôi khi phải chết trước cửa thiên đường. Mình chết thì bọn nó cũng phải chết. Không thể nào chấp nhận mình chết mà bọn nó vẫn sống, đó là điều không thể chấp nhận. Mất tiền bạc là một chuyện, cái cái giác uất hận, khó chịu và có khi là cả sự bực tức, oán hận với người, với đời sau khi mất tiền nó rất là khủng khiếp, như một tảng đá đè nặng thân mình. Như thế mình tự làm khổ mình mà thôi.

Cái cảm xúc hơn thua, cay cú với người với đời rồi đâm ra hờn cả thế giới !!!

Đừng vì những thất bại của bản thân mà hằn học với cuộc đời này. Đừng giận cá chém thớt, suy cho cùng sự hơn thua của bản thân là chiến thắng chính mình. Mình không thắng nổi mình thì sao thắng được thiên hạ.

Định nghĩa chân một con sóng vĩ đại : Trước đó 90% số mã giảm 30-90% & hàng triệu anh hùng bỏ mạng chốn sa trường vì ham hố bắt đáy, hết lớp này đến lớp khác

Cho đến một ngày, có một lớp người thứ n lại vào thử vận may bắt đáy & lần này họ đã may mắn, T3 cũng có ăn, T5 cũng có ăn, T10 cũng có ăn trong khi hàng triệu con tim vẫn nghi ngờ: “Em chả tin có sóng” - Khi hàng triệu con bạc khác kịp oánh chén 50 - 70% - 100% sau mùa Corona năm ấy.

4 tuần rồi, 28 ngày đêm rồi, một số anh chị vẫn miệt mài chim nhợn, vẫn điên cuồng chống phá cách mạng, vẫn ngày đêm tìm đủ mọi lý do, từ đông sang tây, từ cổ chí kim, trong nước & quốc tế… Corona, hăm hở đếm số bệnh nhân tăng lên từng ngày, hăm hở đếm số người chết tăng lên từng ngày, rồi nào là Ebola, IS, Syria, Nga - EU, Nợ công, tỉ lệ thất nghiệp tận đẩu tận đâu bên Bồ Đào Nha, Camarun, rồi khí hậu toàn cầu nóng dần lên, băng tan ở Bắc Cực, Nasa, Sao hỏa, mại dâm bị bắt các cụ cũng không tha, dã man quá… ôi thôi đủ cả…

Một số cụ, lẳng lặng, không nói gì cả, ăn hết mã này đến mã khác, bụng trương lên.

Đoạn này đa số nhà đầu tư không có cảm giác bóng tốt về thị trường. Tức là nhà đâu tư bị thị trường nó quần cho hoa mắt chóng mặt, tẩu hỏa nhập ma, mất phương hướng, loạn chưởng… Từ đó làm cho đa số nhà đầu tư mất niềm tin với thị trường, thậm chí định kiến & oán hận thị trường.

Từ giờ trở đi bạn cứ mặc định là đang pha gom hàng, ai đó đang gom hàng. Cho nó ăn vào não luôn, kể cả VNI về 950 - Mình không nghĩ VNI thủng 950 trong bối cảnh lúc này !!! Như vậy bạn sẽ có cảm giác bóng rất tốt về TT.

Đừng có nghĩ nó lừa xả.

Tinh thần chung vậy thôi chứ con nào có vấn đề nghiêm trọng cứ giảm tiếp cũng tốt mà.

Lý trí tí thì nhiều mã đang vùng đáy nhiều năm, giảm 70-80-90% từ đỉnh cả rồi. Sao lại còn nghi nghờ nó lừa để xả nhỉ?

Tin xấu còn ra nữa cho mày ói hết hàng thì thôi, nhưng nhiều mã cũng trơ ra rồi.

Ngay lúc này (08.03.2023) hơn 500 mã đã tăng từ 100-300% từ đáy (16.11.2022) và vẫn đang neo cứng vùng cao, tích luỹ rất chặt.

Cái gì cũng có manh mối của nó hết. Manh mối lúc này là Ngân hàng Nhà nước Việt Nam quyết định giảm lãi suất điều hành & một số bank đã hạ lãi suất 2 chiều huy động và cho vay.

Lúc VNI 1.500 cũng có vài manh mối vĩ mô xấu đi, TT sụp đổ mà không ai tin cả, thì bây giờ cũng như thế ở chiều ngược lại. Túm váy lại cái gì cũng có manh mối của nó cả, mà nó khá mù mờ, không rõ ràng lắm, chả ai tin cả.

Khi chim cổ đỏ xuất hiện, có nghĩa là mùa xuân đã qua đi !

Vùng đáy nó khó chịu vô cùng, nó làm đủ trò cho các bạn ói hết hàng thì thôi.

Chưa hết đâu, mình nghĩ vài hôm nữa nó lại ra một đống tin xấu ác ôn cho mà xem.

Xem TT phản ứng thế nào.

Mà tin gì ta?

Xào mãi vụ trái phiếu, thanh tra công ty này công ty kia nó cũng nhàm, lờn luôn rồi.

Các bạn cứ kẹp tợn vào thì sẽ cay cú với thị trường.

Kẹp 10% NAV cũng được, nhưng bạn phải kẹp !

Khi bạn kẹp bạn sẽ chờ gà gáy, chờ trời sáng, rồi đau khổ, rồi tiếc nuối, rồi dằn vặt, đủ thứ cả…

Thì lúc đó bạn mới có cảm giác bóng với thị trường.

Còn nếu bạn ôm 100% tiền thì lúc nào bộ não bạn cũng có xu hướng muốn TT xấu (tức là bạn muốn TT xấu VNI về 800 chẳng hạn). Kể cả TT tăng ầm ầm bạn cũng kêu là nó tăng ảo. Khổ thân !

Cái này khiến bạn mất đi sự nhìn nhận khách quan với TT. Và bạn không nhận ra sự vận động của dòng tiền.

Ai cũng vậy cả, đều là con người mà.

Nói gì thì nói, tính từ đáy 16.11.2022 đến giờ, toàn thị trường hơn 500 mã đã tăng từ 100-300% thì bạn phải công nhận một sự thật đầy xót xa : Thị trường đã qua đáy từ lâu lắm rồi. Làm sao mà STB về 14, HPG về 12, CEO HSG NKG về 6-7 được nữa !

TT tạm chia làm 3 nhịp
Nhịp 1 : Cả làng cùng tăng
Nhịp 2 : Thép + STB + một số mã khác
Nhịp 3 : Dòng chứng
Cứ thế nước dâng lên cao dần

Toàn thị trường hơn 500 mã đã tăng từ 100-300% kể từ đáy 16.11.2022 mã vẫn kêu tăng ảo.

Em mệt !!!

Đôi khi lỡ hẹn một giờ, lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm !!!

Thế trận BBs nhiều đội như STB HPG HSG NKG LCG DXG SSI VND … nó đã ngậm hàng đầy ắp, khó lay chuyển. Chỉ là quá trình bị chậm lại tí. Nếu có chỉ là rung lắc trong 0.5-1 phiên đầu tuần.

Kế hoạch đã định.
Con đường đã vẽ ra.
Đường nào cũng sẽ về La Mã

Ngậm hàng đầy ắp mức độ gần bằng cú c.hó ép vào tường cú đổ dốc từ đầu tháng 10-16.11.2022 sau đó nhiều mã CE 5-15 phiên liên tục như : L14 DIG CEO HSG NKG API APS SHS LCG VCG HHV - riêng PET thú í ẹ lắm mà vẫn CE 7 phiên liên tiếp. Nói chung sau khi bị c.h.ó ép vào tường xong, nhiều mã bật tăng 100-300% trong vòng một tháng rưỡi !

ui da đau em !

Thằng hô xuống thì không ôm cổ. Các chuyên gia cũng không ôm cổ và có khi cũng không oánh chứng luôn, chỉ làm chuyên gia thôi… hê hê…Không khí hay nước bọt thì không đạp được cổ cánh. Thằng hô lên thì ôm cổ lì lợm như trâu bò.

Tau mệt !

Giờ có 50 triệu cổ cũng không đạp được chị Hương hay Phật tử, hê hê

Đại khái rứa.

2 Likes

PET rất ngon qua từng năm

Doanh thu
Lợi nhuận gộp
LNST
Anh mê



1 Likes