Chuyện hôm qua như nước chảy về đông

Chào cả nhà mình ngày mới.
Chúc cả nhà mình một ngày tốt lành !!!

4 Likes

Vững tay pet thú zzz. Bác Chun duyệt nhóm em vào với ạ.

Em vẫn ở phòng chờ chưa đc vào ạ

1 Likes

Đó là một ngày giữa tháng tháng 3, trời Sài Gòn nóng như đổ lửa, lòng đầy nôn nao, được về nhà trước hoàng hôn. Ngắm mặt trời chầm chậm lặn & nhâm nhi ly Craft Beer với vài anh em chiến hữu thân thiết và nói về những phi vụ tỷ đô la, ngàn tỷ đô la ở tận đẩu tận đâu bên Châu Âu !!!

5 Likes

Chào bác @Chunjunxo

Đại Dương Xanh hay không gian tăng trưởng rộng lớn là câu tôi hay nói với mọi người khi lựa chọn doanh nghiệp để đầu tư.

Một nhà máy điện, lọc dầu, phân đạm thì công suất đã được fix không gian tăng trưởng chỉ là trong cái nhà máy đó. Các yếu tố biến động doanh thu lợi nhuận sau khi Full công suất chỉ là giá đầu vào đầu ra và và vài yếu tố liên quan đến thị trường, nếu thị trường tới hạn nhà máy không mở rộng được thì mọi thứ sẽ chỉ đi vào ổn định, mua những loại doanh nghiệp này phải từ sớm khi thị phần còn nhỏ dưới 10% để có hiệu quả đầu tư tốt nhất như VNM 2008-2017.

Một ngân hàng bị giám sát bởi ngân hàng nhà nước với các chỉ tiêu tín dụng chỉ 10-15% năm thì khó thể tọa ra các đột phá trong kinh doanh, tức chỉ duy trì tăng trưởng 15-20% là tốt lắm rồi chưa kể nhiều nợ xấu phía sau, nên Bank chỉ thường có sóng khoảng 3 năm/lần, và nó thường chạy theo mức định giá trung bình ngành, hoặc có tỉ suất lợi nhuận tốt khi tăng từ mức định giá rẻ bởi những sự kiện lớn nên mua Bank hoặc nắm giữ Bank thì mức kỳ vọng chỉ 20-30%/năm, tôi vẫn thường nói với khách hàng như vậy. Khi ở mức định giá phù hợp thì cầm Bank tỷ suất lợi nhuận trung bình cũng sẽ được 20-30% trong dài hạn, đây cũng là mức rất đáng mơ ước.

Ở Việt Nam rất ít doanh nghiệp có Đại Dương Xanh tăng trưởng rộng lớn, đa phần là các doanh nghiệp Cyclical nghĩa là cứ trong cái vòng mà khó bứt phá được, lợi nhuận cứ năm lãi lớn năm lại lỗ hoặc đi ngang mãi chứ tăng trưởng đều kiểu FPT gần như không có mấy, nên quẩn quanh có lẽ chỉ số cứ 1200 mười mấy năm nay !!!

Khi chọn được các doanh nghiệp tăng trưởng bền vững dài hạn thị việc đầu tư sẽ nhẹ nhàng, và chắc chắn thành công lớn, có mua đắt tí thì thời gian sẽ trả lại nó về giá trị vì nó có tăng trưởng.

2 Likes

Chứng khoán mỗi ngày một thế cờ - Thiên biến vạn hóa !

Nắm bắt được thời thế, sự vận động của dòng tiền thông minh thì sẽ kiếm được tiền, và ngược lại sẽ mất tiền.

Năm nay dòng tiền né tránh hàng rác, hàng giấy, hàng giấy đội lốt cơ bản, những con hàng siêu thanh khoản muốn bao nhiêu cũng có, cảm giác như lượng cp là vô tận, muốn đánh CE 1 phiên cần nhốt hết 60-300 triệu cổ !!!

Kinh điển là dòng BĐS + Vài mã siêu thanh khoản các ngành khác !

Mình không tiện kể tên nhưng chắc anh chị cũng đang hình dung ra những mã nào !!!

Tiền đâu mà ủn mấy mã này !!!

Thóc đâu mà đãi gà rừng !!!

Nói chung dòng tiền thông minh tìm đến hàng xịn - Những DN làm ăn đàng hoàng, tử tế. Lãnh đạo chính trực, hết mình vì cổ đông.

Những DN có tài sản lớn - Thương hiệu lớn - Tăng trưởng mạnh !

2 Likes

1 Likes

Ngày mới đầu tư, tôi nghĩ rằng đầu tư cổ phiếu thì mua loại nào cũng được miễn là chúng tăng giá sau khi mua. Nhưng sau nhiều năm, nhận ra rằng nếu chỉ tăng giá mà không có cơ sở để mình tin tưởng vào nó thì sẽ không thể ôm được hàng qua những đợt rung lắc của bản thân cổ phiếu và những đợt rung lắc của thị trường chung, nên không thể lãi to được. Những trận thắng lớn trong nhiều năm qua đều nằm ở những siêu cổ phiếu tạo dựng cho tôi niềm tin lớn để có thể ôm chặt vị thế của mình.

Trader số 1 FTMO - Bernd Skorupinski
Là người trade quỹ chắc bạn đã biết Bernd Skorupinski, người Đức, sống tại Dubai, Trader số 1 FTMO với 120 lần xuất hiện trên Leader Board, hiện quản lý quỹ 4 triệu usd. Mình tổng hợp một vài điểm chính trong 2 cuộc phỏng vấn của ông trên Youtube, bài hơi dài nhưng mình thấy rất bổ ích nên chia sẻ cho ae.

  • Tôi nghĩ mọi người đều có lý do để đến với Trading, với tôi thì làm việc tại công ty giống như việc bị tra tấn vậy, đó là nỗi đau mà tôi cần thay đổi, và đó là lí do tôi đến với công việc trading fulltime.
  • Khi bạn nghiêm túc với trading hay giao dịch tài chính đầu tiên nên tìm một nơi đào tạo uy tín, một người hướng dẫn có kinh nghiệm thực sự chứ không nên chỉ tìm hiểu một cách mò mẫm trên các nền tảng Mạng xã hội vì bạn không thể biết những kiến thức trên mạng đó có thực sự mang lại tiền bạc cho bạn không hay chỉ là một phương thức marketing trục lợi của các cá nhân. Với tôi 1 người cố vấn là yếu tố cực kỳ quan trọng, bạn có thể sẽ tiến bộ nhanh hơn rất nhiều khi có người cố vấn hướng dẫn. Sự khác biệt là rất lớn so với việc bạn tham gia một khóa học ngu ngốc với người thầy không được kiểm chứng. Tôi đã đầu tư 50.000$ cho người cố vấn chuyên nghiệp của mình để học 1-1 vì vậy tôi nghĩ đây thực sự là điều quan trọng.
  • Nói về các khóa học, ông cho rằng nếu họ hứa hẹn chỉ sau 5-7 ngày học mà bạn có thể tạo ra thu nhập ổn định thì đó thực sự là lừa đảo. Bản chất các khóa học chỉ là kiến thức và việc bản có trở nên xuất sắc hay không phụ thuộc và sự rèn luyện kỹ năng và tâm lý của chính bản thân mình và đòi hỏi nhiều thời gian, nhiều kinh nghiệm thực tế. Giống như bạn không thể nhảy dù nếu chỉ đọc vài cuốn sách hoặc chỉ qua lý thuyết vậy.
  • Khi quyết định nghỉ việc để giao dịch fulltime thì tôi cũng rất áp lực, khi đó tôi đã có vợ và con gái, vì vậy trước khi trading fulltime ngoài việc phải chuẩn bị đầy đủ kiến thức và kinh nghiệm bạn cũng phải cần sự ủng hộ từ gia đình và tài chính an toàn tối thiểu trong vòng 1 năm. Nếu bạn dùng tiền chi tiêu để trading thì áp lực sẽ là rất lớn khiến bạn không thể có kết quả ổn định được hoặc không muốn nói là dễ thất bại.
  • Hãy xem giao dịch như công việc kinh doanh của bạn, dù với số tiền nhỏ. Bạn phải có kỷ luật, phải tuân thủ các quy tắc giao dịch của mình để có thể cải tiến nó, đây không phải là việc làm giàu trong ngày 1 ngày 2 mà là một cuộc đua marathon với chính bản thân mình.
  • Trading không phải là một công việc dễ dàng, không có công việc nào kiếm được tiền mà dễ dàng cả, tôi chỉ có thể nói là trông nó Đơn giản thì đúng hơn vì bạn có thể chỉ cần 1 phút để thiết lập 1 giao dịch. Thực sự nó chỉ trở nên đơn giản khi bạn xây dựng được cho mình bộ nguyên tắc vào lệnh cụ thể, có thể là ghi ra trên 1 trang giấy hay trong đầu bạn nhưng nó phải có quy tắc rõ ràng và quan trọng là nó đã được chính bạn kiểm chứng là hiệu quả.
  • Khi các quy tắc giao dịch đã ổn định bạn cần rèn luyện dần tâm lý của mình vì giao dịch 100$ và 50.000$/lệnh là hoàn toàn khác nhau về mặt tâm lý. Điều này chỉ có thể rèn luyện dần dần chứ khó có thể đốt cháy giai đoạn được.
  • Nói về indicator, tôi cho rằng nó là các chỉ số dựa theo thống kê về giá và khối lượng, vì vậy thực tế là nó chạy theo giá, và chúng ta luôn tham gia bữa tiệc một cách muộn màng.
  • Tôi thường giao dịch với rủi ro 1% tổng vốn của mình, nếu muốn có thêm lợi nhuận cách duy nhất là tăng vốn của mình lên thay vì tăng % rủi ro cho mỗi giao dịch.
  • Tôi là người giao dịch swing, tôi chưa gặp người nào giao dịch theo phong cách scalping mà có lợi nhuận ổn định, có thể với 50$ hay 100$/giao dịch thì ko vấn đề gì nhưng tôi không thể tưởng tượng được với quy mô giao dịch 10.000$ hay 20.000$/giao dịch mà thực hiện trong khung 1phút thì áp lực tâm lý sẽ khủng khiếp thế nào. Và tôi tin các quỹ lớn cũng sẽ ko thể tin tưởng giao tiền của mình cho những người giao dịch theo phong cách này. Hồi mới giao dịch khoảng 6 tháng, thỉnh thoảng tôi cũng vào thử các giao dịch ở khung thời gian 2ph để tìm cảm giác phấn khích và thú vị khi kết quả giao dịch diễn ra nhanh chóng. Nhưng khung thời gian càng nhỏ thì sự biến động càng thất thường và khó dự đoán hơn nhiều so với các khung thời gian lớn. Và đây thường là khung thời gian để các nhà tiếp thị dùng để thu hút người xem với hi vọng kiếm tiền nhanh chóng và dễ dàng như thế nào mà bạn vẫn thường thấy nhan nhản trên youtube. Tôi vẫn nghe mọi người nói “Tôi biết có người này, người kia vẫn kiếm lợi nhuận đều từ scapling nhưng thú thật tôi không tin vào điều đó, đặc biệt là với quy mô vốn lớn”
  • Hãy bắt đầu với tk demo, khi đã có phương pháp nhất quán thì bắt đầu với số tiền thật ít để rèn luyện thêm về tâm lý giao dịch.
  • Bạn chỉ nên vào lệnh khi tinh thần ổn định, minh mẫn. Nếu bạn đang buồn bực vì vấn đề gì trong cuộc sống thì đừng bật máy tính để giao dịch.
  • Không biết các khái niệm mà các tiktoker, youtuber đang sử dụng như: SMC, ICT, và thậm chí khái niệm overbought hay oversold khi đề cập đến chỉ số RSI tôi cũng không biết. Đơn giản với tôi chỉ có Supply và Demand (cung-cầu) và hành động giá.
  • Hãy kỷ luật và nhất quán trong giao dịch là quan trọng nhất, nếu chúng ta gặp chuỗi chỉ 5-6 giao dịch thất bại mà chúng ta tìm kiếm các phương pháp giao dịch khác thì bạn không thể tìm đc 1 pp giao dịch hiệu quả. Phải thực hiện số giao dịch đủ lớn để thống kê, cải tiến trước khi kết luận nó có thực sự hiệu quả và phù hợp hay không.
  • Nguyên tắc vào lệnh gồm 2 bước:
    Bước 1: Phân tích xu hướng của thị trường: Tăng, giảm hay sideway. tôi không tham gia khi thị trường sideway. Chỉ tham gia khi thị trường có xu hướng rõ ràng: Tăng hoặc Giảm.
    Bước 2: Bắt đầu với khung Tuần, sau đó là khung Ngày, phân tích Supply, Demand và hành động giá để chọn điểm vào lệnh và đặt SL 1% vốn, RR thường là 1:1 hoặc 1:2 và tối đa là 1:4
  • Bạn cần xây dựng bộ nguyên tắc vào lệnh chặt chẽ và kiên định thực hiện nó.
  • Thường chỉ giao dịch 1-2 lệnh/tuần, đôi khi 2 tuần ko có lệnh nào nếu ko đạt nguyên tắc vào lệnh.
  • Chỉ giao dịch trong khung thời gian Ngày, Tuần.
  • Vào lệnh chỉ khoảng 30ph rồi tắt màn hình máy tính và quên nó đi.
  • Luôn ghi lại nhật ký giao dịch.
  • Thời gian biểu 1 ngày khá nhàm chán của Trader số 1 là gì:
    6h30: Dậy rồi đưa con đi học
    8h00: Tập thể dục 2 tiếng: Gym, muây Thái.
    10h làm việc rồi ăn trưa
    Thích làm việc ở nhà, hướng nội.
    Chiều 2-4h Đón con, làm bài tập về nhà cùng con, thích chơi cùng con gái.
  • Khi được tự do tài chính, tôi đã rất hạnh phúc khi có thể du lịch, nằm dài trên các bãi biển đẹp nhất nhưng chỉ sau 6 tháng thì tôi thấy cuộc sống như vậy cũng thật tẻ nhạt vì hầu hết bạn bè tôi đều phải làm việc và ko ai rảnh để thường xuyên đi chơi với bạn. Và sống như vậy thì có vẻ thật vô dụng và nhàm chán. Bạn cần đặt ra cho mình các mục đích sống khác nữa để thực hiện.

Chun copy

HÒ ƠI ! CÂU HÁT NGHÌN XƯA

Ánh nắng màu vàng nhạt, mặt trời ngã thấp về hướng tây, bóng chiều rơi trên núi đồi cỏ cây nơi miền trung du hoang vắng. Tôi phải quay về thị trấn tìm phòng trọ, từ đây đến thị trấn còn rất xa.

Đường đi khá vắng vẻ, lác đác đó đây mục đồng dẫn trâu về chuồng, trên đường thỉnh thoảng bắt gặp những người đi rừng vác những bó cây xuống núi bỏ bên vệ đường chờ thồ về nhà. Lúc đi đường cũng vắng, nhưng dù sao cũng đỡ hơn khi về, trời chiều đường vắng, chỉ lo màn đêm ụp xuống, mình thân lữ khách, trong lòng bắt đầu e ngại.

Trời bắt đầu đổ mưa, tuy không lớn nhưng đi xa cũng ướt mình, phải ráng đi tìm đến xóm nhà có người dù sao cũng đỡ hơn, tới đó sẽ tính.

Ôi ! lạy chúa có nhà rồi, xóm chừng năm bảy căn nhà nằm rải rác dọc đường, mưa càng nặng hạt, tôi tập đại vào căn nhà có mái hiên rộng, không thấy chủ nhà đâu, thôi kệ cứ trú mưa cái đã. Một hồi chủ nhà ra, tôi gật đầu chào và xin phép trú mưa. Anh ta vui vẻ:

Không sao, chú cứ trú mưa tạnh hẳn đi - Rồi anh quay vào nhà.

Chủ nhà chừng khoảng 30 tuổi, trông nét mặt rắn rỏi hơn cùng trang lứa nơi phố thị, bởi sớm phải lo toan cơm áo một miền quê.

Ngoài trời lúc này mưa nặng hạt, mây đen che kín bầu trời kèm theo những cơn gió giật và sấm chớp, hàng cây ven đường nghiêng ngả chưa có dấu hiệu tạnh sớm, quan cảnh thật là tệ. Xa xa bếp nhà ai khói tỏa cơm chiều, hoàng hôn xuống dần, trong lòng cảm thấy hoang mang.

Chừng thấy lâu chủ nhà ra hỏi:

  • Chú về đâu ?

  • Chú về thị trấn

  • Đường về thị trấn còn xa, trời tối lại mưa đường vắng vẽ, nếu không có gì gấp chú ở lại nhà cháu mai hẳn về cũng được. Hình như chú không phải người ở đây?

  • Vâng ! chú tham quan khám phá nẻo đường quê hương cho biết.

  • Mưa ở đây dai lắm.Thôi chú cứ ở lại đây.
    Anh ta nói không đợi tôi trả lời, quay vào nhà cầm ra cái võng mắc lên:

  • Chú nằm đây nghĩ tí nữa ăn cơm với vợ chồng cháu
    Được lời như cởi tấm lòng:

  • Cám ơn cháu.
    Nhìn gương mặt anh phúc hậu cũng đỡ lo.

Bữa cơm được dọn trên mấy miếng ván gỗ rừng kê tạm, vợ chồng anh và tôi, Tôi liếc về phía trái thấy có bà cụ bồng cháu bé. Như đoán được ý, anh giới thiệu:

Đây là bà cháu, em của ngoại, bà đến giúp trông bé cho vợ chồng cháu làm rẫy, bà ăn cơm trước rồi, chú cứ tự nhiên.

Anh rót tôi một ly anh 1 ly mời tôi.

Ở đây tối buồn lắm chú, chợ không có thỉnh thoảng bắt được cá tươi ở sông hồ, chủ yếu là cá khô với nước mắm.

Qua giọng nói, tôi biết anh người xứ Quảng.

Bữa cơm đạm bạc nhưng tôi thấy ngon miệng với món canh chua cá khô nấu với lá giang, bắp chuối và ít rau nhà . Đây là dạng canh “Xiêm lo” của người Khmer. Chỉ những người vùng sâu vùng xa, nơi chợ không có mới nghĩ ra cách nấu này (có gì nấu nấy), ăn thấy ngon dần dần thành phổ biến. Người miền nam cũng thường nấu món này, nguyên liệu chủ yếu xương cá hay đầu cá khô nấu chua, bắp chuối, sả ớt, rau thì tùy. Đặc biệt cho ớt thật cay nhưng ăn rất đã.

Miếng ngon miệng đâu cần cao lương mỹ vị đắt tiền ? Thích thì ngon và thêm phần cởi mở của gia chủ.

Ngoài trời lúc tạnh, lúc mưa. Anh bạn trẻ chủ nhà nhiệt tình chẳng mấy khi gặp khách phương xa như tôi, mời rượu liên tục, phần vì nể gia chủ tốt bụng. Thân lữ khách gặp người tử tế được mấy khi cũng khó chối từ, dù sao đêm nay mình cũng ở lại.

Rượu bắt đầu ngấm, người đã ngà ngà, khó mà ngồi cầm cự tiếp chủ nhà, tôi xin phép ra võng nằm nghỉ. Mở ba lô lấy chiếc áo khoác mặt thêm cho ấm (áo hồi chiều bị ướt) thoa thuốc chống muỗi, an tâm khỏi bị quấy rầy.

Ngoài trời đen như mực, không gian chìm trong bóng tối, cảnh vật im lìm, ngoài tiếng mưa rơi, thời gian như lắng đọng. Có chút rượu trong người, tôi quên mình là lữ khách, thiếp đi lúc nào không hay.

Nửa đêm tỉnh giấc, mưa đã xửng bớt nhưng còn rả rích, ngoài trời vẫn phủ màn đêm u tịch của núi rừng cô quạnh. Tôi tự hỏi, sao mình lại ở đây một nơi xa lạ thế này? liều thật. Nhưng cũng chẳng biết làm gì khác khi có người tốt bụng với mình, mình là lữ khách trời chiều lỡ bước. Trằn trọc mãi không sao ngủ được, tôi chỉ trông trời sáng

Giờ này chắc mọi người đã ngủ say, chỉ mình tôi thức. Thức để suy tư, để nghe âm vang của gió núi mưa rừng từ cõi vô biên vọng về:

Đêm nay có kẻ tha phương
Dừng chân rũ áo phong sương cuối mùa
(Huyền Chi)

Bên trong nhà tiếng khóc của bé hồi chiều vọng ra trong đêm, một hồi bé vẫn không nín. Lúc này tiếng ru bà cụ mới ngân lên:

Ầu ơi…ơi…
Chim ham ăn trái chín xa
Buồn tình nhớ gốc cây đa muốn về…à …ơi…

Ầu ơi…ơi…à…
Chữ rằng họa phước vô môn
Tìm giàu thì dễ tìm khôn khó tìm…à… ơi…

Ầu…ơi…ơi…
Cơm cha cơm mẹ đã từng
Con đi làm mướn kiếm lưng cơm người
Cơm người khổ lắm mẹ ơi
Không như cơm mẹ chỉ ngồi mà ăn … à… ơi…

Tiếng ru bà cụ cắt ngang dòng suy nghĩ mông lung của tôi, khiến tôi chú ý lắng nghe từng câu hát. Đã lâu lắm, từ ngày làm thân cô lữ, bước chân đi tìm tương lai trên đường đời, hai tiếng “ầu ơi” không được nghe như ngày nào, nay được bà cụ ngân lên giữa đêm mưa rả rích. Lời ru buồn trong đêm khuya thanh vắng xen lẫn từng nhịp võng đu đưa kẽo kẹt, hòa cùng tiếng ếch nhái, tiếng côn trùng nỉ non tạo thành bản nhạc đồng quê sầu vạn cổ.

Ầu…ơi…ơ…i…i…
Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học mẹ đi trường đời …à …ơi…

Ầu… ơi… ơ…i…
Một mai ai đứng bên kinh
Ai phò giá triệu ai nghinh quan tài
Bên kinh thì có con trai
Giá triệu con gái quan tài nàng dâu…à…ơi…

Ầu… ơi…ơ…ơ…i…
Chiều chiều ra đứng bờ sông
Muốn về quê mẹ mà không có đò …à…ơi…ơ…i…

Bà cụ cứ thế ru hết câu này đến câu khác. Ngoài trời vẫn mưa bay lất phất, giọt mưa yếu ớt không đủ gây tiếng động. Giọng bà ngân lên trong đêm trường cô quạnh, Lời ru bà cụ đưa tôi về dòng sông tuổi thơ bằng con thuyền “à ơi” hướng về cội nguồn. Nằm trên võng mà cứ ngỡ trên thuyền bà cụ chở tôi đi ngược dòng thời gian về miền ký ức. Bao nhiêu năm lăn xã vào cuộc mưu sinh, chứng kiến bao cuộc thăng trầm đổi thay, đời đã dạy cho tôi dày dạn biết chịu đựng, vượt qua sóng gió khắc nghiệt của cuộc sống, nhưng giờ đây tôi cảm thấy nhỏ bé yếu đuối trước bà cụ. Bà cụ ru bé, tôi cứ ngỡ ru tôi.

À ơi…ơ…ơ…i…i…
Anh về cuốc đất trồng cau
Cho em trồng ké dây trầu một bên
Chừng nào cau nọ lớn lên
Trầu kia ra lá hai bên chia điều….à…ơi…

À …ơi… ơi… i….
Người ta giàu đầu heo nong thịt
Tụi mình nghèo cặp vịt đôi bông
Sao mai mọc lúc hừng đông
Ước sao nên vợ nên chồng thì thôi … à…ơi…ơi….

À… ơi…ơi…i…
Ra đi mẹ có dặn dò
Sông sâu chớ lội đò đầy đừng qua …à… ơi…ơi…

Và cứ thế bà cụ ru cho đến khi bé chìm vào giấc ngủ.

Câu ca dao không biết có từ lúc nào, xưa lắm xưa như trái đất này, lại không có trường học nào dạy, chỉ ở trường đời, truyền cho nhau bằng lời ru qua bao thế hệ, kèm theo 2 tiếng à ơi từ lúc còn nằm nôi, thế mà nó lặng lẽ theo ta trong suốt cuộc đời.Tôi nằm nghe mà bồi hồi xao xuyến, xấp nữa thế kỹ bôn ba trên dòng đời xuôi ngược, những lo toan bề bộn, chuyện gia đình cơm áo đè nặng lên vai, lời ru tưởng chừng đã ngủ yên trong tiềm thức, đêm nay được nghe bà cụ ru, như lời ru em của mẹ tôi ngày nào đánh thức tôi dậy

Hò ơi ! câu hát ngàn xưa
Ngân lên trong một chiều mưa xứ người
(Huyền Chi)

Cũng trên chiếc võng ngày xưa mẹ tôi hát ru em. Nay nằm trên võng giữa đêm trường u tịch một nơi xa lạ, tôi lại nghe bà cụ hát ru em bé, cũng là hát ru tôi, ru cho một già một trẻ. Có điều bà cụ ru em bé, bé ngũ vô tư vào đời, còn tôi lại thức để suy tư cho sự bể dâu cuộc đời.

Lúc này mưa tạnh hẳn, bóng đêm vẫn còn ngự trị, thỉnh thoảng tiếng chim rừng kêu giữa không gian tịch mịch. Nằm vắt tay lên trán suy tư, thả hồn mình theo nỗi nhớ. Nhớ lại lời ru bà cụ khi nảy:

Chim ham ăn trái chín xa
Buồn tình nhớ gốc cây đa muốn về

Mình khác nào như con chim kia, muốn trở về cây đa bến cũ. Cây đa giờ còn đâu nữa, thời gian che kín lối về bến xưa. Có về cũng ngơ ngác như chim rừng lạc lối. Tôi nằm lặng yên trên chiếc võng giữa màn đêm mà nghe dư âm ngày xưa vọng về.

Đời lắm bể dâu, lúc ta rời cha mẹ ra đi bước chân vào đời tóc hãy còn xanh, giờ tóc đã điểm màu sương khói. Đời người như giấc mộng, thời gian như bóng câu cửa sổ, mới đó mà đã xấp xỉ nửa thế kỷ, ta cũng sắp sửa bước qua biên giới hoàng hôn cuộc đời. Nhiều lúc muốn trở về quê sống quãng đời còn lại tìm chút bình thản dịu êm nơi tâm hồn, nhưng sao thấy khó quá. Từ khi hai đấng sinh thành mất, họ hàng lần lượt ra đi, vắng bóng người thân quê hương ngày càng xa dần, quê nhà quá nhiều đổi thay, cuộc sống xô bồ, âm thanh ồn ào vang động của một phố thị không còn truyền thống một miền quê ngày nào. Mình như người khách lạ ngay trên quê hương mình.

Cuộc đời như một giấc mơ
Trăm năm nào khác cuộc cờ đổi thay

Giờ đã quá nửa đêm, trăng hạ huyền đã nhô lên phía trời đông, bị những đám mây che mờ, ánh sáng yếu ớt không đủ soi sáng trần gian, tiếng chim rừng lẻ bạn kêu đêm nghe ai oán não nùng.

Tôi ngồi dậy ngoái nhìn lên bầu trời, ánh sáng của vầng trăng khuyết đêm hạ tuần lại thêm sương mù phủ kín không gian, cảnh vật mờ ảo thêm phần huyền bí của núi rừng hoang dã.

Tôi ước thời gian ngừng lại, giờ tôi không muốn trời sáng nữa, tôi không muốn gì cả. Tôi chỉ muốn nghe tiếng khóc của bé, để được nghe giọng ru bà cụ ngân lên “câu hát ngàn xưa” trong đêm khuya. Giọng ru của cụ đưa bé tương lai vào đời bằng 2 tiếng “à ơi”, còn tôi ngược thời gian tìm về quá khứ cũng 2 tiếng “à ơi”. Một giọng ru cho hai thế hệ. Bé vô tư ngủ, tôi thì thức để suy tư…

Có người đầu gối vào tay
Nghe lòng nổi gió heo may cuối mùa
(Huyền Chi)

Xa xa tiếng gà rừng vọng lại, lũ gà nhà cũng đập cánh gáy vang, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Bình minh một ngày mới bắt đầu.

Trời sáng hẳn, tôi rửa mặt cho tỉnh táo, chuẩn bị hành trang. Vợ chồng gia chủ cũng đứng chờ tiễn biệt. Tôi bước vô nhà chào bà cụ và cũng muốn nhìn rõ mặt bé.

Vì bất ngờ không có sự chuẩn bị trước, nên không biết lấy gì làm quà tặng gia chủ gọi là chút tình tri ngộ vừa qua. Chợt lóe lên trong đầu có mấy món tôi thường đem theo mỗi lúc đi xa, tôi mở ba lô lấy ra cây đèn bin, chai dầu gió và vỉ thuốc cảm cúm, nhức đầu trao cho cô vợ:

Chú tặng 2 cháu mấy món này để trong nhà phòng khi hữu sự cũng tiện.

Cô vợ vui vẻ nhận lời:

  • Khi nào trở lại chú ghé thăm vợ chồng cháu
  • Vợ chồng cháu hiếu khách thế này làm sao chú không ghé thăm được ? chú cũng mong có dịp gặp lại.

Nói thì nói vậy, biết khi nào trở lại ? Có trở lại chắc gì gặp, đời lắm bể dâu. Tôi bắt tay vợ chồng chào tạm biệt. Lòng còn lưu luyến
Ngẩm:

Cuộc đời như một chuyến đi
Gặp nhau rồi lại phân ly là thường

Ra đi tôi mang theo lời ru bà cụ suốt cuộc hành trình và sau này.

Lê Châu

BÀN TAY NGƯỜI GIÀ XOA ĐẦU CON TRẺ
Chiều nay tôi đưa bà ra đầu làng.
Bà nội tôi có mấy chị em gái, ngoại hình rất giống nhau. Tính cách thì mỗi bà mỗi khác, nhưng điểm chung là lòng nhân từ.
Tôi nói với con trai: “Con rất có phúc khi có cụ. Bố từ nhỏ đã không còn cụ, vì các cụ nội ngoại đều qua đời cả. Các cụ của con đều rất cao tuổi rồi, bố năng đưa con qua thăm vì không biết những ngày tháng may mắn này còn được bao lâu.”
Các cụ cưng thằng bé lắm, và nó cũng yêu kính các cụ hồn nhiên. Lần nào qua cụ cũng cho quà, khi là cái mũ len cụ tự móc, lúc cái bánh cái kẹo, Tết thì mừng tuổi. Có lần cụ cho 2 quả quít, nó xin rồi đút túi áo, nửa đường rơi mất một quả cứ suýt soa tiếc mãi.
Những ngày bê bết của tôi, bà gọi đến nhà, dắt lên tầng 2 mở cửa căn buồng nhỏ xinh xắn, sáng và ấm. Rồi bà bảo, Nếu không còn chỗ nào ở, thì chỗ này của con. Con đến đây ở với bà.
Tôi nhìn cái cửa sổ trông ra tán cây xanh ngắt, nghĩ mình nhất định phải mạnh mẽ lên mà sống, vì sự yêu thương này.
Bà ngoài 90, suốt mấy năm trời chân yếu chỉ loanh quanh trong nhà. Nghe chuyện trẻ con mấy viện Nhi, viện K thương quá, bèn nhận len về móc mũ len đem phát tặng, tay thoăn thoắt. Thi thoảng tôi đến chơi, thấy tủ mũ len hàng trăm chiếc bà đan, lè lưỡi phục. Bà cười bảo: Đỡ đau khớp con ạ.
Cầm tay bà, mềm và ấm, bàn tay của bác sĩ cả đời chăm sóc sức khỏe phụ nữ trẻ em. Bàn tay ấy làm tôi nhớ tay sư bà tôi trong Huế, mềm, ấm, và bao dung. 8 năm trước hai bà Hà Nội vào Huế thăm chị, tôi chụp được mấy tấm ảnh. Ai ngờ đó là lần cuối hội ngộ, sau thì người viên tịch, người ốm đau…
Tuần trước thêm một bà mất. Tôi nhận tin lúc đang làm việc, đứng dậy ra ngoài nhỡ khóc. Nhưng mà nước mắt không chảy ra. Chỉ thấy mọi thứ đột nhiên chậm lại. Nỗi buồn như một cơn mưa bằng sợi len bảy màu chầm chậm rơi từ tầng không, mà chẳng có tiếng động nào.
“Nếu không còn chỗ nào ở, thì đến đây với bà”.
Tứ thập nhi bất hoặc, mới thực sự thấm cái thê lương khi mất đi những bàn tay có thể xoa đầu mình.

(Nguồn: P.G.H)

TRÂN TRỌNG GIÂY PHÚT CÒN ĐANG SỐNG

100 năm sau, năm 2124, tất cả chúng ta sẽ ở bên gia đình và bè bạn trong một thế giới khác, những người lạ sẽ sống trong ngôi nhà của chúng ta và ai đó sẽ sở hữu mọi thứ ta có ngày hôm nay.

Hầu hết đồ đạc của chúng ta bị vứt đi hoặc bị phá hủy. Ngay cả chiếc xe đắt tiền của chúng ta cũng có thể nằm ở một bãi phế liệu.

Con cháu chúng ta những lớp sau có lẽ sẽ không biết về chúng ta hay nhớ đến chúng ta.

Có bao nhiêu người trong chúng ta biết tên của cụ cố chúng ta?

Sau khi chúng ta qua đời, nhiều năm sau đó nữa, chúng ta chỉ là một bức ảnh trên tường. Vài thập niên sau, những bức ảnh, những thành tựu học vấn, công danh và tác phẩm làng nhàng của chúng ta… trở thành quá khứ và bị lãng quên.

Nếu chúng ta dừng lại giây phút và suy nghĩ về điều này, chúng ta có thể nhận ra rằng 95% những lo lắng trong tâm trí chúng ta hàng ngày là khá vô nghĩa.

Nếu chúng ta ghi nhớ điều này thì những suy nghĩ và hành động của chúng ta có thể trở nên hữu lý và tốt hơn… Chúng ta sẽ trân trọng từng phút giây mình sống, trân trọng bạn bè, người thân và mọi người chung quanh, trân trọng phước duyên mình được có mặt trên thế gian này.



hình ảnh

1 Likes

Thế sự đảo điên, sáng nay, tự hỏi: Điều gì là quan trọng trong cuộc đời con người. Địa vị, danh vọng, tiền bạc, cống hiến hay sự bình an? Mỗi người có những chọn lựa cho riêng mình. Tuy nhiên, địa vị, danh vọng là thứ phù du, được mất khó lường.

Dưới đây là một số điều quan trọng mà con người thường tìm kiếm trong cuộc đời:

  1. Sức khỏe: Sức khỏe tốt giúp con người có thể thực hiện được mục tiêu, ước mơ và tận hưởng cuộc sống.

  2. Tình yêu và các mối quan hệ: Các mối quan hệ bao gồm tình yêu, tình bạn và mối liên kết gia đình, đều rất quan trọng để tạo nên một cuộc sống hạnh phúc và ý nghĩa.

  3. Sự tự do: Khả năng tự quyết định cuộc sống của mình, tự do trong suy nghĩ và hành động.

  4. Mục tiêu cuộc đời: Mỗi người cần có mục tiêu để hướng tới và cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa.

  5. Sự tự tin và tự trọng: Tự tin vào bản thân và trân trọng giá trị cá nhân là nền tảng quan trọng để xây dựng các mối quan hệ lành mạnh và đạt được thành công trong cuộc sống.

  6. Hạnh phúc: Dù có nhiều định nghĩa và cách thức tìm kiếm khác nhau, hạnh phúc vẫn là mục tiêu cuối cùng của hầu hết mọi người.

  7. Sự cân bằng: Cuộc sống cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân, giữa nghỉ ngơi và hoạt động, là rất quan trọng để duy trì sức khỏe tinh thần và thể chất.

  8. Sự phát triển cá nhân: Con người luôn có khao khát học hỏi, phát triển và trở nên phiên bản tốt nhất của bản thân.

  9. Sự an toàn tài chính: Dù tiền bạc không phải là tất cả, nhưng sự an toàn tài chính giúp con người có thể đối mặt với những khó khăn và tận hưởng cuộc sống mà không phải lo lắng quá nhiều về tiền bạc.

Chào ngày mới !



2 Likes

Đó là một ngày giữa tháng tháng 3, trời Sài Gòn nóng như đổ lửa, lòng đầy nôn nao, được về nhà trước hoàng hôn. Ngắm mặt trời chầm chậm lặn & nhâm nhi ly Craft Beer với vài anh em chiến hữu thân thiết và nói về những phi vụ tỷ đô la, ngàn tỷ đô la ở tận đẩu tận đâu bên Châu Âu !!!

2 Likes

Chiều nay, bỗng muốn hờn cả thế giới. Muốn gặp ai đó để khóc một dòng sông, nói đến cạn lời. Cũng may, có em, đời còn dễ thương.

2 Likes

Một đêm bước chân về gác nhỏ
Chợt nhớ đóa hoa tường vy :hibiscus::hibiscus::hibiscus:

1 Likes

Hay quá

TRÂN TRỌNG GIÂY PHÚT CÒN ĐANG SỐNG

100 năm sau, năm 2124, tất cả chúng ta sẽ ở bên gia đình và bè bạn trong một thế giới khác, những người lạ sẽ sống trong ngôi nhà của chúng ta và ai đó sẽ sở hữu mọi thứ ta có ngày hôm nay.

Hầu hết đồ đạc của chúng ta bị vứt đi hoặc bị phá hủy. Ngay cả chiếc xe đắt tiền của chúng ta cũng có thể nằm ở một bãi phế liệu.

Con cháu chúng ta những lớp sau có lẽ sẽ không biết về chúng ta hay nhớ đến chúng ta.

Có bao nhiêu người trong chúng ta biết tên của cụ cố chúng ta?

Sau khi chúng ta qua đời, nhiều năm sau đó nữa, chúng ta chỉ là một bức ảnh trên tường. Vài thập niên sau, những bức ảnh, những thành tựu học vấn, công danh và tác phẩm làng nhàng của chúng ta… trở thành quá khứ và bị lãng quên.

Nếu chúng ta dừng lại giây phút và suy nghĩ về điều này, chúng ta có thể nhận ra rằng 95% những lo lắng trong tâm trí chúng ta hàng ngày là khá vô nghĩa.

Nếu chúng ta ghi nhớ điều này thì những suy nghĩ và hành động của chúng ta có thể trở nên hữu lý và tốt hơn… Chúng ta sẽ trân trọng từng phút giây mình sống, trân trọng bạn bè, người thân và mọi người chung quanh, trân trọng phước duyên mình được có mặt trên thế gian này.

3 Likes