Hay quá chị!
Chuyện cũ em đọc lại vẫn thích.
Sống ở đời tham sân si làm mình rơi vào bế tắc và đau khổ. Buông bỏ là điều vô cùng khó khăn.
Buồn cho những người cố bám víu vào mạng ảo rồi chấp nhất những điều nhỏ nhặt trong mạng đâm ra sân hận, thù ghét. Điều đó chẳng mang lại điều gì tốt đẹp cho mình.
Như câu chuyện có một người yêu đơn phương người ta. Người ta không đáp lại rồi hận người ta. Rồi giết người ta. Người bị giết còn không biết vì sao mình chết.
Hỏi như vậy có đáng không?
Sorry vì thả icon nhưng c buồn cười quá khi liên tưởng đoạn này
Dạ không sao ạ. Em ví dụ thôi chứ không phải chuyện thực tế nên không làm tổn thương ai đâu chị.
Mà chị liên tưởng gì mà bật cười vậy?
C liên tưởng a Tuyết là ng bị yêu đơn phương :))))
Ôi trời! Em đang nghĩ về em mà chị nghĩ đến ảnh. Em suýt sặc. Em nghĩ có người yêu đơn phương em
Thôi thôi bỏ qua chuyện này đi ạ.
Chuyện ngôn tình không đầu không đuôi này cũng không có hồi kết.
Những gì thuộc về hôm qua đã là quá khứ
Chúng ta của ngày hôm qua ú u
ú u…em không có ú chị ơi
Chuyện game còn dài lắm. Đó là câu chuyện cả quý 1.
Những người mỉa mai em rồi sẽ có lúc thấy xấu hổ vào một ngày không xa tới.
Chứng trường là một khúc bi thương hoan ca
Vui có buồn có, hận có, đau khổ có, hạnh phúc có
Nhưng nó chỉ là một “khúc” thôi, không phải trọn đời.
Nên không lấy một đoạn ngắn để làm hành trình suốt đời của mình được.
Bi thương thì bỏ đi
Hoan hỉ thì giữ lại.
Linh ơi
sao ạ?
em có khoẻ k
dạo này có gì mới chưa?
từ ngày xa anh em yếu lắm, ngày quên ngủ, đêm quên ăn
nhiều thứ mới lắm anh, quần áo mới, giày mới, son mới, và sắp sửa làm tóc mới :))))