Có lẽ là lời cuối cho 1 cuộc tình.Chúc ae trade thành công và luôn vui vẻ trong cuộc sống. NHỚ ĐỪNG NHẬU NHIỀU VÀ GIỮ GÌN SK.MẤT RỒI MỚI THẬT SỰ THẤY TIẾC.
Thị trường chứng khoán gợi lên lòng tham lam mạnh mẽ và làm cho chúng ta sợ mất những gì chúng ta đang có. Những cảm xúc đó làm mờ nhận thức của chúng ta về cơ hội và rủi ro khi mua bán cổ phiếu.
TTCK có lúc đưa NĐT lên đến tột đỉnh của vinh quang nhưng cũng có lúc đẩy NĐT xuống đến tột cùng tuyệt vọng. Nhưng dòng chảy của TT thì ngày nào cũng thế :
Suốt ngày bán bán với mua mua
Thấp thỏm xuống lên, được với thua
Khách chơi hí hửng tìm hàng mới
Kẻ bán ngồi mong giá được mùa.
Người người chơi chứng khoán, nhà nhà chơi chứng khoán vì mãnh lực của nó quá lớn :
Cái sổ đỏ 2 nhà cuối phố
Chẳng hiểu vì sao thế chấp mất rồi
Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
Bây giờ lên sàn, kẻ bán người mua
TTCK theo ví von của NĐT đôi khi có 1 sự vô lý đến mức khó tin như : Có thằng câm kể cho thằng điếc nghe chuyện, thằng mù ngồi nhìn thằng sún cắn móng tay cho thằng cùi (Có những Cty làm ăn bết bát nhưng CP thì cứ đánh trần vù vù, đơn giản vì cổ phiếu đó có những thèng lái tàu có nội công thật thâm hết cả hậu.
Có người còn nói TTCK đúng là bá đạo trên từng hạt gạo, xay tiền của NĐT dã man như con ngan, cắt lỗ rồi lại mua, vừa mua xong lại phải cắt lỗ :“Sàn chật người đông, hảo hữu thì ít mà cừu nhân thì nhiều.
Cắt lỗ nhiều nên con người trở nên cáu kỉnh : Vẳng nghe có tiếng chửi thề, Lăn tăn với xoắn, ăn năn cả đời. Nhưng cũng có lúc TT thăng hoa kiểu Tuyệt vời ông mặt giời…ngất ngây con gà tây hay ngất trên cành quất thì :NĐT lại ví von :
Mưa rơi ướt áo ướt quần.
Làm sao ướt được tinh thần dân chơi.
Dân chơi không sợ mưa rơi.
Mưa rơi to quá dân chơi đi về.
Hay đại loại như :
Một lòng khởi nghĩa nông dân
“Bao nhiêu thằng bán anh cân hết liền”
Tài lực anh vốn vô biên
“Chỉ cần các hạ vào tiền là ăn”
Có NĐT trong lúc hưng phấn còn nghêu ngao :
Con ơi nghe lấy lời cha
Một ngày chơi chứng bằng ba năm làm
Rồi có một ngày TT đẫm lệ, máu chảy thành sông thì đâu đó lại nghe tiếng thơ ai oán :
Cổ phiếu 3 sàn đứng chịu tang
Khối lượng rơi xuống lệ ngàn hàng
Cuộc đời cơ bản là buồn
Chúng ta cơ bản là luôn luôn nghèo
Chứng khoán cơ bản là teo
Đầu tư cơ bản là treo trym…roài
Có NĐT thất thần buột miệng ngâm nga theo thơ : Từ ấy” của Tố Hữu :
Từ ấy trong Tôi tiền mất sạch
Nợ lần chồng chất Chói bên tai
Tài sản trong nhà bay theo Cổ
Cũng vì ham hố số đổi đời
Nhưng đã bước vào chứng trường thì luôn phải hy vọng vì TTCK là TT của niềm tin.Ông bà xưa từng nói :ngã ở đâu thì đứng lên ở đó, mất do CK thì cứ đè CK ra mà lấy lại (mặc dù có thể lấy lại những gì đã mất hay mất hết những gì đã và đang có).Niềm tin đó đã được NĐT khẳng định :
Em đã ra đi, khi anh còn khốn khó…
Thì cũng đừng quay lại, lúc anh có cơ ngơi.
Tặng AE bài thơ :
Hai sắc hoa ti gôn!!!
Mấy mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cổ phiếu rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ thị trường sẽ tăng thôi.
Môi giới thường hay nhắn tới tôi
Cổ phiếu sẽ ăn cả ngàn lần
Nó bẩu: “thị trường đang gần đáy”
Đừng sợ nghe Bi cứ múc thôi”.
Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
nên nghe môi giới múc như điên
mặc người dèm pha sao máu quá
có chút tiền thôi lại dám liều”.
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới sàn gian khổ chết tim tôi
cổ xa xăm quá, tôi buồn lắm
trắng xóa bên mua hận nát lòng.
Từ đấy thu rồi thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
vợ tôi vẫn biết tôi thua lỗ
cổ phiếu cho nên vẫn hững hờ.
Tôi vẫn mua đi rồi bán lại
chứng gà chứng vịt lẫn chứng ung
Rồi từng thu chết, từng thu chết
dường như tôi đã lỡ nghiện rồi
Buồn quá hôm nay xem tài chính
Thấy ai cũng nói đến chứng ung
sắp đến ngày tàn tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm phai.
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
cháy cha tài khoản đó mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Sàn vắng đìu hiu đứng ngóng đò.
Nếu biết rằng tôi cụt mất rồi
Trời ơi! Người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ đến người chứng sĩ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
Sài Gòn ngày buồn tháng nhớ năm thương.