Một con báo châu Phi khi đứng trước một đàn linh dương, nó không tấn công ngay. Nó tìm vị trí ẩn nấp, quan sát tính bầy đàn của linh dương và chăm chú tìm con nào non yếu, hoặc bệnh tật, thứ mà nó dễ hạ gục nhất. Đến khi tấn công, con báo biết điều gì khiến cái đàn này hoảng loạn, tấn công vào đâu và làm cách nào chụp được con linh dương mà nó đã ngắm từ trước. Tại sao con báo không lao rầm vào ngay lúc nhìn thấy đàn linh dương, giống như bạn sẽ đặt lệnh ngay lập tức khi nhìn thấy trên bảng điện môt cổ phiếu nào đó có tín hiệu tốt? Con báo không làm điều đó bởi nó biết rằng, mỗi ngày nó phải chạy để kiếm ăn, còn đàn linh dương chạy mỗi ngày để giữ mạng sống của chúng. Việc cố gắng đuổi theo đàn linh dương có tốc độ tốt hơn nó, rượt hết con này đến con khác và hy vọng rằng có con linh dương nào đó đen đủi vấp phải đá ngã vật ra là điều bất khả thi. Bản năng săn mồi mách bảo với con báo rằng, nó phải tìm hiểu thật kỹ đặc tính của con mồi, từ đó lên kế hoạch chọn con mồi dễ hạ gục nhất và cuối cùng là chọn thời điểm tốt nhất để chốt hạ. Điều đáng tiếc là phần nhiều nhà đầu tư vẫn hàng ngày cầm tiền đi săn hàng tá cơ hội đầu tư, nhưng lại không dành thời gian để tìm hiểu kỹ về những cơ hội đó, việc lên kế hoạch mua bán trở thành điều xa xỉ. Họ vội vã giao dịch với kỳ vọng cổ phiếu đó sẽ tăng giá. Họ đâu biết rằng, chính họ là người biến chứng khoán thành cờ bạc. Điều đúc kết ở đây là để đầu tư thành công thì dù theo trường phái nào, bạn cũng phải hiểu thật kỹ những khoản đầu tư của mình.
1 sự thật đáng buồn là có những người tham gia tt cũng đã lâu nhưng có lẽ vẫn chỉ là F0 hoặc 0.5 Dân 90 triệu ai người lớn, Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con. Ng ta vẫn vỗ ngực “nhà đầu tư chân chính” nhưng chưa một lần mở báo cáo tài chính, chưa từng hiểu doanh nghiệp làm gì, doanh thu đến từ đâu, rủi ro nằm ở chỗ nào. Có người nắm một cổ phiếu suốt ba năm nhưng không biết ban giám đốc là ai. Không biết ngành đó đang suy hay đang thịnh. Họ chỉ biết “năm ngoái mã đó tăng”, “người ta nói sắp có game”, và thế là mua.
Khi bạn đầu tư mà không hiểu mình đang sở hữu cái gì – bạn không phải nhà đầu tư. Bạn là con bạc mặc vest. Hôm vừa rồi giật mình khi thấy 1 người bạn bảo PET là cổ dầu khí, hay đến 2025 rồi mà người ta vẫn chỉ nghỉ FPT đi lắp mạng dạo, đi gia công phần mềm, MWG vẫn chỉ bán máy điện thoại, máy tính…
Warren Buffett nói đúng: “Rủi ro không đến từ thị trường – rủi ro đến từ những gì bạn không biết.” Và nguy hiểm nhất là không biết mà nghĩ rằng mình biết.
Vậy nên, nếu bạn thực sự muốn kiếm được tiền bền vững từ thị trường, hãy thôi hỏi: “Mã nào có sóng?”
Thay vào đó, hãy hỏi:
-
Doanh nghiệp tôi đang nắm giữ, làm gì để kiếm ra tiền?
-
Nếu lãi suất tăng, giá hàng hóa giảm, chu kỳ đảo chiều – liệu doanh nghiệp đó có trụ vững?
-
Ai là người cầm lái con tàu đó – họ có từng vượt sóng? Có uy tín không?
-
Tôi hiểu gì về ngành nghề, về chu kỳ, về rủi ro nội tại của chính cổ phiếu mình đang giữ?
Bạn có thực sự đang đầu tư để xây dựng tài sản dài hạn – hay chỉ mong mai có cây CE để “gỡ”?
Bạn có đang chọn cổ phiếu vì nó có nội lực, có tăng trưởng – hay chỉ vì ai đó hô trên một room ■■■■■■■■ lạ hoắc?
Bạn có vạch ra được mục tiêu cụ thể nào cho khoản đầu tư của mình – hay chỉ hy vọng một ngày nào đó tài khoản x3, còn bằng cách nào thì… không biết?
Hãy nghiêm túc mà trả lời: Bạn đang đầu tư – hay đang chơi xổ số?
Bạn là người săn mồi – hay là kẻ đi lạc giữa rừng?
Một nhà đầu tư thực thụ cần xác định rõ mục tiêu, ví dụ kiểu
Tôi muốn kiếm bao nhiêu % lợi nhuận? Trong bao lâu? Với mức rủi ro nào là chấp nhận được?
Cổ phiếu tôi mua có thể giúp tôi đến đó không?
Doanh nghiệp đó đang phát triển thế nào? Có gì để tôi đặt cược vào?
Còn nếu bạn chỉ mong đu đỉnh – thoát đáy – nhảy sóng – lướt margin – và mong một ngày “giàu nhanh”, thì xin lỗi: Đó không phải đầu tư. Đó là ảo tưởng. Và ảo tưởng trên thị trường chứng khoán luôn được thanh toán bằng tiền thật.
Hãy nhớ: Con báo không chọn săn tất cả đàn linh dương. Nó chọn đúng một con. Cũng như nhà đầu tư giỏi không đầu tư vào tất cả. Họ chọn đúng doanh nghiệp, đúng thời điểm, đúng mục tiêu.
