Tín dụng: Động lực siêu tăng trưởng hay rủi ro ngầm?
Tín dụng – dòng máu của nền kinh tế Việt Nam – là nguồn vốn từ ngân hàng chảy vào doanh nghiệp và cá nhân, với cam kết trả lãi trong tương lai. Khác với các thị trường phát triển, nơi chứng khoán hay trái phiếu dẫn dắt, Việt Nam phụ thuộc lớn vào ngân hàng. Điều này tạo cơ hội lớn cho tăng trưởng, nhưng cũng là lưỡi dao hai lưỡi nếu vốn bị đổ vào những kênh không hiệu quả, như đầu cơ bất động sản hay vàng.
Tín dụng/GDP 134%: Cơ hội hay báo động đỏ?
Cuối 2024, tỷ lệ tín dụng/GDP của Việt Nam chạm 134%, vượt xa ngưỡng an toàn và cao hơn nhiều quốc gia ASEAN. Thống đốc Ngân hàng Nhà nước cảnh báo: tốc độ tăng tín dụng hiện tại có thể gây bất ổn, từ bong bóng tài sản đến lạm phát ngoài tầm kiểm soát.
Tham vọng 2025: Tăng trưởng 8% – Canh bạc hay chiến lược thông minh?
Chính phủ Việt Nam đặt mục tiêu GDP tăng trưởng 8% trong năm 2025, sẵn sàng chấp nhận lạm phát cao hơn để đạt được bước nhảy vọt. Các chính sách hỗ trợ hấp dẫn bao gồm:
-
Vay ưu đãi: Lãi suất từ 4,5%/năm cho doanh nghiệp nhỏ, dự án xanh, và công nghệ cao.
-
Khởi nghiệp sáng tạo: Quỹ Phát triển Doanh nghiệp nhỏ và vừa cung cấp vốn cho các startup tiềm năng.
-
Kinh tế xanh: Lãi suất ưu đãi 2%/năm cho các dự án tuần hoàn, thân thiện môi trường (NQ 198/2025/QH15).
Kiềm chế đầu cơ: Chính phủ siết chặt, tạo sân chơi công bằng
Chính phủ đang mạnh tay định hướng dòng vốn:
-
Thị trường vàng: Thanh tra các “ông lớn” như SJC, PNJ, DOJI để ngăn thao túng giá.
-
Bất động sản: Thuế đất bỏ hoang và xử lý hành vi “thổi giá – rút cọc” giúp giảm đầu cơ.
-
Nợ xấu: Luật mới kế thừa Nghị quyết 42 tạo điều kiện để ngân hàng thu hồi tài sản nhanh, giảm rủi ro cho nhà đầu tư.
Tín dụng 2025: Sức hút và những con số cần chú ý
Tính đến tháng 6/2025:
- Dư nợ tín dụng đạt 16,73 triệu tỷ đồng, tăng 7,14% – gấp đôi tốc độ cùng kỳ 2024.
- Lãi suất huy động giảm kỷ lục dưới 5,5% (kỳ hạn 12 tháng), cho thấy dòng tiền dồi dào.
Nhưng cần cảnh giác:
- Nợ xấu tăng 16% trong quý I/2025 do hết hiệu lực các chính sách giãn nợ.
- Dư nợ bất động sản chiếm 1,48 triệu tỷ đồng, tăng 25%, với một phần vốn bị dùng để đảo nợ hoặc đầu cơ.
Hóa rồng: Cơ hội của bạn trong cuộc chơi lớn
Để Việt Nam trở thành “con rồng” kinh tế, cần sự đồng hành của cả hệ thống:
-
Nhà nước: Cải cách thể chế, đầu tư hạ tầng, và minh bạch pháp lý.
-
Doanh nghiệp: Tối ưu hóa vốn, tập trung vào đổi mới và phát triển bền vững.
-
Nhà đầu tư như bạn: Chọn đúng ngành, đúng thời điểm, và tránh các lĩnh vực rủi ro cao như đầu cơ đất đai.
Kết luận: Đầu tư thông minh để cùng Việt Nam bay cao
Việt Nam năm 2025 là một thị trường đầy tiềm năng nhưng cũng không thiếu thách thức. Chính sách tín dụng mở rộng, mục tiêu tăng trưởng tham vọng, và nỗ lực kiểm soát đầu cơ tạo ra cơ hội lớn cho các nhà đầu tư nhạy bén.
Việt Nam không chỉ bơm tiền để tăng trưởng – họ đang định hướng dòng tiền để tạo giá trị thực. Hãy là nhà đầu tư thông thái, đặt cược đúng chỗ, và cùng Việt Nam vươn tới giấc mơ “hóa rồng”!
1 Likes
Vậy nếu 2025 tăng trưởng tín dụng > 16% nghĩa là 2,5 triệu tỷ sẽ được tung ra. Tôi khẳng định với bạn có những ngân hàng sẽ phải tháo cống, cái cống phải to hơn để dẫn được dòng chảy đó. Nhiều ngân hàng từ dư nợ 400,000 tỷ sẽ phải nâng lên 500,000 tỷ để hấp thụ tăng trưởng tín dụng đó.
1 Likes
Đến đây bạn đã hiểu mấu chốt chưa. Vừa tăng trưởng tín dụng, vừa phải đảm bảo chuẩn Basel III thì chắc chắn Ngân hàng của bạn phải tăng vốn Điều Lệ. Mà để tăng vốn điều lệ thì giá cổ phiếu phải tăng để mà chia tách nâng bộ khung đấy lên.
1 Likes
Phân tích nét quá chủ thớt
1 Likes
Năm 2007–2008, Việt Nam bước vào giai đoạn “tăng trưởng nóng” khi mới gia nhập WTO. Tín dụng tăng tới 54% trong một năm, đầu tư công dàn trải, tiền tệ bung nở. Đúng lúc đó, giá dầu thô toàn cầu vọt lên 140 USD/thùng, lạm phát quốc tế lan rộng. Kết quả là một vòng xoáy không kiểm soát: giá cả leo thang, đồng tiền mất giá, Ngân hàng Nhà nước buộc phải siết tín dụng, đẩy lãi suất lên đến 20%. Hàng loạt doanh nghiệp đổ vỡ, thị trường đóng băng, tăng trưởng sụt giảm. Từ đó, cụm từ “tín dụng tăng nóng” trở thành nỗi ám ảnh của điều hành vĩ mô.
1 Likes
Bức tranh năm 2025 đang dần hiện rõ với những nét tương đồng đáng lo ngại. Chỉ trong 6 tháng đầu năm, tín dụng toàn nền kinh tế tăng gần 10%, chạm mốc 17,2 triệu tỷ đồng – cao nhất trong nhiều năm. Tổng dư nợ tín dụng hiện tương đương 134% GDP. Tỷ giá USD/VND nhích tăng, đồng nội tệ mất giá nhẹ, lãi suất cho vay chỉ còn 6,3%/năm – gần bằng thời kỳ nới lỏng tiền tệ hậu đại dịch. Cùng lúc đó, cơ chế kiểm soát “room tín dụng” đang chuẩn bị bị xóa bỏ, đưa dòng tiền vào trạng thái “bung xả” tự do. Những con số này dễ khiến người ta liên tưởng đến 2008. Nhưng có một điểm khác biệt lớn: lần này không chỉ là bơm tiền, mà là cải cách thể chế để điều hướng dòng tiền.
1 Likes
Thay vì điều hành thụ động, Chính phủ hiện nay đang chủ động “lên dây cót” cho một chuyển dịch chiến lược:
-
Nghị quyết 57 đặt trọng tâm phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số làm “đột phá chiến lược hàng đầu”. Lần đầu tiên, một Ban chỉ đạo Trung ương do Tổng Bí thư đứng đầu được thành lập cho lĩnh vực này – điều chưa từng có tiền lệ. Thông điệp rất rõ: thể chế đang là điểm nghẽn, và nay phải trở thành lợi thế cạnh tranh quốc gia.
-
Hội nghị Diên Hồng (10/2/2025) chứng kiến cam kết hiếm có từ Chính phủ khi lắng nghe doanh nghiệp tư nhân và chính thức “trao quyền đăng ký đề xuất giải pháp cho đất nước”. Một hành động thể hiện rõ chuyển đổi từ “chỉ đạo” sang “đồng hành”.
-
Nghị quyết 68-NQ/TW ngày 4/5/2025 đánh dấu “cuộc cách mạng thể chế” khi lần đầu tiên xác định kinh tế tư nhân là “động lực quan trọng nhất của nền kinh tế quốc dân”. Mục tiêu đến 2030: 2 triệu doanh nghiệp, đóng góp 55–58% GDP, ít nhất 20 doanh nghiệp lớn tham gia chuỗi giá trị toàn cầu, 85% lực lượng lao động nằm trong khu vực tư.
Một trong những điểm đột phá thể chế đang được triển khai là bỏ cơ chế room tín dụng. Trước đây, mỗi ngân hàng thương mại chỉ được phép cho vay trong một giới hạn (“room”) nhất định do Ngân hàng Nhà nước cấp. Dù doanh nghiệp có tiềm lực, tài sản thế chấp đầy đủ, nếu ngân hàng hết room thì vẫn không vay được – một cơ chế mang nặng tính hành chính, kìm hãm cạnh tranh lành mạnh.
Bỏ room tín dụng đồng nghĩa với việc dòng vốn sẽ vận hành theo nguyên tắc thị trường – doanh nghiệp nào có tài sản, có năng lực, sẽ tiếp cận được vốn. Điều này đặc biệt quan trọng khi Việt Nam đang có hơn 7,5 triệu tỷ đồng tiền gửi tiết kiệm trong dân – một “núi tiền” đang bị “đắp chiếu” vì người dân không có kênh đầu tư hiệu quả.
Lãi suất huy động ở mức cực thấp (4,5–5,5%/năm) nhưng lượng tiền gửi tiết kiệm vẫn tăng mạnh. Người dân, như công nhân, viên chức, gửi tiền vào ngân hàng vì không có kỹ năng đầu tư hay kinh doanh. Đây là dấu hiệu cho thấy một nền kinh tế thiếu cơ chế chuyển hóa tiết kiệm thành đầu tư hiệu quả .
Chỉ khi dòng tiền này được hút vào sản xuất, hạ tầng, công nghệ… thì mới tạo ra tăng trưởng bền vững. Và chính vì vậy, việc giải phóng hạn mức tín dụng , đồng thời trao quyền lớn hơn cho doanh nghiệp tư nhân không phải là hành động ngẫu nhiên, mà là một bước đi chiến lược – để mở khóa nguồn lực trong dân.
Tất nhiên, không ai phủ nhận rằng khi nới lỏng tín dụng, rủi ro nợ xấu sẽ gia tăng. Nhưng điều đáng chú ý là Chính phủ đã có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Nghị quyết 42 về xử lý nợ xấu đã được luật hóa – tạo cơ chế thu hồi tài sản đảm bảo, phòng ngừa rủi ro. Điều này cho thấy Việt Nam đang không “thí nghiệm chính sách”, mà là “thiết kế chính sách có kiểm soát rủi ro”.
Câu nói “Tiền trong dân còn nhiều” của Tổng Bí thư Tô Lâm không chỉ là một nhận xét, mà là một tuyên ngôn chính sách: phát triển kinh tế không chỉ dựa vào vay nợ nước ngoài, mà phải huy động chính nội lực quốc gia. Đó là lý do vì sao cụm từ “đổi mới sáng tạo” xuất hiện dày đặc trong các nghị quyết gần đây – bởi để có kết quả khác, phải làm theo cách khác.