Chuẩn r đệ,như qua mình bàn
Sao chú toàn khuyến nghị lúc a hết tiền thế e ơi:sob:
Thì mới đến lúc được giải ngân. Tại bác giải ngân sớm quá đấy =))
Hỏi câu này khó giải thik lắm
Thôi xem như các anh cũng còn dềnh dứ lại cho anh em cầm máu. cuối tuần cho chứng thủ hồi lại tâm trí. nghỉ ngơi anh
Uh lại uống thuốc kệ mịa các a
Mình canh DIG về 26 mà mấy bữa nay ko về
phiên nay cảm xúc quá a nhỉ, e dự xanh 30đ mà không được
1099-1132 là quá 30đ rồi bác. Chỉnh mất chuẩn…
Tóm tắt phiên giao dịch hôm nay:
( Internet )
Hốt hoảng rời tàu
( Internet )
Vội vàng đu bám
( Internet )
( Internet )
( Internet )
Lỡ tàu
( Internet )
Nái kiểu
Cầm dài cứ chia ra mà mua
Ca ơi ca xem giúp em tầm này em vào lại GEX để gỡ đợt trước được chưa ạ. Em thấy nay KL có dấu hiệu tăng như Ca nói, NN cũng nhảy vô gom rồi ạ
TITANIC VIỆT NAM!!!
Chuyện kể rằng, ban đầu, đoàn làm phim Titanic định quay ở VN.
Đêm. Đại dương đen ngòm. Bầu trời đầy sao.
Trên chòi cao, người hoa tiêu của tàu Titanic chăm chú nhìn về phía trước. Bỗng anh hốt hoảng: - Có một núi băng phía trước tàu khoảng 10 km.
Tin đó lập tức được gửi tới phòng hoa tiêu trưởng. Ông này bận dự lễ cắt băng khánh thành câu lạc bộ bida trên tàu. Nhận được tin, ông lắc đầu: - Phải mang ra phường xác nhận xem núi băng đó thuộc về ai thì tôi mới có hướng giải quyết.
Một bức điện cấp tốc được gửi về phường xin xác nhận ngay, nhưng cô văn thư giữ con dấu lại nghỉ vì nhà có đám giỗ, còn chủ tịch phường thì hiện đang đi nghỉ mát theo lời mời của Ban quản lý dự án giải phóng mặt bằng.
- Núi băng còn cách tàu 5 km - Hoa tiêu lại báo xuống. Tin được chuyển ngay xuống thuyền phó. Ông ta vội vã triệu tập một cuộc hội thảo với chủ đề Băng trôi - Thực trạng và giải pháp.
Giấy mời hội thảo đề 3AM, nhưng 4AM vẫn chưa đủ số đại biểu vì chưa rõ là có tiền ăn sáng hay không, đồng thời nhân viên cũng báo cáo lại là một số đại biểu đang mải chơi tiến lên nên không thèm nhận giấy mời. Cuối cùng thì buổi hội thảo cũng vẫn được tổ chức lúc 4.30AM sau khi Chủ tọa tuyên bố có tiệc đứng sau buổi họp. Các tham luận đều không đưa ra hướng cụ thể gì, chỉ nhấn mạnh là cần phối hợp giải quyết nhịp nhàng và đây là trách nhiệm của tất cả các ban ngành.
Cuối buổi, Chủ tọa kết luận dõng dạc:
-
Cuộc họp hôm nay chúng ta đã được nghe nhiều ý kiến phát biểu có giá trị cao về cả lý thuyết lẫn thực tế. Các ý kiến đã chỉ ra được tầm nguy hiểm của hiện tượng băng trôi và đưa ra một số giải pháp giải quyết. Các giải pháp tuy còn nhiều tính chất “trừu tượng” và đôi chỗ mâu thuẫn với nhau, nhưng thật khó để có thể kết luận ý kiến nào đúng, ý kiến nào sai. Đây chính là tiền đề để chúng tôi sẽ tiếp tục tổ chức một buổi Hội thảo nữa vào ngày này năm sau. Xin cám ơn quý vị và mời quý vị dùng tiệc. (Clap clap)
-
Băng còn cách tàu 100m - hoa tiêu hét lên. Tin này đến tai thuyền trưởng. Ông vội vã ra lệnh: - Lái tàu, lùi lại.
Dạ báo cáo anh, em chưa học lái tàu đi lùi ạ. -
Thế sao bảo có bằng lái tàu thủy???
-
Dạ, thú thiệt là bằng này em… “mua” ạ.
-
Hả???..
RẦM!!!
Sườn tàu va vào núi băng. Nước ào ào chảy vào các phòng. Trên giường ngủ, diễn viên nam do DiCaprio thủ vai thức dậy trước tiên. Anh lay những người xung quanh: - Dậy mau lên, nước ngập. Mọi người ngái ngủ ngó xuống rồi càu nhàu: - Mưa thì nước ngập, có chi đâu. - Nhưng mà ngập đến đầu gối rồi! - Bực quá, khu phố tôi ở mỗi khi mưa dù là mưa nhỏ mà đều ngập đến bụng cơ, thế này nhằm nhò gì
- Rồi họ ngủ tiếp. Hốt hoảng, DiCaprio rút điện thoại di động gọi cho diễn viên nữ Kate Winslet để báo tin. Trong máy vang lên một giọng ngọt ngào: “Thuê báo quí khách vừa gọi hiện đang ngoài vùng phủ sóng hoặc tắt máy, xin vui lòng liên lạc lại sau. The number you’ve called…”.
Kêu trời vì thất vọng, DiCapio chạy ào lên phòng người yêu, kéo cô chạy lên bong. Đôi tình nhân dìu nhau lên những bậc thang chật hẹp. Lúc này trong tàu đã nhốn nháo vô cùng. Dòng người đang xô đẩy bỗng chựng lại.
- Kẹt xe. DiCaprio cáu: - Trong tàu thuỷ làm sau kẹt xe được?
Bà con giải thích: - Được. Xe mấy ông thuỷ thủ nhập lậu giấu kỹ, bây giờ nước ngập ai cũng lôi ra nên kẹt cứng rồi.
Đôi uyên ương lao tới chỗ để xuồng cấp cứu. Còn rất nhiều chỗ trống. Hai người định nhảy xuống xuồng thì một nhân viên chặn lại: - Yêu cầu anh chị mua vé. - Chúng tôi mua vé tàu rồi mà? - Winslet kêu to. - Vé tàu khác, vé xuồng khác - Anh nhân viên giải thích - Y như ở công viên, vé vào cửa đâu kèm vé trò chơi!
DiCaprio đành thò tay vào túi, rút ra tờ 100 USD. Người bán vé cầm lấy, điện thoại vào đất liền hỏi tỉ giá chính thức. Cô trực tổng đài cho biết là 8 giờ sáng mới có giá mới, còn nếu tính theo giá hôm qua thì DiCaprio bị thiệt 2 chục ngàn.
Đang giằng co thì có một bà béo chạy lại đon đả: - Anh giai để em đổi theo giá ngoài, vừa nhanh vừa cao hơn. Tính ra theo cái “giá ngoài” đó thì DiCaprio chỉ bị thiệt có 18 ngàn mà thôi.
Đúng lúc nguy cấp thì điện tắt phụt. Thiên hạ la rầm trời đất. Thuyền trưởng chạy tới quay điện thoại hỏi lý do. Suốt tiếng đồng hồ máy bên kia cứ bận liên tục, cuối cùng thuyền trưởng phải cử thuyền phó xuống tận nơi thì được thông báo: - Một con chuột chạy lụt mắc kẹt ở đường dây và đã bị nướng chín vàng khiến đường dây chập mạch. Phải tìm ngay một con mèo.
Lúc này mối nguy hiểm đã cận kề. Tàu Titanic kêu răng rắc như răng bà lão và gãy làm đôi. Tất cả tranh nhau xuống xuồng và tranh nhau phao cấp cứu. Lượng phao ít hơn lượng người nên đôi tình nhân chỉ được có một chiếc. Họ cứ nhường nhau, nước mắt đầm đìa rất cảm động. Âm nhạc nổi lên tha thiết. Hơn một ngàn rưởi hành khách sắp chết đuối vì thiếu phao. Tàu sắp chìm sâu xuống đại dương.
Bỗng nhiên thuyền trưởng vụt nhớ lại kỳ thi tốt nghiệp THPT của mình. Ông cởi chiếc phao trên thân, đưa vào máy Photocopy nhanh chóng in ra hàng ngàn chiếc. Thế là hành khách ai cũng có đủ, thậm chí một người được dăm bảy loại phao. Một điều lạ là trên các loại phao này lại ghi chi chít những công thức toán học, các bài văn mẫu. Nhưng lúc nước sôi lửa bỏng thế này, có phao là tốt rồi nên cũng không ai để ý mà đều ôm phao nhảy ào xuống biển.
Titanic chìm xuống. Tất cả mọi người đều nổi lên. Pháo bông bắn rực trời. Trên nền trời đêm hiện lên dòng chữ: Tỷ lệ “nổi” đạt 100%
Nay bắt lại rồi ka. Hàng đưa vào list chiến mà
Há há:rofl:
Thư giãn
Câu chuyện thứ 1:
Trong bữa tiệc, cô nàng nói với người bên cạnh :
- Anh có phải là sếp của chồng tôi không ?
- Không…
- Vậy thì anh làm ơn lấy ngay cái tay trên đùi tôi đi coi nào!!
Câu chuyện thứ 2 :
Một cặp vợ chồng đưa nhau đi thăm thánh địa Giêrusalem. Chẳng may tại đó bà vợ đột ngột qua đời.
Nhà hòm bàn với ông chồng:
- ‘Nếu ông muốn đưa bà nhà về nước, thì phải tốn 5,000 đô la. Còn như mai táng bà ở ngay tại vùng đất thánh này, thì sẽ chỉ có 200 đô’.
Ông chồng suy nghĩ một lát rồi trả lời rằng ông muốn đưa thi hài bà về quê quán hơn.
Nhà quàn ngạc nhiên: - ‘Tại sao phải chi 5,000 đô la, trong khi để bà nhà an nghĩ nơi thánh địa hiển linh này, chỉ tốn có 200 đô la?’
Ông già goá bụa trả lời: - ‘Cách đây hơn hai nghìn năm, ở nơi Giêrusalem này có một người đã chết, được chôn cẩn thận, ba ngày sau sống lại. Tôi thật không muốn gặp lại trường hợp rủi ro này’.
Câu chuyện thứ 3:
Người khách ngồi ghế sau taxi vỗ vai tài xế định hỏi vài câu. Hành động này làm anh tài xế giật mình, suýt đâm xe lên vỉa hè. Hoàn hồn, anh tài nói với khách:
- Ông làm tôi sợ đứng tim.
_Xin lỗi, tôi không ngờ đã làm anh hoảng sợ đến như vậy. - Thực ra cũng không phải lỗi của ông đâu, chỉ vì hôm nay là ngày đầu tiên tôi chuyển sang chạy taxi, 25 năm qua tôi chuyên lái xe chở… quan tài.
Câu chuyện thứ 4 :
Chập tối, một cô gái trên đường về nhà gặp chàng trai lạ đang lững thững đi trên đường.
- Anh có thể đưa giúp em qua nghĩa trang được không ?
- Đi theo anh, anh cũng đi về hướng đó.
- May mà có anh, không em đi một mình thì sợ chết mất. Cảm ơn anh nha.
- Không có gì ! Lúc còn sống anh cũng sợ ma như em !
Câu chuyện thứ 5 :
Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua 1 nghĩa trang. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa trang vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào, anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ. Anh bảo :
- Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma chứ ! Ông đang làm gì ở đây vậy ?
Ông già trả lời: - Khỉ thật, đứa nào đó khắc sai tên tao !.
Câu chuyện thứ 6 :
Sau khi mua sắm ở Siêu Thị,
một nhóm Siêu Sao, Siêu Mẫu,
lên một Siêu Xe,
lao vào đường Siêu Xa Lộ,
chạy cực kỳ Siêu Tốc,
tai nạn Siêu Khủng đã xảy ra…
… Tất cả đều Siêu Thoát
Câu chuyện thứ 7:
Có một bệnh viện nọ, ngày thường trong tuần không có vấn đề gì, nhưng cứ đến thứ 7 là có người chết.
Một ông bác sĩ kia, không tin chuyện đó có thật nên đã cho bệnh nhân của ông đến bệnh viện đó vào tối thứ 6. Ông ta ngồi canh từ tối đến sáng hôm sau, ông ta vừa xuống căn tin uống 1 ly cafe thì có người báo:
- Thưa ông, bệnh nhân của ông đã chết.
Ông bác sĩ hoảng hốt bay về nước, tin đồn lại lan xa hơn.
Một ông bác sĩ khác, cũng như bác sĩ trước, cũng không tin, và đã chuyển bệnh nhân của mình đến bệnh viện, cũng vào tối thứ 6, và ông cũng thức canh từ tối đến sáng. Đến sáng, khi nhân viên dọn phòng đến, ông ta mới bước ra. Vừa bước ra hành lang làm vài động tác thể dục thì ông được báo:
- Thưa ông, bệnh nhân của ông đã chết.
Ông bác sĩ này hoảng hốt cũng quay nhanh về nước, tin đồn lại lan xa hơn.
Một ông bác sĩ khác đến, cũng canh bệnh nhân từ tối thứ 6. Đến sáng, ông không xuống căn tin cũng không đi ra ngoài. Đến khi người lao công yêu cầu ông ra để vệ sinh phòng, ông mới chịu ra.
Nhưng khi ông quay lại nhìn qua cửa sổ, ông thấy một người đội nón trắng, áo trắng, quần trắng tiến lại gần bệnh nhân của ông, tháo hết bình thở ô xy người bệnh ra để…gắn ổ điện máy hút bụi.
HDC thực sự quá khỏe
khỏe gì? Coi tuần sau ntn nhé