Bít mờ ko nói là bị táo bón nha
Em có biết bạn ấy viết gì đâu. Chắc là hiểu nhầm ý bác nên bạn ấy xóa thôi.
Có lẽ do quên xuống dòng nên đọc dễ hiểu lầm
Thư giãn ngắn ( St x chỉnh sửa ) : Thuốc an thần
( Internet)
Một bệnh nhân thần sắc tiều tụy đến gặp bác sĩ nói:
- Đám ■■■ hoang gần nhà tôi đêm nào cũng sủa không ngừng, tôi phát điên lên được vì mất ngủ!
Nghe vậy, bác sĩ kê cho anh ta đơn thuốc an thần.
Một tuần sau, bệnh nhân này lại đến gặp bác sĩ, thần sắc còn tiều tụy hơn trước. Thấy vậy, bác sĩ hỏi:
- Thuốc an thần đó vô hiệu sao?
Bệnh nhân thờ thẫn trả lời:
- Tôi tối nào cũng đuổi theo lũ ■■■ đó, thế nhưng dù khó khăn lắm mới bắt được một con, nhưng nó cũng không chịu uống thuốc an thần.
Bác sĩ:
( Internet)
- Cảm ngộ chân lý:
- Bạn thấy đấy : Người ta cho bạn " Thuốc " nhưng bạn không " Hiểu và dùng đúng cách " thì cũng … THUA thôi!
- Mọi thất bại ngay từ đầu đều do " Tư duy sai!!!
- Hãy tạo cho bản thân thói quen nhai kỹ suy nghĩ sâu và “đừng vội” kỳ thị những gì " lạ và khó hiểu "
- Thuốc tuy đắng nhưng " hậu " ngọt ngào, Lời thật tuy khó nghe nhưng nếu “chịu” tiếp thu thì chiên trứng thong dong …
- Biểu hiện đầu tiên của sự lươn lẹo là phát ngôn thay đổi liên tục …
- Internet
( Trích chuyện sưu tầm chỉnh sửa tào lao giải trí nhảm nhí xả stress Làng Trứng truyền kỳ…)
Truyện kể theo lời ngài Graham rằng:
“Tôi xin được kể cho các trò về câu chuyện của một người thợ thăm dò dầu mỏ (oil prospector) sau khi mất đã được lên gặp thánh Peter tại cánh cổng thiên đàng.
Khi tiết lộ nghề nghiệp của mình, anh ta đã bị từ chối một cách bất ngờ bởi thánh Peter rằng: “Ta vô cùng xin lỗi con. Con đã sống một cuộc đời tốt và đã vượt qua tất cả các yêu cầu để được lên thiên đàng. Song chúng ta gặp một vấn đề vô cùng nghiêm trọng ở đây. Con có nhìn thấy ngôi nhà đằng kia không? Đó chính là nơi chúng ta giữ những người thợ thăm dò dầu mỏ chờ đợi để được lên thiên đàng. Và nó hoàn toàn kín người – không còn nổi một chỗ trống nữa
Người thợ thăm dò suy nghĩ trong chốc lát và nới:" Vậy người có" phiền k nếu con chỉ đi vào và nói với họ một lời thô?"
– " ta thấy chẳng có có hại gì trong chuyện đó cả"
Và rồi người thợ lâu năm ấy đi vào , đưa tay lên miệng và hô vang"đã tìm thấy dầu dưới địa ngục"
Ngay lập tức, tất cả những tay thợ thăm dò dầu cạy khóa căn nhà và lao nhanh nhất có thể đẻ chạy xuống tìm dầu khu vực tầng dưới địa ngục.
peter-" con biết không, đó là trò chơi khăm vô cùng thông minh. Vào đi, chỗ này hoàn toàn là của con, con có rất nhiều chỗ để nghỉ chân"
Ngạc nhiên, Người thăm dò dầu giã đầu và trả lời rằng " Không, con nghĩ là con sẽ đi cùng đám người hồi nãy. sau tất cả sảy ra, biết đâu tin đồn đó là thực!
Bài hay ạ. Suy nghĩ của a thợ thăm dò thật kì lạ
cho dù thông minh lắm, dẫn dắt dc đám đông nhưng lại bị đám đông dẫn lại.
Nghĩ tới lại nghẹn lòng
Điểm danh: 1 cừu non
Nhưng rõ ràng đó là kỳ vọng a nhỉ
Câu chuyện quá đỉnh, cái nghiệp nó đã vận vào thân thì làm sao dứt ra được bạn nhỉ !?
Cơ mờ … Theo cá nhân tui suy nghĩ đây là những Oil miner ( thợ khai thác mỏ dầu ) chớ ko phải Oil prospector ( Chuyên gia thăm dò mỏ ) đâu nè !
Vì sao ư ?
Bởi vì thăm dò mỏ đòi hỏi sự
- KIÊN NHẪN - BÌNH TĨNH - TẬP TRUNG - KIẾN THỨC - KINH NGHIỆM - nên ko nhiều người làm được và người làm được xứng đáng lên thiên đàng phải rất chuyên nghiệp nên cũng ko bao giờ chạy theo đám đông đâu
Ngược lại thợ mỏ đông hơn người thăm dò thì hợp lý hơn. Họ toàn những người tốt, có tâm hồn trong sáng xứng đáng lên thiêng đàng. Và họ quen làm việc nhóm nên cũng dễ nảy sinh tâm lý bầy đàn nè
Đấy … đôi khi đọc một cái giề đó ta cũng phải phân tích nó chứ ko nên dễ dàng chấp nhận đâu nè ( bệnh nghề nghiệp mong ngài graham tha thứ )
Đó ko phải 1 kỳ vọng đâu em
Đó là 1 Ảo Vọng!
Kỳ vọng được hình thành dựa trên thực tế
Ví dụ: Có đứa con mặt mũi sáng sủa đẹp trai cao mét tám thì " kỳ vọng " nó thành người mẫu là có cơ sở
Ảo vọng thì được hình thành dựa trên mong ước vô cơ sở
Ví dụ: Có đứa con mét 6 mà ảo vọng mong nó thành người mẫu là ko có cơ sở
- Nên chỉ vì lời nói của 1 người chưa qua kiểm chứng mà nghe theo , làm theo thì là " Ảo vọng " hết nha em
Nhìn BĐS con nào con nấy P/E toàn từ 50 - 150 mờ vẫn hô hào thì đúng là tết này Làng Trứng lại thêm nhiều Chí Tèo … Haizzz
He he. D11 P/E bé tí xíu mà cắm mỏ ko chịu tăng kìa bác
xuất sắc!
cái đó là em coppy nên k chỉnh sửa bác ạ
mà bác học như newton còn đu đỉnh mà bác
À … về vấn đề Newton đu đỉnh thì quá ư bình thường nè
Vì ngoài Thông minh vật lý - thiên văn ra ông rõ ràng ko có tài năng trong lĩnh vực tài chính
Hay nói dễ hiểu hơn Trong " Rừng nào cọp nấy " Giỏi lĩnh vực này ko có nghĩa là sẽ giỏi lĩnh vực khác bạn ạ
- Như bản thân tui, đj đường mà quẹo cỡ 3 lần là ko tài nào nhớ được … nhưng bao nhiêu lần " Khỉ hái dừa úp bô gà tham, bao nhiêu lần Trứng biểu tắm máu nhà đầu toi, trứng nào có lãnh đảo lởm thì dù 15 năm trước xảy ra bây giờ tui vẫn nhớ rõ
À … gọi cho anh Nhân nhé, cái này phải hỏi ý ảnh thui chớ Case này ko phân tích đc nè
Hoặc là tham khảo trường hợp của Lưu Mành bên dưới cũng đc nè bạn
Thư giãn ngắn : Bán tranh !
( Internet)
Rảnh rỗi Thằng Đậu thường hay ngồi vẽ tranh. Vốn là người tỷ mỉ và cầu toàn nên suốt 6 tháng trời nó mới chỉ vẽ được đúng 3 bức về đề tài chiến tranh, về những gì nó và Chí Tèo đã trải qua trong chiến tranh năm ấy ( xem lại tập " xung phong p1, p2)
Chí Tèo xem tranh của của Đậu thì xúc động lắm. Nó luôn miệng khen tranh đẹp.
( Internet)
- Tranh này mà mang vào làng bán chắc đc nhiều tiền lắm đấy! - Chí Tèo nói.
- Bán buôn gì… ai thèm mua… vẽ vui thôi…
- Thế nếu tui bán đc thì tính sao?
- Ông bán đc thì tui cho ông nửa tiền đó! - Đậu đáp.
Tưởng Chí Tèo nói chơi, ai dè hắn làm thật. Sáng hôm sau hắn gói ba bức tranh rồi mang vào làng.
Chí Tèo ngồi ngay cổng Làng bày tranh ra bán. Mọi người đi ngang nhìn tranh rồi đều bỏ đi…
Mãi đến xế chiều vẫn ko ai mua tranh. Chí chán nản đứng dậy để dọn tranh mang về thì chợt có giọng nói quen quen vang lên:
- Chú Chí Tèo hôm nay ko canh me chăm bò hay sao mà ra đây?
Chí nhìn lên, thì ra là Lưu Mành tình địch của hắn.
- Tôi mang trang Đậu vẽ vào làng bán mà ko ai mua… nên chuẩn bị đj về… Mà có gì ko?
- Đâu… tranh đâu đưa tôi xem nào…
Chí đưa 3 cuộn tranh cho Lưu Mành xem. Ông ta xem xong tấm tắc khen tranh đẹp
- Tranh này làm tôi nhớ thời chúng ta còn đj lính! -
Thế tranh này cậu bán thế nào? - 100 đ 1 bức! Mua ba bức thì chỉ 250 đ thôi! - Chí đáp.
- Ơ… rẻ thế à! Rẻ thế sao ko bán đc nhỉ?
- Khách họ đều khen tranh đẹp! Nhưng khi nghe người vẽ là thằng Đậu thì đều bỏ đj…
- Ờ… Tui hiểu rồi! Họ mua vì hoạ sỹ chứ ko phải vì giá trị thật của bức tranh…
- Thế thôi tôi về đây! Cũng xế rồi!
Chí Tèo nói đoạn thò tay lấy lại 3 bức tranh. Lưu Mành xua tay nói:
- Gượm đã!Tranh này tôi mua!
- Ô … thật à!?
- Chuyện nhỏ! Nhưng cậu phải phụ tôi đứng bán lại chúng…
- Là… sao?
Chí Tèo tròn mắt hỏi.
Lưu Mành chậm rãi nói:
- Giờ cậu rao to lên " Tranh Cựu binh Lưu Mành! Chỉ ba bức duy nhất về hoài niệm chiến trường!
- Còn lại thì tôi lo…
Chí Tèo ko hiểu lắm nhưng vẫn rao theo. Chỉ một lát chỗ bán tranh đã tràn ngập người. Ai cũng bu lại cố gắng xem tranh, kể cả những người đã xem tranh trước đó.
Một gã trọc phú lớn tiếng nói:
- Đây 250 đ! Tôi lấy hết 3 bức!
Chí Tèo toan xoè tay cầm tiền thì Lưu Mành lấy cây quạt khẻ vào tay hắn, nói:
- 1 bức 1000 đ! 3 bức 2500 đ!
- Ơ này! Sao lúc nãy bảo có 100 đ? - Gã trọc Phú nhăn mặt hỏi
- Thật ngại quá! Nãy tôi đi vắng thằng ku Chí Tèo nó ko biết gì ăn nói lung tungTranh này cả đời Lưu Mành tôi chỉ vẽ đúng 3 bức, là hồi ức chiến tranh giữ làng Trứng của tôi. Sao có giá đó đc!?
- Mịa… bít vậy lúc nãy " múc " luôn là ngon rồi - gã trọc phú tiếc rẻ.
- Vậy giờ có mua ko? - Lưu Mành hỏi
-À… ờ… có có… Tranh đẹp lại do người nổi tiếng như ông vẽ ra thì giá nào chả mua đc !
Nói rồi lão liền lấy tiền đưa Chí Tèo rồi vội vàng bỏ đj như sợ ai cướp mất.
Mọi người sau đó đều giải tán. Chí Tèo giữ lại 250 đ còn bao nhiêu đưa lại tiền cho Lưu Mành nói:
- Của ông đây!
Nói đoạn thu dọn đồ chuẩn bị đj về.
Lưu Mành cầm bịch tiền, vỗ vai Chí Tèo nói:
- Ông thấy đấy! 100 lời nói của ông ko bằng 1 lời nói của tôi! Ông bít vì sao ko?
Rồi ko đợi Chí Tèo hỏi, Lưu Mành ươn ngực nói: - Vì tôi có tiếng tăm…
Rồi dúi bịch tiền vào tay Chí Tèo, Lưu Mành nói:
- Nghe bảo ông bị thua độ hết mấy ngàn đồng tích cóp… Đây, cứ giữ lấy hết số tiền này mà làm lại…
- Ơ… sao lại tốt với tôi thế!? - Chí Tèo tròn mắt
- Tôi muốn giúp ông thoát khổ và tui mún ông hãy quên Thị Mẩy đj !!! - Lưu Mành thẳng thắn nói.
- Cái này…
- Mẩy đã là người của tôi! Cô ta cũng đã cạn tình với ông rồi! Ông đừng làm phiền cô ấy nữa nhé!
- Chuyện này…
- Thế nhé!
Nói rồi Lưu Mành quay lưng bỏ đj.
Nhìn theo cái dáng người sang trọng đầy tự tjn của Lưu Mành, Chí Tèo thấy con người mình thật nhỏ bé hèn mọn …
( Trích truyện tưởng tượng xàm tào lao giải trí xả stress thuần tuý Làng Trứng Truyền Kỳ)