Ta cùng các ngươi sinh phải thời loạn lạc, lớn gặp buổi gian nan. Ngó thấy chim lợn đi lại nghênh ngang ngoài đường, uốn lưỡi cú diều mà sỉ mắng UBCK, đem thân dê ■■■ mà bắt nạt Chứng sĩ, thác mệnh Quyết Kaka mà đòi ngọc lụa, để thoả lòng tham không cùng, giả hiệu thành Nhân mà thu bạc vàng, để vét của kho có hạn. Thật khác nào như đem thịt mà nuôi hổ đói, sao cho khỏi để tai vạ về sau!
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối; ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ căm tức chưa xả thịt lột da, nuốt gan uống máu Bọn thao túng. Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng vui lòng.
Bình tĩnh không hoảng loạn, không bán thì sẽ thắng