Như người già trầm tĩnh thèm giây phút lặng yên
Mỗi buổi tối tan ca đi về căn gác nhỏ
Thấy lòng mình cộm lên nỗi buồn trong từng nhịp thở
Sao cứ mãi loay hoay với cơm áo bạc tiền?
Mình trở về khi phố thị đã vào đêm
Thèm bước tới ngôi nhà có cánh cổng bằng mấy thanh tre ọp ẹp
Có người cùng mình nấu bữa cơm trong gian bếp
Chúng mình sẽ nói nhau nghe vài câu chuyện vui buồn
Như đã trải qua vài lần bể dâu để biết thương những trận mưa tuôn
Và thiết tha nhiều hơn những ngày trời nắng đẹp
Mình sẽ thật lòng với những yêu thương, bỏ ghét
Miễn mình cảm thấy lòng bình an
Sao cứ mãi loay hoay với cơm áo bạc tiền
Ai đó nói với mình rằng tiền không là tất cả
Nhưng nếu không có tiền thì làm sao người ạ
Làm sao để sống tiếp một kiếp người?
Như người già trầm tĩnh thèm sống lặng lẽ nhìn tháng năm trôi
Nghĩ đời người chẳng qua như lần chớp mắt
Được mất hơn thua cuối cùng cũng trả về cho đất
Một sớm mùa thu lá rụng dưới chân ngày.
Cảm xúc của con người thật kì lạ. Mới chỉ tuần trước thôi mà hôm nay đã đâu đâu cũng vui như cơn mưa mùa hạ.(Nhân cảm hứng từ Mưa của anh Bach_Tran_Xuan)
Trà có thể pha với nước lạnh, nước nóng hoặc đun sôi. Nước trà có thể uống ngay hoặc pha với sữa, mật ong, trái cây, gừng… Nó cực kỳ khoan dung và đã lan rộng khắp thế giới, gần như trở thành một “ngôn ngữ” phổ quát vì trái tim đủ rộng và khả năng không giới hạn.
Trà đạo lấy sự “hòa hợp” làm trạng thái cao nhất. Chúng ta học được lòng khoan dung khi học cách uống trà - luôn giữ mình như chiếc cốc rỗng, để tiếp thu và chấp nhận
Bởi thế trà là thầy, dạy ta sống bao dung và hoà hợp