luật hóa một số quy định từ Nghị quyết 42/2017/QH14 nhằm hoàn thiện khung pháp lý xử lý nợ xấu và thông tin tín dụng quốc gia:
1. Khoảng trống pháp lý sau Nghị quyết 42
- Nghị quyết 42/2017 đã hết hiệu lực từ 1/1/2024, để lại lỗ hổng lớn trong việc xử lý nợ xấu, đặc biệt là quyền thu giữ tài sản bảo đảm (TSBĐ) của tổ chức tín dụng (TCTD)
- Hậu quả: TCTD gặp khó khăn trong thu hồi nợ, nợ xấu tăng nhanh, ảnh hưởng đến thanh khoản, hiệu quả kinh doanh, và tăng chi phí trích lập dự phòng
2. Những vấn đề chính cần được luật hóa
- Quyền thu giữ TSBĐ: Cần quy định rõ điều kiện, thủ tục, quyền và nghĩa vụ để đảm bảo minh bạch, hạn chế lạm dụng
- Kê biên TSBĐ liên quan thi hành án: Làm rõ quy trình phối hợp giữa TCTD và cơ quan thi hành án.
- Hoàn trả TSBĐ là vật chứng/tang vật: Quy định rõ khi nào và thủ tục hoàn trả để TCTD xử lý tài sản đúng pháp luật
3. Mục tiêu và hiệu quả mong muốn
- Tạo khung pháp lý minh bạch, đồng bộ giữa Luật Tổ chức tín dụng, Luật Thi hành án dân sự, Luật Đất đai…
- Gia tăng hiệu quả thu hồi nợ: Cải thiện tốc độ và giảm chi phí xử lý, chuyển hóa tài sản bảo đảm thành nguồn vốn lưu động.
- Bảo vệ quyền lợi các bên: Cân bằng giữa quyền của ngân hàng và quyền của người vay, đảm bảo công khai và có cơ chế khiếu nại giám sát.
- Hỗ trợ tăng trưởng tín dụng và ổn định hệ thống ngân hàng, qua đó giảm lãi suất cho vay và hỗ trợ tăng trưởng kinh tế 2 con số năm 2025.
4. Trình tự pháp lý và ủng hộ chuyên gia
- NHNN đã trình Quốc hội Dự án Luật sửa đổi Luật TCTD, đề xuất nội dung luật hóa 3 điểm từ Nghị quyết 42 (thu giữ, kê biên, hoàn trả TSBĐ).
- Các chuyên gia, Hiệp hội Ngân hàng, và đại biểu Quốc hội ủng hộ mạnh mẽ, đề nghị luật hóa sớm để “lấp” khoảng trống pháp lý, đảm bảo hiệu quả xử lý nợ xấu.
Kết luận
Việc luật hóa các quy định hiệu quả từ Nghị quyết 42 (về quyền thu giữ, kê biên và hoàn trả TSBĐ) được xem là cần thiết và cấp bách nhằm hoàn thiện luật pháp, tăng cường khả năng xử lý nợ xấu, hỗ trợ hoạt động ngân hàng, giảm lãi suất, thúc đẩy tăng trưởng kinh tế.