Tâm an lạc thì mới có niềm vui. Tâm an lạc khi thấy được thế sự.
Chúc nhà mình có một ngày nhiều niềm vui và sức khoẻ ạ.
KHẼ KHÀNG
Phương Quỳnh
Khẽ khàng nhặt nụ hoa tim tím
Cánh hoa xinh bịn rịn trong chiều
Khẽ khàng nhặt lấy thương yêu
Của ngày ta gửi cánh diều ước mơ
Khẽ khàng nhặt vần thơ vương nắng
Em gửi vào khoảng lặng chênh chao
Khẽ khàng nhặt lấy lao xao
Sương đêm rớt nhẹ ngọt ngào ru quên
Khẽ khàng viết dòng tên người ấy
Lỡ thương rồi run rẩy bờ vai
Khẽ khàng xuân nở giêng hai
Người đi mắc nợ gót hài tháng năm
Khẽ khàng buộc ánh trăng đáy mắt
Dù đêm về cắn chặt bờ môi
Khẽ khàng hỏi đám mây trôi
Người nơi xa ấy bồi hồi nhớ chăng?
Khẽ khàng nhớ dẫu rằng khờ dại
Người đi rồi tê tái lòng đau
Khẽ khàng rớt giọt mưa ngâu
Phòng khuê gối chiếc lệ sầu chứa chan
Khẽ khàng gọi nồng nàn ngày cũ
Đợi ai về nhặt đủ thương yêu
Đông sang tím thẫm trời chiều
Lỡ trăng… lỡ cả liêu xiêu cải ngồng…
Chúc nhà mình hôm nay có nhiều sức khoẻ và may mắn ạ.
(Phiên sáng 15/11/23 tằng 18 điểm. )
MAI NÀY VỀ GIÀ
Đồng Ánh Liễu
Mai này về già ông với tôi
Có còn quấn quýt tựa đôi mươi
Tôi còn nũng nịu hay hờn dỗi
Ông còn lúng túng dỗ mãi thôi
Mai này về già ông với tôi
Tóc chẳng còn xanh bạc trắng rồi
Chân chậm, mắt mờ, tay run rẩy
Vẫn mãi vai kề gọi “Mình ơi!”
Mai này về già chẳng rong chơi
Mình ngồi uống trà trước hiên thôi
Ta kể nhau nghe dăm chuyện cũ
Một thời hai đứa rất đẹp đôi
Mai này về già ngắm nhau thôi
Da mồi đã nổi khắp muôn nơi
Nụ cười nhăn nhúm theo ngày tháng
Lãng đãng cùng nhau kể chuyện đời
Mai này về già ta nghỉ ngơi
Chẳng bận tâm chi việc trên đời
Bao nhiêu Hoài bão thời trai trẻ
Chớp mắt nhẹ thôi đã xa rồi
Mai này về già ông với tôi
Nhớ nhớ quên quên cái tuổi đời
Ông cười trách nhẹ ôi bà lão
Thật là đãng trí quá đi thôi.
Mai này về già ông với tôi
Cứ mãi bên nhau chẳng chịu rời
Nguyện mãi cùng nhau vui tối sớm
Êm đềm yên ả đón ngày trôi!
Chúc nhà mình có thật nhiều yêu thương và luôn cảm thấy ấm áp ạ.
TRI ÂN THẦY CÔ …!
Đồng Ánh Liễu
Trân quý lắm bụi phấn vương mái tóc
Chèo những chuyến đò xuôi nẻo thời gian
Mấy ai thấu bao buồn vui khó nhọc
Lặng lẽ ươm mầm chẳng quản gian nan.
Trân quý lắm giọt mồ hôi trên trán
Vẫn miệt mài với giáo án bảng đen
Dù nắng mưa … dù gió sương không nản
Chăm chồi non … mặc thế sự sang hèn!
Trân quý lắm nỗi lòng người gieo chữ
Gieo yêu thương … gieo ước vọng dâng đời
Đã chọn nghề khó khăn đâu tư lự
Trò thành tài đó chính là niềm vui !
Trân quý lắm nụ cười tươi trong mắt
Đón học trò mỗi buổi sớm bình minh
Xá chi đâu những khó khăn mệt nhọc
Dìu các con vững chắc - cuộc hành trình.
Vắt kiệt mình tô ước mơ tuổi trẻ
Tạo nấc son từng thế hệ vào đời
Bao năm tháng … tuổi hao mòn vẫn thế
Ươm trồng người … tương lai sáng đẹp tươi !
Chúc nhà mình một ngày nhiều niềm vui và tràn đầy năng lượng yêu thương ạ.
THÁNG MƯỜI MỘT VỪA SANG
VÕ MỸ NHIÊN
Em không biết mình chờ gì khi tháng Mười một vừa sang
Chờ một cuộc hẹn bên góc phố chiều mà anh từng nói?
Chờ ngày mình tìm gặp nhau rồi chia ly rất vội
Hay chờ một cái đan tay trên phố lúc lên đèn?
Tháng mười một còn đó những ngày mưa nắng đan xen
Chỉ khác chúng mình chưa chạm mặt nhau những chiều mưa đổ
Quán cà phê trên cao, có hướng nhìn ra ngoài phố
Bình yên bên nhau… nhưng chẳng thể một lần.
Tháng mười một về còn đó những bâng khuâng
Thấy yêu hơn từng góc phố, con đường những ngày anh qua vội
Thành phố ngỡ xa xôi nơi một người đi về mỗi tối
Mà em muốn theo cùng rong ruổi những chuyến đi.
Tháng mười một của anh, anh mong mỏi điều gì?
Em chỉ muốn thấy anh cười và bình yên mỗi ngày anh ạ!
Mình hẹn một mai không còn những khó khăn nào cả
Mình về cùng nhau… yên ả trọn một đời!
20/11 … Chúc cả nhà nhiều niềm vui và rất rất nhiều sức khoẻ, có nhiều may mắn nữa ạ.
HẠNH PHÚC LÀ ĐÂY
Nguyễn Lam Yên
Nghề chèo đò vất vả biết bao nhiêu
Nhưng tôi vẫn yêu, vẫn dấn thân tiến bước
Mang trong tim những khát khao mơ ước
Vượt trăm nhọc nhằn, nhằm phía trước tiến lên
Ngày mỗi ngày, những công việc không tên
Cứ luôn kề bên, kề bên tôi mê mải
Nhưng mà tôi chưa bao giờ ngần ngại
Mà luôn hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng
Các em mang đến cho tôi sự ấm áp bình yên
Mang đến cho tôi những niềm vui bé nhỏ
Các em giống như những bông hoa thắm đỏ
Khiến cuộc đời này thơm ngát mùi hương
Tôi thương các em bằng tất cả tình thương
Mong các em luôn hân hoan đến lớp
Tôi hy vọng những gì tôi đóng góp
Sẽ giúp đất nước mình phát triển vươn cao
Nghề chèo đò, gian khó biết là bao
Nhưng điều ấy chẳng sao vì tôi luôn gắn bó
Hạnh phúc là đây, tương lai là đó
Xin cống hiến cuộc đời này cho sự nghiệp trồng cây…
Chúc nhà mình nhiều sức khoẻ và mang tiền về cho gia đình nữa ạ.
KHI NÀO TA QUÊN NHAU.
Hoàng Khánh Linh
Người ơi… Cho ta hỏi
Khi nào mình quên nhau
Để tim thôi khắc khoải
Để lòng thôi nhớ nhau.
Trong canh tàn mộng mị
Sao còn mơ thấy nhau
Trên mi dòng lệ mặn
Cho lòng thêm nhói đau…
Thu qua rồi đông lại
Mùa nối mùa trôi mau
Sao tim ta khờ dại
Yêu người không đổi thay.
Người ơi cho ta hỏi
Khi nào qua kiếp sau
Để cho ta nối lại
Duyên tình mình với nhau…
Cho canh dài thôi lạnh
U buồn cùng trôi mau
Trao nhau lời dịu ngọt
Cơn mộng lòng thôi đau.
Cho môi nồng ngào ngọt
Đêm ngày thôi ngóng trông
Cho duyên mình bền chặt
Cho lệ thôi ướt mi…
Chúc nhà mình nhiều sức khoẻ và may mắn ạ.
Thương…âm thầm
Vũ
Thương mà không nói được
Nhớ mà tim ngập ngừng
Yêu mà không dám ngỏ
Chỉ biết làm “người dưng”
Đêm giấu mình tha thiết
Lặng lẽ rồi ước mong
Bên ấy người không biết
Mình cô đơn trong lòng
Thấy đèn bên kia sáng
Cũng muốn nhắn vài câu
Rồi giật mình lại nghĩ
Mình có là gì đâu?
Người ta đi yêu nắng
Còn mình lại yêu mưa
Nên nhiều đêm thức trắng
Thương biết đâu cho vừa?
Đôi lần tim tự hỏi
Mình có buồn lắm không?
Rồi khen mình thật giỏi
Để gì lâu trong lòng…
Thương thì thương như thế
Mà âm thầm, lặng thinh
Muốn ngỏ lời nhưng sợ
Người quay đầu, lặng im…
Chúc nhà mình hôm nay thật nhiều may mắn và sức khoẻ ạ.
NÓI VỚI ANH
Trần Ánh Nguyệt
Xao xuyến quá vỗ về bao nỗi nhớ
Nghe bồi hồi len lỏi gõ từng cơn
Anh in đậm trong tim như hơi thở
Mà bấy lâu em cất bước đi tìm!
Hương tình ái… ngọt bờ môi…tìm thấy
Ấm vòng tay… ghì níu giữa thu tàn
Mặc mưa gió ngoài kia đang vùng vẫy
Chỉ đôi mình nhóm lửa đón đông sang!
Anh có biết… nhớ thương dày đến nỗi
Muốn là mây bay khắp chốn nhân gian
Khi nắng gắt mây che qua lối nhỏ
Lúc buồn đau mây khóc hoá mưa loang!
Yêu thương ấy…anh làm sao biết được
Đừng giận hờn…mà đày đoạ tình nhau
Lời vô ý… cứa sâu ngàn vết xước
Gượng cười thôi trong tâm khảm đục ngầu!
Anh như nắng giữa trời đông đầy tuyết
Như cơn mưa tưới mát cõi khô cằn
Vì tinh tú lung linh đêm diễm tuyệt
Lời nguyện cầu em ước dưới sao băng!
Chẳng dám hứa bước cùng nhau trọn kiếp
Mong mỗi ngày sống trọn với tình yêu
Niềm tin nối giữa hai đầu nỗi nhớ
Dấu yêu ơi… em thương nhớ rất nhiều!
Chúc nhà mình có một ngày vui vẻ, lạc quan ạ.
SAO CÓ THỂ KHÔNG YÊU ?
Ngọc Phương
"Đừng hỏi rằng sao em quá yêu anh "
Giản đơn thôi chữ chân thành đã đủ
Đâu cần phải hoàn hảo chi mọi thứ
Chỉ cần ta hãy thành thật với nhau
Giữa xô bồ có muôn vạn sắc màu
Đã yêu anh dẫu bao lâu cũng thế
Dù ngọt bùi hay đắng cay mặc kệ
Suốt đời này cũng sẽ chẳng đổi thay
Anh biết mà em rất khó thương ai
Đã trao người từ đây và mãi mãi
Thời gian trôi tình vẫn còn đọng lại
Vì khắc sâu ngực trái bóng anh rồi
Chỉ một người duy nhất một người thôi
Chính là anh mang cả trời thương nhớ
Đến cạnh bên nhẹ nhàng như hơi thở
Rất nồng nàn sao có thể không yêu!..
Hình ai xinh thật đó
Hết atc đi quất 3 tô bún riu, haha…
Chúc em tuần mới vui vẻ nhé
(st)
Nhà mình chốt lời chưa ạ ?
Chúc nhà mình nhiều may mắn và nhiều nhiều sức khoẻ ạ.
NẾU CÓ THỂ
Võ Mỹ Nhiên
Nếu có thể tốt với nhau thêm nữa
Bởi biết đâu chẳng gặp lại một ngày
Sợ con đường đôi lúc lắm chông gai
Người e ngại, chần chừ không bước tiếp.
Nếu có thể đừng chờ khi có dịp
Cho buổi hẹn chiều lại đợi những lần sau
Lỡ một ngày yêu thương đó qua mau
“Dịp nào khác…” lại thành ra mãi mãi.
Nếu có thể xin một lần nhìn lại
Tháng ngày qua đã cố gắng thế nào
Từng con đường, từng góc phố hôm nao
Người có thấy chỉ toàn là thương nhớ?
Nếu có thể xin người đừng bỏ lỡ
Câu quan tâm đừng cho đó là phiền
Những dòng tin ai đó kể huyên thuyên
Là tất cả yêu thương bao hàm trong đấy.
Nếu có thể đừng quên nhau như vậy
Đã từng yêu, đã nhớ đến nhường nào
Đã đi qua bao cay đắng, thương đau
Sao giờ lại… thành ra… xa lạ thế?
Nếu có thể hãy ngồi nghe nhau kể
Vào những đêm ai thức đợi ai về
Về những ngày nỗi nhớ chợt kéo về
Ai vội vã tìm, ai nghẹn ngào bật khóc?
Nếu có thể đừng bỏ nhau đơn độc
Đừng để ai quen với cuộc sống một mình
Không còn những quan tâm thăm hỏi chân tình
Đến lúc mất đi, muốn tìm…còn đâu nữa!
Chúc nhà mình một ngày khoẻ mạnh và có nhiều nhiều hạnh phúc ạ.
VỀ VỚI EM
Đoàn Minh Hằng
Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang
Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay
Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thèm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau
Chẳng bao giờ anh về với em đâu
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh
Mà bởi vì bầu trời rất xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa
Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh
Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
…môi anh…
Chúc nhà mình một ngày nhiều may mắn và nhiều sức khoẻ ạ.
Nghinh Nguyễn
Em giờ không trẻ nữa
Tóc bạc da đồi mồi
Mắt nhăn thêm vài nếp
Vì ánh nhìn xa xôi.
Em giờ da nhăn nhúm
Chẳng căng tràn sức xuân
Như cái hồi mười tám
Khiến bao người bâng khuâng
Em giờ hay xao nhãng
Lạc mình vào nhớ quên
Đêm giật mình tỉnh giấc
Nước mắt nào rơi êm.
Anh có còn thương nhớ
Người đàn bà như em?
Người đàn bà vụng dại
Như nhành hoa chớm tàn.
Thời gian như dòng chảy
Bỏ quên ai bao giờ
Để cho em hờn tủi
Một góc trời vu vơ!
Anh mỉm cười ngốc ạ!
Cứ tự mình nghĩ suy
Rồi tự mình diễn biến
Nước mắt trào ướt mi.
Chúc nhà mình một ngày nhiều sức khoẻ và hạnh phúc ạ.
YÊU KHÔNG NUỐI TIẾC
Nguyễn Lam Yên
Muốn yêu anh, muốn yêu anh đắm đuối
Muốn nhớ anh, nhớ anh mãi không ngừng
Em với anh vốn dĩ chỉ người dưng
Sao vì anh em rưng rưng nước mắt ?
Muốn ôm anh, muốn ôm anh thật chặt
Muốn hôn anh, hôn anh thật nồng nàn
Dẫu mai này cuộc tình sẽ dở dang
Dẫu hạnh phúc chẳng về ngang khung cửa
Muốn thương anh, thương anh nhiều hơn nữa
Muốn bên anh, muốn má tựa vai kề
Dẫu mai này bừng tỉnh giấc ngủ mê
Con tim nhỏ sẽ tái tê chua chát
Chỉ cần anh, không cần điều gì khác
Anh tựa như làn gió mát trong em
Anh tựa như vạt nắng ấm bên thềm
Tựa khúc nhạc thật êm đềm da diết
Em đã yêu và yêu không nuối tiếc
Dù cả đời anh nào biết nào hay
Chúc nhà mình tháng mới nhiều may mắn và hạnh phúc ạ.
Kiếp Sau Nguyện Làm Một Đóa Sen
Nhạc Hoa Lời Việt
Nguyện kiếp sau thân ta là sen
Bình tâm buôn bỏ đi luyến ái
Dù thấm bùn lấm lem
Dựa gió mà ngủ yên
Hoa tàn hoa cứ rơi hoa nào hay.
Nguyện kiếp sau thân ta là sen
Để quên đi chuyện trăng gió kia
Được kế cận sớm hôm
Được Đức Phật thuyết kinh
Bao trầm tư biến tan không phiền lo.
Nguyện mai sau hóa thân hoa sen
Vì tơ duyên cớ sao luôn bẽ bàng vậy
Từ hữu ý đến vô tình
Người sẽ tổn thương ta
Thì tội chi luyến lưu nợ duyên ấy
Nguyện mai sau hóa thân hoa sen
Khỏi trầm luân đắng cay đau khổ cùng cực
Khỏi chuốc lấy những muộn phiền
Là những nỗi ưu hoài
Là được hay mất xuôi theo tự nhiên
Thiền định như nhánh hoa trong lòng ta.