Chúc nhà mình một ngày nhiều niềm vui và tràn đầy năng lượng yêu thương ạ.
THÁNG MƯỜI MỘT VỪA SANG
VÕ MỸ NHIÊN
Em không biết mình chờ gì khi tháng Mười một vừa sang
Chờ một cuộc hẹn bên góc phố chiều mà anh từng nói?
Chờ ngày mình tìm gặp nhau rồi chia ly rất vội
Hay chờ một cái đan tay trên phố lúc lên đèn?
Tháng mười một còn đó những ngày mưa nắng đan xen
Chỉ khác chúng mình chưa chạm mặt nhau những chiều mưa đổ
Quán cà phê trên cao, có hướng nhìn ra ngoài phố
Bình yên bên nhau… nhưng chẳng thể một lần.
Tháng mười một về còn đó những bâng khuâng
Thấy yêu hơn từng góc phố, con đường những ngày anh qua vội
Thành phố ngỡ xa xôi nơi một người đi về mỗi tối
Mà em muốn theo cùng rong ruổi những chuyến đi.
Tháng mười một của anh, anh mong mỏi điều gì?
Em chỉ muốn thấy anh cười và bình yên mỗi ngày anh ạ!
Mình hẹn một mai không còn những khó khăn nào cả
Mình về cùng nhau… yên ả trọn một đời!
20/11 … Chúc cả nhà nhiều niềm vui và rất rất nhiều sức khoẻ, có nhiều may mắn nữa ạ.
HẠNH PHÚC LÀ ĐÂY
Nguyễn Lam Yên
Nghề chèo đò vất vả biết bao nhiêu
Nhưng tôi vẫn yêu, vẫn dấn thân tiến bước
Mang trong tim những khát khao mơ ước
Vượt trăm nhọc nhằn, nhằm phía trước tiến lên
Ngày mỗi ngày, những công việc không tên
Cứ luôn kề bên, kề bên tôi mê mải
Nhưng mà tôi chưa bao giờ ngần ngại
Mà luôn hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng
Các em mang đến cho tôi sự ấm áp bình yên
Mang đến cho tôi những niềm vui bé nhỏ
Các em giống như những bông hoa thắm đỏ
Khiến cuộc đời này thơm ngát mùi hương
Tôi thương các em bằng tất cả tình thương
Mong các em luôn hân hoan đến lớp
Tôi hy vọng những gì tôi đóng góp
Sẽ giúp đất nước mình phát triển vươn cao
Nghề chèo đò, gian khó biết là bao
Nhưng điều ấy chẳng sao vì tôi luôn gắn bó
Hạnh phúc là đây, tương lai là đó
Xin cống hiến cuộc đời này cho sự nghiệp trồng cây…
Nhà mình chốt lời chưa ạ ?
Chúc nhà mình nhiều may mắn và nhiều nhiều sức khoẻ ạ.
NẾU CÓ THỂ
Võ Mỹ Nhiên
Nếu có thể tốt với nhau thêm nữa
Bởi biết đâu chẳng gặp lại một ngày
Sợ con đường đôi lúc lắm chông gai
Người e ngại, chần chừ không bước tiếp.
Nếu có thể đừng chờ khi có dịp
Cho buổi hẹn chiều lại đợi những lần sau
Lỡ một ngày yêu thương đó qua mau
“Dịp nào khác…” lại thành ra mãi mãi.
Nếu có thể xin một lần nhìn lại
Tháng ngày qua đã cố gắng thế nào
Từng con đường, từng góc phố hôm nao
Người có thấy chỉ toàn là thương nhớ?
Nếu có thể xin người đừng bỏ lỡ
Câu quan tâm đừng cho đó là phiền
Những dòng tin ai đó kể huyên thuyên
Là tất cả yêu thương bao hàm trong đấy.
Nếu có thể đừng quên nhau như vậy
Đã từng yêu, đã nhớ đến nhường nào
Đã đi qua bao cay đắng, thương đau
Sao giờ lại… thành ra… xa lạ thế?
Nếu có thể hãy ngồi nghe nhau kể
Vào những đêm ai thức đợi ai về
Về những ngày nỗi nhớ chợt kéo về
Ai vội vã tìm, ai nghẹn ngào bật khóc?
Nếu có thể đừng bỏ nhau đơn độc
Đừng để ai quen với cuộc sống một mình
Không còn những quan tâm thăm hỏi chân tình
Đến lúc mất đi, muốn tìm…còn đâu nữa!
Chúc nhà mình một ngày khoẻ mạnh và có nhiều nhiều hạnh phúc ạ.
VỀ VỚI EM
Đoàn Minh Hằng
Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang
Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay
Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thèm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau
Chẳng bao giờ anh về với em đâu
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh
Mà bởi vì bầu trời rất xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa
Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh
Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
…môi anh…
Chúc nhà mình tháng mới nhiều may mắn và hạnh phúc ạ.
Kiếp Sau Nguyện Làm Một Đóa Sen
Nhạc Hoa Lời Việt
Nguyện kiếp sau thân ta là sen
Bình tâm buôn bỏ đi luyến ái
Dù thấm bùn lấm lem
Dựa gió mà ngủ yên
Hoa tàn hoa cứ rơi hoa nào hay.
Nguyện kiếp sau thân ta là sen
Để quên đi chuyện trăng gió kia
Được kế cận sớm hôm
Được Đức Phật thuyết kinh
Bao trầm tư biến tan không phiền lo.
Nguyện mai sau hóa thân hoa sen
Vì tơ duyên cớ sao luôn bẽ bàng vậy
Từ hữu ý đến vô tình
Người sẽ tổn thương ta
Thì tội chi luyến lưu nợ duyên ấy
Nguyện mai sau hóa thân hoa sen
Khỏi trầm luân đắng cay đau khổ cùng cực
Khỏi chuốc lấy những muộn phiền
Là những nỗi ưu hoài
Là được hay mất xuôi theo tự nhiên
Thiền định như nhánh hoa trong lòng ta.
Chúc nhà mình một ngày nhiều sức khoẻ và nhiều may mắn ạ.
NGƯỜI CON GÁI ĐÃ ĐI QUA SẼ THƯƠNG NHỚ TRỌN ĐỜI
Nghinh Nguyễn
Gió lạnh về rồi có phải không anh
Em muốn mình được về lối cũ
Mè nheo anh cả trong từng giấc ngủ
Để được anh ôm chặt ở trong lòng
Tháng mười một dài như cả nỗi nhớ mong
Nên ta mới gối đầu vào kỉ niệm để mơ về quá khứ
Cây trứng cá nơi góc đường tư lự
Giống như ngày em mới biết yêu
Tháng mười một dịu dàng trong cảm xúc phiêu diêu
Em dịu dàng trong câu chuyện tình hai đứa
Bao năm rồi cùng anh qua bão lửa
Chẳng mong gì chỉ một tiếng bình yên.
Em có thể chẳng phải người anh yêu từ phút đầu tiên
Cũng là người đàn bà giữa chợ đời vụng dại
Nhưng là người anh yêu mê mải
Cả những gì khiếm khuyết ở nơi anh
Cuộc đời có những giới hạn nào quá đỗi mong manh
Có những thương yêu chẳng thể nào lý giải
Có những người con gái
Đã đi qua là sẽ thương nhớ trọn đời.
Lướt cũng thấy vui vui…chúc nhà mình gặp nhiều may mắn ạ.
CON THÈM ĐƯỢC TRỞ VỀ QUÊ MẸ MÙA ĐÔNG
Nghinh Nguyễn
Con thèm được trở về quê mẹ những ngày đông
Mặc áo len theo mẹ ra đồng sáng sớm
Những luống ngô xanh rợp
Biêng biếc màu trên đồng ruộng mênh mông.
Con thèm được trở về quê mẹ mùa đông
Qua bờ đê hoa cỏ may vương đầy tay áo
Nghe tuổi thơ trở về từ nơi nào huyền ảo
Thèm nghe khúc ca mẹ hát ầu ơ.
Con thèm trở về ngôi trường nhỏ đơn sơ
Lang thang dọc hành lang để nghe tiếng gọi vọng từ miền ký ức
Tiếng giảng bài của cô thầy cũng khiến con thao thức
Giá như mình nhỏ bé mãi thôi
Con thèm trở về sau những khoảng xa xôi
Gối đầu gốc cây ngủ như đứa trẻ
Cứ tìm mình trong khoảng trời thơ bé
Chưa biết vị đời chẳng hiểu đớn đau.
Con trở về mặc nước mắt rơi mau
Khi vui thì cười khi buồn hồn nhiên khóc
Chẳng bận tâm những ánh nhìn hằn học
Ai gửi lại mình nơi nào đó ngoài kia
Con thèm trở về trên đồng cúc hoạ mi
Nghe tháng mười một chuyển mùa sao vội vã
Thương cánh diều giữa vòm trời bả lả
Giống như con đôi lúc cũng hao gầy
Chúc nhà mình cuối tuần nhiều may mắn…và chốtt lời một chút kiếm lời để chiêu đãi gia đình cuối tuần nữa ạ.
Nhớ em không
Vo My Nhien
Sắp chuyển mùa rồi, nơi ấy lạnh chưa anh
Mưa có rơi một chiều anh về ngang phố
Từ dạo ấy đến giờ mình chưa hội ngộ
Nhớ em không, như em nhớ mỗi ngày?
Tháng Mười một này lỡ một cái đan tay
Lỡ vòng tay ôm, nụ hôn dài bất tận
Hình như là vô tình làm anh hụt hẫng
Khiến anh buồn, em cũng thấy xót xa.
Từng con đường, từng góc phố mình qua
Đâu đâu cũng thấy in bóng hình thương nhớ
Đôi mắt ngày xưa của buổi đầu gặp gỡ
Em vẫn khắc ghi cho đến tận bây giờ.
Tháng năm dài trôi qua như một giấc mơ
Về những hành trình, tạ từ và ly biệt
Những chiều tiễn đưa giấu nỗi buồn da diết
Vậy mà vẫn thương nguyên vẹn buổi ban đầu.
Anh! Em không cần hứa hẹn chuyện dài lâu
Như bây giờ bình yên mỗi ngày là đủ
Em cũng thôi gợi về những nỗi buồn ngày cũ
Hiện tại còn nhau cũng đã thấy đủ đầy.