Con bé này thiệt tình!
"Mơ là giấc mộng nhỏ. Đời là giấc mộng lớn. Nếu đã không thể trọn vẹn trong giấc mộng nhỏ thì hãy sống thật tốt, thật giá trị, thật hạnh phúc trong giấc mộng lớn. Rồi một ngày nào đó, ai cũng sẽ tỉnh giấc."
Karol chia sẻ câu nói trên của cô chủ để trả lời anh @T.oiYeuVietNam . Anh có tên tài khoản rất hay. Sẽ hay hơn nữa nếu thêm vế sau, T.oiYeuBanThan anh nhé.
Karol.
Bài này nghe đi nghe lại càng thấm chị Gấu ơi
Chị là thích đoạn này nhất đó @hoaithuong_pham Từ lúc theo Gấu được nghe đủ thể loại, giờ nghe được cả nhạc Rap nữa.
Tập trung làm việc rồi cuối tuần gặp mặt chị @Mercedes ơi. Đôi khi ngồi nghĩ, nếu em nghe lời chị Gấu dừng lại sớm hơn thì sự thoải mái lúc này sẽ còn giá trị hơn nữa. Mà cuộc đời là thế. Hi
Anh @T.oiYeuVietNam thông cảm, đây chỉ là buổi gặp mặt nhóm riêng của mình thôi. Cảm ơn anh đã quan tâm.
Nhớ được hay ghê, Karol. Có lời khen nha
Tự dưng được khen. Karol cảm ơn cô chủ.
Karol.
Hahaha thế ai kia sáng hôm qua mới bảo không được ai đó khen
Cũng vui hơn chút rồi.
Karol.
Ôi cười chết mất Bữa nào Gấu làm xấu để xem em ấy có làm theo không
Ừa, vừa mới lên giường. Cảm ơn Gấu. Ngày mới vui vẻ nhé
Khi bạn càng muốn quên đi một người, thực ra bạn càng nhớ họ. Phiền muộn của con người chính là trí nhớ quá tốt, nếu có thể quên hết tất cả mọi chuyện, mỗi ngày về sau đều là khởi đầu mới, chưa từng có những đau khổ đã qua, vậy thì tốt biết bao. Rõ ràng chuyện đã rồi, người cũng đã rời đi, nhưng khi một mình, khó tránh khỏi việc đắm chìm trong hồi ức, khi nhớ lại vẫn khiến bạn buồn vui lẫn lộn.
Có người nói, con người càng để tâm, càng giả vờ như không để tâm; càng không buông bỏ được, càng giả vờ như buông bỏ được. Trong thế giới của người trưởng thành, tình yêu luôn bị chỉnh thành chế độ im lặng, kể cả có nhớ, cũng là âm thầm lặng lẽ. Giống như, đêm nay dù em có nhớ anh thế nào đi nữa, em cũng sẽ không nói cho anh. Không liên lạc, không có nghĩa là không nhớ. Không nhắc đến, không có nghĩa đã quên. Rõ ràng biết là không quay lại được nữa, hà cớ gì phải làm phiền? Chẳng bằng cất gọn nỗi nhớ trong lòng, sau đó học cách mỉm cười như không.
Mỗi người một nơi, yên ổn một đời.
Sách: Những Câu Chuyện Ngày Mưa | Naela Ali
When the world turns dark
And the rain quietly falls
Everything is still
Even today, without a doubt
I can’t get out of it
I can’t get out from the thoughts of you
Now
I know that it’s the end
I know that it’s all just foolishness
Now I know that it’s not true
I am just disappointed in myself for
Not being able to get a hold of you because of that pride
On the rainy days you come and find me
Torturing me through the night
When the rain starts to stop, you follow
Slowly, little by little, you will stop as well
I must be drunk, I think I need to stop drinking
Since the rain is falling, I think I might fall as well
Well this doesn’t mean that I miss you, no it doesn’t mean that
It just means that the time we had together was a bit sharp
When it’s the type of day that you really liked
I keep opening the raw memories of you
Making the excuse that it’s all memories, I take a step forward
I don’t even make the effort to escape
Now
I erased all of you
I emptied out all of you
But when the rain falls again
All the memories of you I hid with effort
It all comes back, it must be looking for you
On the rainy days you come and find me
Torturing me through the night
When the rain starts to stop, you follow
Slowly, little by little, you will stop as well
Now there is no path for me to return
But looking at your happy face
I will still try to laugh since I was the one
Without the strength to stop you
On the rainy days you come and find me
Torturing me through the night
When the rain starts to stop, you follow
Slowly, little by little, you will stop as well
What can I do about something that already ended?
I’m just regretting after like the stupid fool I am
Rain always falls so it will repeat again
When it stops, that’s when I will stop as well
Rain always falls so it will repeat again
When it stops, that’s when I will stop as well
Thực ra muốn quên 1 người thì nên chấp nhận sự tồn tại của họ lúc đó mới gọi là “quên” .
Hehe
Cùng hóng