Nếu có thể, để nỗi buồn ngoài cửa
Giữ tâm an rồi hãy bước vào nhà
Như giày dép dẫu bao nhiêu bùn đất
Để hiên nhà sau mỗi dặm đường xa!
Nếu có thể, đừng giận hờn trách móc
Chuyện áo cơm cũng đủ mệt nhọc rồi
Khi lòng thấy có muộn phiền ấm ức
Mình nhẹ nhàng ngồi xuống bảo nhau thôi!
Nếu có thể, đừng than thân trách phận
Ở ngoài kia còn bao kẻ khốn cùng
Còn sức khoẻ là mình còn hy vọng
Đừng tự doạ mình rồi suy nghĩ lung tung!
Nếu có thể, thương nhau thêm một chút
Nay bên nhau mai chưa chắc đã còn
Đời dài ngắn nào đâu ai biết được
Trông đợi gì câu hẹn biển thề non!
Nếu có thể, nhường nhịn nhau một chút
Tranh phần hơn nào được lợi ích gì
Chịu thua thiệt không phải là nhu nhược
Chẳng truy cầu thì hà tất phải sân si.
Nếu có thể, chúng mình cùng cố gắng
Sống bao dung, đừng tính toán chi nhiều
Tâm rộng mở, không gì là không thể
Hãy nhìn đời bằng đôi mắt thương yêu!