Dẫn đề : “ *Không đơn giản “đưng lại” mỗi chuyện chữ nghĩa. Câu chuyện vẫn để “MỞ” : một “NĂNG LỰC” thực sự có được của quán chiếu. Trong này, NaK chưa khắc họa đủ sâu những yêu cầu cần thiết về người quán chiếu. Đạo ( con đường) và đức ( tu) cùng HẠNH ( phẩm hạnh và hành xử )… Rất nhiều khoản đắc địa nhé”, trích trong topic “Chuyện ngoài quán”.
Dzô quán … (chuyện trong quán hay là Quán chiếu 3).
Dzô quán là thấy tô với chén, đũa muỗng và ly … Có bàn ghế bốn chân biệt ly.
Đạo là con đường, là khái niệm trừu tượng về con đường, phương hướng, đường lối dẫn dắt con người đi đến …
Học Đạo là cách ta dùng tâm để cải tạo lại thế giới quan tốt hơn.
Đạo từ tâm sinh. Đi học đạo là học cho ta, để nhận chân được tự tâm, để tạo nên cái phẩm cách giá trị của con người ( chính) ta …
( Gg. gom góp cóp nhặt … lại nhé!).
Tu là sửa đổi thân sửa đổi khẩu sửa đổi ý của mình cho tốt hơn. Việc người tu làm mỗi phút giờ là chuyển đổi những suy nghĩ tiêu cực sang tích cực, từ chưa lương thiện sang lương thiện, biết kiềm chế lại hành vi sai trái của mình mà hành động theo đúng chánh pháp, đúng chân lý.
Không có người hoàn hảo, song có người nhờ ( muốn và biết đến ) tu mà tốt hơn từng giờ từng ngày … đó.
Theo kinh Phật, có phân chia bốn hạng người ( phật tử). Hạng “thượng phẩm” là người nghe pháp tốt, hiểu và thực hành đầy đủ lời Phật dạy.
Hạng ba chiếm số đông, dừng ở nghe pháp nhiều, hiểu pháp tốt nhưng phần hành lại không thường xuyên hay đầy đủ.
3+1.
Chung quy lại, thì tâm an, phận dẫu có hèn mà đức trọng ( không nói cao ) thì quán chiếu mọi việc trong đời sống sẽ tốt.
Còn Thiền (*), khoản này là yêu cầu nên có, lại cần thời gian luyện tập … chỉ là phương cách giúp người quán chiếu tập trung hơn.
------- Chú của người viết -------------
(*) Hẹn bài viết khác, một dịp nào đó …
Phần chữ Bold, đậm là NaK muốn nhấn, lưu ý … hơn.