Em nhận ra chị khá giống với 1 người em từng quen biết, nhưng đôi khi cũng chưa chắc phải là chị ko. Nhưng em vẫn luôn quý chị, vì những gì chị lan tỏa cho mọi người xung quanh. những gì chị chọn, chị biểu đạt đều có ý nghĩa bên trong rất nhiều nhưng k phải ai cũng có thể nhận ra và nhìn thấu được nó.
Điều này làm chị rất vui vì có nhiều người hiểu ý mình muốn nói.
Anh đoán chị ấy là 7x đời gần cuối! Ko biết chuẩn ko!
Dạ em cũng k đoán tuổi chi, vì phụ nữ họ không thích mình đề cập tới tuổi đâu anh ạ. Tuổi dù nhiều hay ít nhưng chỉ cần biết “tuổi chứng” rất nhiều là đủ rồi
Đoán để biết em ạ. Tuổi đời nhiều thì có thể tuổi chứng ít, nhưng tuổi đời ít thì chắc chắn tuổi chứng ko nhiều. Nhưng bù lại nhiều trứng.
Hehe, vui vẻ nhá.
Chúc chị @hoathachthao, anh @bach_nam, chị @meminmun cuối tuần vui vẻ, chị @hoathachthao lúc nào cũng có những bức tranh ý nghĩa tặng mọi người, cảm ơn anh @minhduc12122003 về giải thích ý nghĩa bức tranh
Bài này làm em nhớ mùa thu Hà Nội, hơn 1 năm rồi em không có dịp đi Hà Nội, Hà Nội những tháng 9-10 là khoảng thời gian tuyệt vời đối với em
Khâm phục các bạn thật!
Chưa anh ạ, bản thân em còn trẻ nhưng vẫn chỉ nghe nhạc Trịnh, nhạc trữ tình ngày xưa chứ k thích nhạc bây giờ nên chưa đủ dữ kiện đối với em
Anh vẫn nhớ các lão làng ck nói là phải hiểu FA, rồi TA, vào lệnh bằng trái tim nóng với cái đầu lạnh. Đấy là ý chí.
Cùng thầy, cùng bạn, cùng niên, nhưng ý chí tốt sẽ thành công.
Dữ liệu về @hoathachthao chỉ có như vậy, em đang do dự, còn anh thì dám chắc.
Vui thôi nhé
Cuối tuần caffe và nghe nhạc cho thư giãn cả nhà nhé. Chúc anh @Bach_nam và cả nhà cuối tuần bình yên
e thấy lạm phát ghê quá ạ, chỉ khổ cho người nghèo thôi ạ. Vì đợt dịch này nên e làm việc từ xa ở quê gần 1 năm, Thấy nhiều mảnh đời còn gian nan lắm
Nhìn thấy anh Lơ thay avt lại thấy có cảm xúc với bài thơ này của Thâm Tâm!
Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?
Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giã gia đình, một dửng dưng…
– Li khách! Li khách! Con đường nhỏ
Chí nhớn chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại
Ba năm mẹ già cũng đừng mong!
Ta biết người buồn chiều hôm trước
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt
Một chị, hai chị cùng như sen
Khuyên nốt em trai dòng lệ sót
Ta biết người buồn sáng hôm nay:
Giời chưa mùa thu, tươi lắm thay
Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc
Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay…
Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay
Chị thà coi như là hạt bụi
Em thà coi như hơi rượu say…
Mây thu đầu núi, giá lên trăng
Cơn lạnh chiều nao đổ bóng thầm
Ngừng ở ven trời nghe tiếng khóc
Tiếng đời xô động, tiếng lòng câm
Đúng là mỗi người cảm nhận một khác. Cảnh ôm cây đàn đi giữa làng quê lại làm cho mình liên tưởng đến cái hết nợ vay trả trả vay để Thảnh thơi thơ túi rượu bầu, Nợ tang bồng trang trắng, vỗ tay reo! Trong bài Chí làm trai của Nguyễn Công Trứ.
Vòng trời đất dọc ngang, ngang dọc.
Nợ tang bồng vay trả, trả vay.
Chí làm trai Nam, Bắc, Đông, Tây,
Cho phỉ sức vẩy vùng trong bốn bể.
Nhân sinh tự cổ thùy vô tử,
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh.
Đã chắc rằng ai nhục ai vinh,
Mấy kẻ biết anh hùng khi vị ngộ.
Cũng có lúc mưa dồn sóng vỗ,
Quyết ra tay buồm lái với cuồng phong.
Chí những toan xẻ núi lấp sông,
Làm nên tiếng anh hùng đâu đấy tỏ.
Đường mây rộng thênh thênh cử bộ,
Nợ tang bồng trang trắng, vỗ tay reo
Thảnh thơi thơ túi rượu bầu.
Ava quá đẹp em nhỉ
A nhìn còn xiêu lòng
Pn chắc ko cầm nổi lòng