Bạn sửa lại tin nhắn xoá sđt đi lộ hết thông tin cá nhân đó
Cám ơn anh
9 NĂM TRƯỚC, hồi tôi mới quen anh, anh mới phá sản, anh nói rằng anh sẽ lấy lại được mọi thứ, anh chỉ cần có 1 động lực mà thôi, một người phá sản thì nói không ai tin, vậy tại sao tôi lại tin anh…
Những ngày đầu mới lấy nhau, chúng tôi gặp vô vàn khó khăn, nhà ở thuê, xe cà tàng, 2 vợ chồng bán thuốc bổ gan để kiếm thêm thu nhập, trả nợ góp mỗi tháng 8 triệu để giải quyết hậu quả phá sản của anh .
Nhớ ngày hôm đấy, trên chiếc xe tàu, 2 vợ chồng đi ship hàng cho KH ở tận kim giang, trời nắng, chạy xe 15km, áo tôi và anh ướt đẫm mồ hôi, tôi thương anh vô cùng, tới nơi thì khách hàng ko nghe máy, gọi tới cuộc thứ 10 vẫn không nghe máy thì tự hiểu : bị bom hàng rồi .
2 vợ chồng lại đèo nhau về, ko ai nói gì với ai, trong lòng nặng trĩu, không muốn ăn cơm, nhìn nhau thất thần sao 1 ng giỏi như anh, mà cũng trải qua giai đoạn này nhỉ .
Nhiều người nói rằng tôi bị điên, tôi bị lừa, sao trẻ xinh vậy lại lấy một người phá sản ?
Nhưng tôi luôn tin, 1 ng giỏi như anh, sẽ sớm thay đổi được tình hình mà thôi, hoặc nếu không thể thay đổi được tình thế, thì tôi và anh vẫn có thể làm lụng kiếm tiền …
Tôi luôn che giấu gia đình tôi về chuyện anh phá sản nặng nề như thế nào, thậm chí không muốn làm đám cưới vì ko muốn ai biết chuyện này .
Khi ấy thị trường chứng khoán đỏ lửa, người dân thi nhau bán, dẫm đạp lên nhau mà bán .
Tôi và anh vay được 300 tr của 1 người chị, mang 300tr đó đi mua chứng khoán , cả sàn họ nhìn anh như 1 thằng khùng đi cứu thị trường , chẳng ai dám mua mà mày lại mang tiền đi mua lúc này .
Nhưng anh nhận đình rằng chỉ 1 thời gian nữa thị trường sẽ hồi phục , ngân hàng bơm tiền ra và mình sẽ giàu. Chẳng ai tin anh cả, nhưng tôi tin anh.
Thế rồi những tháng ngày đầu tư, ôm chặt cổ phiếu mặc cho thị trường tiếp tục rơi, kiên định với niềm tin của mình, anh không những không bán mà còn tiếp tục mua vào, trên các diễn đàn về chứng khoán ai ai cũng hô chạy thoát thân, chỉ mình anh hô mua, biết bao búa rìu dư luận chĩa vào anh.
Và rồi, thành quả cho người kiên định cũng dần dần hé mở, thị trường hồi phục dần, cứ bò lên mỗi ngày. Tăng được 1 thời gian khá cao, dân tình mua vào thì đến bắt đầu chỉnh sóng, nhiều người lại bán để thu hồi vốn, nhưng anh thì không, vẫn kiên định với lập trường của mình là “chưa đạt kì vọng thì chưa bán”
Cứ thế, vợ chồng tôi đi qua các cơn sóng chứng khoán và bất động sản, làm ăn kiếm được bao nhiêu tôi cũng mua thêm cùng chồng(dĩ nhiên chuyện này chồng tôi không biết vì nghĩ rằng tôi chẳng quan tâm chứng khoán). Ở bên 1 người giỏi thì chuyện mình tiến bộ lên là điều đương nhiên mọi người ạ. Máu chứng khoán ngấm vào người tôi mỗi ngày, đấy cũng là lý do mà hiện tại tôi đang làm tư vấn đầu tư.
Những cơn sóng to cùng sự gan lì bám sát mục tiêu đã đem lại cho vợ chồng tôi những khoản lợi nhuận không tưởng từ đầu tư. Từ một chỗ không nhà, không xe, kèm thêm đống nợ,… thì chúng tôi lấy lại hết và nhân tài sản lên xxxxx lần trong sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người.
Từ chỗ bảo tôi điên, hâm thì nhiều người lại quay lại bảo tôi là”cáo già thật, bắt đáy không trượt phát nào”.
Một thời gian sau, tôi đi theo tiếng gọi của đam mê, học thiết kế thời trang, nhưng được mấy buổi thì tôi nhận ra nếu mình cung cấp vải vóc và công cụ cho các chị học thiết kế thì sẽ thế nào nhỉ, và máu con buôn lại nổi lên, tôi bắt đầu thành bà “phe vải”, cung cấp vải cho khắp Hà Nội luôn.
Cuộc sống khấm khá hơn tôi cũng bắt đầu được sướng hơn, có tiền, có nhà, có xe, dư dả rồi. Nhưng một nỗi buồn sâu thẳm mà bản thân tôi cũng hay giấu, chẳng bao giờ bày tỏ với ai, đó là tôi bị “Hiếm Muộn”.
Có lẽ chỉ những người hiếm muộn mới hiểu được cái cảm giác hàng xóm cười ha hả trước mặt khi có người hỏi sao chưa đẻ và tôi nói là “cháu còn kế hoạch”.
Có những tháng nhớ bố mẹ lắm mà chẳng dám về quê vì gặp ai cũng hỏi duy nhất 1 câu “lấy chồng bao lâu rồi mà chưa có lãi à”.
Từng câu nói như cứa vào tim của 1 đứa gan lì như tôi, trải qua bao nhiêu chuyện nhưng cũng ko thể kiềm chế được cảm xúc, có lúc sửng cồ lên vì cáu, vì chán những câu hỏi như vậy đến tột độ. Có thể người hỏi cũng không có ý gì cả, nhưng sao mà đau đến vậy.
Có những khi đạt được thành quả trong công việc, khoe lên fb thì lại có những comment đánh giá kiểu”giàu thế mà không có con thì cũng vứt”.Rồi tôi cứ tiếp tục làm việc, cứ kiếm tiền, cứ tìm kiếm thành công vì cảm thấy ngoài thành công ra, mình chẳng thế cố được gì hơn.
Có lẽ không ai nghĩ rằng có những ngày tôi đi lang thang trên đường, đi vào những khu chung cư chỉ để ngắm nhìn các cháu bé chơi đùa. Có những ngày tôi ra siêu thị, ghé tiệm đồ sơ sinh và mua những bộ đồ trẻ con, cũng nói với chủ shop là con chị 10 kg thì mặc bộ nào.
Cũng chẳng ai nghĩ rằng có những lần tôi đã bế con nhà hàng xóm đi mua đồ ở 1 khu phố khác, chỉ để khoe với mọi người rằng “đây là con của Tươi” để lần sau họ đừng hỏi kiểu “chả bao giờ thấy chị dắt con đi nhỉ”.
Biết bao nhiêu tiền của đổ vào để chạy chữa cho tôi, đông tây y kết hợp, tôi cũng không thể nhớ mình đã uống bao nhiêu thang thuốc bắc nữa, ai bày ai chỉ ở đâu tôi cũng thử, nhưng kết quả xa mịt mù vì trứng của tôi quá kém.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, lần thụ tinh nhân tạo thứ 4 đã lóe tia sáng, sau 14 ngày đặt phôi dài như cả năm chờ đợi, tôi thấy lâm râm đau bụng dưới, lập tức lấy que thử thai đã mua sẵn để thử, 1 vạch đỏ xuất hiện…rồi từ từ vạch thứ 2 xuất hiện mờ mờ, tay tôi run run không tin vào mắt mình.Trời ơi, cuộc đời tôi cũng có ngày được “2 vạch ư”, 2 vợ chồng ôm nhau khóc trong niềm sung sướng tột độ. Bệnh của tôi, nhưng nhiều lần anh cũng phải nghe điều tiếng về mình.
Giờ thì tốt rồi , 2 vạch rồi, chờ ngày siêu âm để nghe tim thai thôi, những ngày ấy sao mà hạnh phúc thế, tôi sờ lên bụng và nói chuyện với con mỗi ngày.
Hơn 1 tháng trôi qua, cũng đến ngày được đi siêu âm gặp con yêu rồi.
Vừa gạt máy siêu âm lên bụng, bác sĩ liền khựng lại “em ơi, của em nếu không nhầm thì là có 2 phôi thai đấy, nhưng 1 phôi có dấu hiệu dọa sảy, phôi còn lại thì em nghe nhé, tim thai rõ”. Tôi vừa mừng mà lại vừa sợ, mừng vì bất ngờ, mình sắp có 2 bé ư, nhưng sợ vì dấu hiệu dọa sảy.
Uống và đặt thuốc theo chỉ định của bác sĩ, vừa vui vừa thấp thỏm trong hơn 1 tháng.
Không ổn rồi, tôi bị ra máu nâu, lập tức lại đi khám bác sĩ, siêu âm xong bác sĩ im lặng và chuyển tôi sang 1 căn phòng khác, gặp thêm 3 bác sĩ nữa, cuộc hội chẩn bắt đầu diễn ra, cả 3 bác sĩ nhìn đi nhìn lại kết quả của tôi và kết luận “1 thai trứng, 1 thai bình thường, thai trứng có dấu hiệu xâm lấn”, đó là những ngôn từ chuyên môn, tôi lo nhưng không hiểu hết, cho đến khi bác sĩ nói rằng :”em là ca thứ 2 tại Việt Nam mắc chứng này, anh không chắc là có thể giữ được đến 36 tuần hay không”.
Từ ngày hôm đấy là những tháng ngày tôi sống trong lo sợ và những lời hỏi han liên tục của bác sĩ, con vẫn lớn lên tuy rằng cân nặng thai chỉ vừa đủ chuẩn.Rồi biểu hiện nghén của tôi bắt đầu xuất hiện và tăng liên 1 cách kinh khủng. Tôi đọc trên báo bảo rằng càng nghén thì con càng thông minh nên tự an ủi, nhưng đâu biết rằng đó là biểu hiện của thai trứng đang xâm lấn và đe dọa tính mạng của tôi cùng con tôi. Tôi gầy rộc, hầu như không ăn được gì cả, hiện tại tôi đang 57 kg, mà khi ấy cả tôi và bụng bầu cũng chỉ được 49kg.
Gần 5 tháng ,Máu bắt đầu ra nhiều lần hơn, tôi không được ở nhà nữa, bác sĩ yêu cầu nhập viện. Tôi nằm ở Vinmec một thời gian thì chuyển sang sản C trung ương.
Lại một lần nữa bác sĩ chẩn đoán tình trạng nguy hiểm và yêu cầu tôi viết đơn xin giữ thai, chấp nhận rủi ro xảy ra với mẹ, chồng tôi không cho tôi kí vào đơn, nhưng tôi nhất quyết là giữ con, vì cả đời tôi chỉ có con là điều mà tôi khát khao nhất, niềm hạnh phúc của tôi. Kí đơn xong thì tôi vừa khóc vừa viết nhật kí mà như viết di chúc vậy, tôi nhắn nhủ chồng tôi là khi con ra đời anh hãy chăm con giúp em, nhắc cả bố mẹ và anh, em tôi. Những tháng ngày trong viện tôi chỉ làm bạn với kim truyền, với thuốc đặt giữ thai và những mũi thuốc nội tiết tiêm đến đâu buốt kinh khủng đến đấy.
Đúng là khi sức khỏe có vấn đề nghiêm trọng, sống trong nỗi sợ hãi thì con người ta hay nghĩ quẩn.
Tôi bắt đầu tìm những bài báo về việc người ta có thể nuôi trẻ sinh non lớn lên như thế nào để luôn nuôi niềm hi vọng rằng con mình sẽ ổn.
2 tuần trôi qua và cũng đến tết, thấy tình trạng tạm ổn, tôi xin về nhà ăn tết mấy hôm, hôm ấy mẹ cũng lên trông tôi, ngày 30 tết mọi người ạ.
Nằm viện lâu đầu biết quá, mẹ pha nước ấm, đem tận giường gội đầu cho tôi, ăn xong miếng bánh trưng là đúng 19h, tôi thấy em bé đạp nhiều hơn, bụng lại tức tức đau đau theo cơn như mọi khi, tôi nghĩ cũng không sao. Đi nằm thì càng thấy đau hơn, càng tăng lên, tôi lo quá, lúc ấy chồng đang về nhà thờ để sắp đồ lễ giao thừa, mẹ tôi gọi chồng tôi chạy về gấp, đưa tôi lên viện.
Vào tới viện thì máu ra nhiều quá, tôi nằm đau quằn quại và chờ bác sĩ khám cho tôi, vẫn là thai trứng hoành hành đấy, truyền thuốc chống co nhé. Lại cắm kim truyền, mọi lần truyền thì đỡ, nhưng lần này càng truyền càng đau, bụng cứ vần lên từng cơn và thúc xuống, tai ù đi, mắt cũng mờ đi vì đau quá nhưng cố chịu để giữ con, bác sĩ y tá thay nhau vào động viên tôi. Không ổn nữa rồi, máu lại ra nhiều hơn, tôi gào thét lên là “anh hãy cho em truyền tractoxy” – tractoxy là loại thuốc cuối cùng để cứu người đang có cơn co dọa sảy, tôi đã đọc rất nhiều nên biết được.
Các bác sĩ gọi nhau vào bàn bạc và ra quyết định là “không cho truyền vì em đang nhiễm trùng nặng do cố giữ thai thời gian qua, nếu truyền tractocy có thể em sẽ bỏ mạng ngay”, tôi không biết phải làm gì ngoài việc gào thét lên :”em cầu xin bác sĩ hãy truyền tractoxy, hãy cứu con em”. Nhưng trưởng khoa không chấp nhận, bác sĩ tiếp tục khám:”tử cung mở quá rồi” , siêu âm xem ngôi thai gấp, mang dụng cụ vào để sinh.
Tôi không tin vào tai mình, sinh ư ? con tôi mới được 25 tuần 5 ngày mà, đã đến ngày con ra đời đâu, giờ này mà sinh thì nuôi sao được, tôi còn chưa kịp tiêm trưởng thành phổi cho con mà ?
Rồi các bác sĩ thông báo ngôi thai ngược, nhưng vẫn phải sinh để cứu mẹ, nhiễm trùng quá nặng rồi.
Tôi kêu gào trong đau đớn, đúng 0h0 phút đêm giao thừa, tiếng chuông vang lên cũng là lúc tôi đau đớn tột độ vì đã mãi mãi không thể nữa rồi. Mẹ tôi, chồng tôi và tất cả mọi người đều khóc, cuộc đời sao lại nghiệt ngã đến vậy, có tưởng tượng đến mấy tôi cũng không thể nghĩ được rằng có ngày mình phải chia ly trong cảnh như thế này.
Tôi tiếp tục bị bệnh viện giữ lại điều trị nửa tháng vì bạch cầu quá cao, sốt cao, suýt nhiễm trùng máu.
Nửa tháng tiếp tục trong viện là nửa tháng địa ngục với tôi, cứ nghe thấy tiếng em bé phòng bên khóc là tôi lại như phát điên, tôi khóc suốt, không ăn được gì cả.
Ngày ra viện, tôi không biết mình sẽ phải đi về hướng nào, tôi thật sự tuyệt vọng và cô đơn đến tột cùng, có thể đi đâu đây?
Mẹ bảo tôi hãy về quê nghỉ ngơi, nhưng không, tôi không muốn về để mọi người thương hại tôi.
Tôi về nhà tôi, tôi lang thang đi mua 1 em búp bê rất xinh, tôi ru em ngủ mỗi đêm, chồng tôi buồn lắm nhưng không dám động đến tôi. Người thân nhìn tôi ai cũng ái ngại nhưng tôi luôn tỏ ra là mạnh mẽ trước mặt mọi người.
2 tháng điên dại trôi qua, tôi quyết định phải làm 1 điều gì đó, không thể điên dại như thế này mãi được, tôi quyết định đăng kí 1 lớp tập múa bụng, 1 lớp nhảy, tôi học bất cứ cái gì để không có 1 thời gian trống nào nữa , tôi vứt hết thuốc thang đi và xác định sẽ không chữa nữa và chờ sau này nhận con nuôi .
Tôi đi tập đều lắm, vì cứ ở nhà là tôi khóc, nên chỉ muốn ra đường để gặp người. Gặp những người chị em trong lớp giúp tôi đỡ hơn phần nào.
Tôi quyết định đổi công việc, làm hồ sơ xin việc vào công ty chứng khoán VPS để xây dựng lại sự nghiệp, tìm lại đóm lửa trên đau thương.
Lao đầu vào làm việc và tập luyện, tôi thấy mình ổn dần lên, không nghĩ ngợi nữa.
Tối hôm ấy đi tập ở phòng gym như mọi lần, bỗng thấy mạn sườn hơi đau đau, tôi nghĩ chắc là dãn cơ nên đau, mà dãn cơ thì càng tập cho dãn luôn 1 thể, tôi gập bụng điên cuồng luôn, tập mệt về tới nhà là vật ra ngủ.
Đêm hôm ấy trong giấc ngủ, tôi thấy ai đó nói văng vẳng bên tai tôi …”mày có bầu rồi đấy”.
Sáng ngủ dậy, vẫn thấy văng vẳng bên tai như vậy, vừa thấy ghê ghê mà lại thấy sao sao ý. Tự thấy có gì đó lạ lạ, tôi lập tức đi mua ngay 1 que thử thai, 2 vạch nét căng hiện lên. Không, không thể nào, chắc chắn là di chứng của thai trứng lần trước đã làm nồng độ beta HCG tăng và làm cho 2 vạch, như vậy thì nguy hiểm quá, có khi lại phải điều trị tiếp cho khỏi dứt đi chứ không lại nguy hiểm tính mạng, vì bác sĩ đã dặn rồi, phải theo dõi đấy nhé.
Lôi chồng ra, kể y nguyên như vậy, chồng tôi cũng nghĩ như tôi, nhưng mà cứ thấy lạ lạ, hình như có gì sai sai.
Không ai bảo ai, chồng chạy đi đánh xe chở tôi đến phòng siêu âm, máy quẹt qua :”chưa thấy gì em ạ, nhưng mà niêm mạc khá dày, anh nghĩ là …khả năng là… có thai đấy e ạ, thôi về đi, 2 tuần sau quay lại sẽ có câu trả lời nhé”.
2 vợ chồng dắt nhau về không ai bảo ai, cứ vừa lo mà lại vừa nhìn nhau với ánh mắt hi vọng vào 1 phép màu…Không biết có gì hay không nhưng tôi đi lại nhẹ nhàng hẳn, không dám đi đâu nhiều để khỏi phải leo cầu thang.
Rồi 2 tuần cũng đến, chồng chở vợ đi siêu âm, mà sao cái hôm đấy trời thì nắng mà đông người siêu âm thế, chờ toát hết cả mồ hôi với tới số, nhẹ nhàng đi vào, leo lên giườngquệt qua 1 cái:
- Bác sĩ reo lên “Ơ có thật rồi này, 2 thai liền ”.
- Tôi: Ơ như nào cơ anh ơi, như nào cơ( tai tôi cứ ù ù mắt mờ mờ) , anh ơi như nào cơ ? có thật á ? em có thai á ? có thai luôn ? thật không anh ???
- Ơ cô này bị sao đấy, phôi thai lù lù đây còn gì .
Tôi và chồng cầm tờ kết quả và ra về, không ai nói gì, chỉ nhìn nhau, về tận nhà mới ngồi lên giường và lại nhìn nhau :”anh ơi chẳng lẽ là thật ư? Anh tát em cái xem có phải thật không, em điên mất ý, sao lại có thể được như vậy nhỉ, ôi em sướng điên mất ý, em sắp có con huhu” Tôi reo lên như 1 con hâm, chồng tôi ôm tôi và cả 2 vợ chồng cùng khóc.
Lần này tôi cẩn thận lắm, tìm 1 bác sĩ thật giỏi, theo dõi cho tôi từ những ngày đầu và kể về những gì tôi đã trải qua, để bác sĩ làm mọi cách giúp tôi trong lần này.
Rồi cũng lại có dấu hiệu dọa sảy như lần trước, nhưng chỉ là dọa sảy thôi chứ không phải thai trứng, tôi đã hỏi đi hỏi lại để yên tâm hơn.
Thế là hành trình nằm 1 chỗ giữ thai lại bắt đầu.
Bà giúp việc nhà tôi chỉ có đúng 1 nhiệm vụ là hàng ngày bưng đồ ăn lên phòng cho tôi để tôi không phải di chuyển.
36 tuần trôi qua êm đẹp, tôi tự thưởng cho mình 1 buổi đi ra chợ mua ốc về nấu ốc chuối đậu cho chồng ăn, tôi yêu gia đình hơn bao giờ hết.
Rồi những ngày tiếp theo là những ngày cày phim:”gạo nếp gạo tẻ” + ăn cóc xanh, thịt trâu gác bếp mỗi tối .
Hôm ấy vừa xem bóng đá vừa nhâm nhi món ăn vặt, đúng 12h tôi bắt đầu đi ngủ và bụng đau quá , cứ gồ lên cuồn cuộn ý, thấy không ổn tôi bảo “chồng ơi có khi em sắp đẻ rồi, anh xem xách làn đi”.
Thế là 2 vợ chồng lên đường, tìm đường đến viện phụ sản hà nội, vì trước đó tôi đã xác định sẽ đẻ ở sản hà nội cho gần nhi trung ương, có gì thì còn trở tay kịp.
Ai đời đi đẻ mà không biết đường, tìm mãi mới thấy bà quét rác để hỏi đường đến nơi.
Cuộc phẫu thuật diễn ra nhanh chóng, tôi vẫn nhớ tiếng khóc của chúng, the thé luôn ý, tôi đã khóc ngay trong phòng mổ, nhưng lần này là giọt nước mắt hạnh phúc…
Giờ thì Cún và Thỏ đã gần 3 tuổi rồi, nhờ có chúng mà mẹ Tươi tập trung phát triển sự nghiệp hơn, lại đẻ tiếp gần 80 con …
Copy FB Cat Tuoi Nguyen
Em này tốt nhưng không có dòng tiền dẫn dắt nên cứ dúi dụi mãi giá này. Nhỏ lẻ đợt rồi dính vào tụi thằng Dương nên giờ chắc cũng tởn đến già.
Về vùng này giá trị thật nên ae nắm cũng chặt bác ạ. Còn hô hào quá cũng mất hay bác ạ
Rom em không hô hào anh ơi, còn chỗ khác thì em không biết
Tuyến D2=Dự án tuyến đường tổ 56 đó các bác!
Cảm ơn chủ thớt.
Mình chỉ tính những dự án nào đã đầu tư. Còn những dự án mới có hđqt duyệt phương án thì mình không tính
Bác tính giá như này là biên độ an toàn quá cao rồi đấy, hầu như đều tính giá thương phẩm rẻ so với giá thị trường. thanks Bác đã chia sẻ cho mọi cùng tìm hiểu
Cảm ơn chia sẻ của các bác !!
Bác cập nhật giúp tình hình triển khai thực tế với, như dự án nào có 1/500 rồi
thông tin tới bác
Dự án số 1: Saigonres Riverside (Gem Premium) do Công ty TNHH đầu tư sài gòn Riverside làm chủ đầu tư (75% của DXG và 25% của SGR).
Vào ngày 20-1-2020 SGR chính thức chuyển nhượng 25% dự án này cho DXG có nghĩa rằng Đất Xanh nắm giữ 100% dự án này và SGR nắm giữ 0%. Hiện trên báo cáo tài chính 31-3-2021 đang thể hiện như sau:
- Người mua trả tiền trước: 364.181.179.444 đ
- Hàng tồn kho và dở dang: 283.778.435.383 đ
- Vậy tạm lợi nhuận trước thuế=364.181.179.444đ-283.778.435.383đ=80.402.744.061đ, suy ra LNST=80.402.744.061đ*0,8=64.322.195.249đ
- Thời điểm book lợi nhuận: Theo thông tin trong hợp đồng thì khi nào xong “Tuyến đường tổ 56, Hiệp Bình Chánh, TP Thủ Đức” thì bên DXG chính thức nhận hàng (ký biên bản bàn giao và nghiệm thu) lúc đó chính thức được ghi nhận lợi nhuận: 64.322.195.249đ
- Theo tài liệu họp cổ đông thì “Tuyến đường tổ 56, Hiệp Bình Chánh, TP Thủ Đức” sẽ thi công vào Quý 4-2021 và sẽ xong vào 31-12-2021. Có nghĩa rằng nếu dự án tuyến đường này đúng tiến độ thì lợi nhuận sẽ ghi nhận vào quý 1-2022
Dự án số 2: Khu nhà ở liên kề Lake View do Công ty TNHH KD Bất động sản Sài Gòn (SGR nắm 100% vốn) làm chủ đầu tư.
- Quy mô dự án gồm 28 nhà liền kề,
- Kích thước: chiều rộng 4m, chiều dài 8m
- Giá bán: 650tr/1 căn
Như vậy, doanh thu dự án=28*650.000.000=18.200.000.000đ
Mà tổng mức đầu tư của dự án nhà ở Lake View này khoảng: 9.000.000.000đ - Suy ra LNTT=18.200.000.000đ-9.000.000.000đ=9.200.000.000đ, LNST=9.200.000.000đ*0,8=7.360.000.000đ
- Thời điểm book lợi nhuận: Theo thông tin mới cập nhật thì dự án mở bán từ quý 1-2021 thì có nghĩa rằng dự án này đang được ghi nhận
Biên cao là ngon
Dự án số 3: An Phú - Bình Dương do Công ty TNHH Kinh doanh Bất động sản Sài Gòn làm chủ đầu tư (SGR nắm 100% vốn).
-
Quy mô dự án 66 căn
-
Diện tích toàn dự án: 1,02 ha
-
Vào ngày 2-1-2020 SGR chuyển nhượng 70% vốn tại Công ty cổ phần BDS Lê Gia cho An Gia thu về 600 tỉ. Mà công ty cổ phần BDS Lê Gia sở hữu dự án Lê Gia Plaza 7ha. Vậy 1ha =600 tỉ/(7ha*70%)=122,5 tỷ
-
Vị trí của dự án Sài Gòn An Phú cũng gần với dự án Lê Gia Plaza, vì thế mình sẽ lấy giá đất tại 2 dự án này bằng nhau. Như vậy có nghĩa rằng doanh thu của dự án An Phú Bình Dương= 1,02ha*122,5=125 tỉ. Theo bctc 31-3-2021 tồn kho dở dang dự án=56.311.402.619đ, suy ra LNTT=125.000.000.000đ-56.311.402.619đ=68.688.597.381đ, LNST= 54.950.877.905đ
-
Thời điểm book lợi nhuận: Theo thông tin từ đại hội cổ đông thì dự án sẽ mở bán vào quý 3 và 4-2021
Dự án số 4: Nhơn Trạch 1 (8ha) do Công ty cổ phần đầu tư và phát triển Nhơn Trạch làm chủ đầu tư (SGR nắm 89,27%).
- Diện tích toàn dự án 8ha
- Vào ngày 7-5-2021 hđqt đã duyệt thông qua chuyển nhượng 60% cổ phần cho đối tác với giá 240 tỉ. Vậy có nghĩa 1% cổ phần = 4 tỉ, suy ra nếu bán toàn bộ số cổ phần 89,27%= 89,27*4= 357 tỉ.
- Theo báo cáo hàng tồn kho dở dang 31-3-2021 dự án Nhơn Trạch 1=70.968.728.369đ, LNTT=357.000.000.000đ-70.968.728.369đ=286.031.271.631đ, LNST=286.031.271.631*0,8-228.825.017.305đ
- Thời điểm book lợi nhuận, vào ngày 7-5-2021 hđqt đã duyệt phương án chuyển nhượng cổ phần, thời gian chuẩn bị thủ tục giấy tờ,…thì khoảng quý 3 hoặc 4-2021 sẽ có tiền.