Dân chợ là chư chị, mảnh sành cong, hóng hớt viên, tung hứng viên … 

Chân đi dép lê, đeo túi chéo, cưỡi con cup ghẻ, xó xỉnh nào cũng mò mẫm 


Chịu cô, siêu nhân.
Nhân dân không phải siêu nhân ạ 
E k dc năng động nthe đâu. C dư lày vất đâu cg sống dc 
Tiểu nữ rất bình thường, đâu dám múa rìu qua mắt thợ.
Chả phải cái ông @Youyu nào đó vẫn mang tiểu nữ ra bắn chiu chiu còn gì. 
Ngày xưa hăng máu công tác miền núi có tí cước, sau bỏ về làm bảo vệ sướng hơn, giờ làm có liên quan tới điện đóm nên nhàn, việc chỉ bằng 1 phần trăm xưa, lương bằng 1/3 xưa.
Chuận, Pi làm a phải nhìn nhận lại một chút.
Bao nhiêu e cân hết còn gì, thúc thủ rồi 
Quan trọng gì, người ta ăn cơm thịt cá mập, mình ăn cơm có rô phi.
Canh rau hay canh nhân sâm cũng là canh
Vui là được
Chết rồi cũng là nằm trò chuyện với giun thôi 

Bác câu cá làm j thế a
Ô nào vớ đc cô này thì sướng, nội ngoại cô cân tất
gái đảm, sâu sắc 
Năm mới mới đc mấy hôm, theo tâm linh thì nói ít một chút những từ phạm húy.
Ơ. Phục vụ j a?
Em 88 nốt hum nay nhé.Câu chuyện có thật nhé ạ.
Có 1 thằng bé lớp 2 nhận đc 1 bài văn tả mẹ, nó tả mẹ nó là:
“… bà ngoại toàn bảo mẹ em là nhi đồng thối tai, có hôm em hỏi mẹ là lữ bố với ngao bái ai khỏe hơn, mẹ em bảo để hôm nào mẹ gọi 2 tên đấy ra đáng nhau cho mày xem” 



Ngành dịch vụ, vui chơi giải trí 
Chị các cô có phải dân thời trang ko nhỉ, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, qiar là ít ng theo đc.
88 Nốt hnay ngày mai nói chuyện tiếp 
Em nghĩ chị ấy là boss, big boss.

