Cụ lại nhà! Em đi nấu cơm cho nhà em ăn đây
Nợ củng là cách làm ta lu nhớ đển nhau
Em chẳng ghi nớ nợ trần gian bao giờ. Có vay có trả, có hứa có làm.
Nhớ nợ cho nhọc đầu ah anh?
Thiên thời khó cản
Hứa sảng ko làm
Thì có bạc vàng
Cũng ko tin nổi =))
Ngàn lời xin lỗi
Đáng giá bao nhiêu
Lời hứa quý nhiều
Anh còn chẳng giữ?
A sẽ lu nhớ đến e củng như trước đây từng nhớ HTT
Anh là phụ nữ
Em mới được ôm
Đừng nói dại mồm
Em quăng bom cho chết!
Nhớ Hoa thạch thảo
Thì bảo anh Rồng
Rằng: em! Quạt lông
Nhờ anh ĐỐT GỖ
Thẻr cũng ra ther
Hy vọng e đừng phụ a như HTT
Thở cũng ra thơ
Chẳng quá bất ngờ
Em đến bây giờ
Ôm thơ để sống
Em có gì với anh đâu
Mà anh cứ phải âu sầu
Này là bảo em đừng phụ
Tình bạn há dễ dài lâu?
Ok
Nại còn nháy mắt
Anh Quạt lông hàng limited
Ở trên F có đúng một người
Chiều, buồn cười, anh cứ khôn nguôi
Mắt ngắm mãi đôi chim về phương Bắc
Rồi một hôm anh giật mình: xuất sắc!
Trúng mánh rồi, giờ Gỗ đã lên ngôi
Bỗng ai đâu nhắc lại đúng một lời
Ngày xưa hứa, anh từng treo giải lớn
Ngỡ quân tử, vậy mà anh khéo trốn,
Lời hứa kia, như bát nước đổ đi
Ai nhắc chi, anh cũng: chẳng nhớ gì
Thế chẳng đáng, để nàng thơ làm bạn
Limited rồi em.
Cả nhà mình xác nhận nhé, deal này gãy @Timing @hoathachthao @Xanhla @MTrang @Wendy…
Hỏi tí: e là nhà thơ à . Quá siu
Xưa kia em lớn bằng thơ
Truyện cổ, sách dày sách mỏng
Nên trưởng thành dù gắt gỏng
Thì em vẫn viết được thơ.
Em gắt rồi anh còn ở đây, chị gái em đã “mời cụ lại nhà” lần 3 rồi đấy!
Em nghiên cứu GKM cùng a,ok
Anh nghe các chị làm thơ, mà chẳng trả lời trọng tâm gì cả