Uống trà ko quên túi. Uống rượu ko quên chai. Có uống say cũng phải nhớ xách cái vỏ chai về 


Thề, ko đọc, ko xem quá 30 bài ngày hôm nay. Mở cái kéo đến cuối luôn.
Thế mà anh lại dừng ngay cái ảnh giàn mướp =)))
Em chuẩn rồi, chai rượu chị có thể ko quên, nhưng ví thì bao giờ cũng cần có người nhắc lấy, huhu
Nó ấn tượng ở sự tàn lụi.
Đang uống thuốc rồi đây. Covid ko tốn thuốc, mà cơn mưa chiều lại ăn hại nàng.
Vì phần sức sống để lại, em để cho bầu trời và quả mướp còn xanh cuối cùng, em gửi lại anh.
Giấy trắng thì phải vẩy nhiều mực vào 
E tưởng c đi xe ? Sao để ướt thế. Giống e đi làm có áo mưa ướt mà khoẻ nên k ốm 
Hậu covid a chú bị nặng quá, phổi hỏng, tay trái gần liệt, tim bị giật như giật động kinh. Nản.
C đi từ xe vào nhà, nhưng ko đi đường thẳng, c đi vòng từ sảnh chính qua lễ tân qua sân mới vào block, để hít hà tí mưa. Ôi chao! Xưa nay tận hưởng mưa SG (ko phải đầu mùa là được) kiểu đó, chị có bao giờ ốm đâu!
Nhờ ơn Vy cả đấy.
Giờ đã đỡ chưa ạ? Thế mà chú anh vẫn cứ uống bia rượu. Không được nhé. Ngừng một thời gian.
Tối nay về cháu em chỉ 3 cốc lưng lửng thui, bỏ chai.
Lòng vòng quá.Đấy cứ suốt ngày mơ mộng dreamers. Nhảy dưới mưa các thứ
. Cái ta nhận đc chỉ là cảm lạnh thôi nhé

Ko có nhảy dưới mưa đâu, họ bắt nhốt giờ!
Chị chỉ thích chạy ào vào như thế, nó vui, hơn cái cảm giác dừng xe ở ngay bậc thềm và bước lên. Đằng nào chả ướt!
Nặng lắm rồi, chỉ ngại đi viện vì sức vẫn trụ đc. Tay bại. Nói thẳng ra bia rượu mấy đâu, còn phải làm việc, so với người khác mình chỉ bằng 10 lần bia rượu họ chứ mấy.
Chạy ào vào như classic son ye in ó. Ôi lãng mạn
.
Em giống mẹ chị thế, kiểu mình chèm bẹp đang cười hát véo von vào đến cửa đã nghe câu: lau khô qua đã rồi tắm nước nóng, nhớ tinh dầu!!! Nhưng lần này con bé vẫn cảm 
C7 cũng biết NC broker à?
Đi khám đi ạ… Không cháu em dỗi chú anh nhé. Cháu chả bao giờ biết dỗi cũng sẽ luyện dỗi cho ra ngô ra khoai =))
Lãng mạn nhất là khi, sáng ra em cảm giác đau đầu, ngạt mũi, đau họng, hâm hấp =)))