Công phu này hơi thâm hậu chị ạ
Chắc vì em nhớ dai thù lâu đấy anh ạ. Cái gì lướt lướt qua là nhớ. Ngặt nỗi nhớ toàn cái ko quan trọng. Cái quan trọng là quên, và đường sá địa lý là ko có gì trong đầu đc lưu lại
VỀ nhà này á. Trên thông thiên văn. Dưới tường địa…sinh lý nhá nhá
Môn mai cơn đan nát này mẹ a mới đan hẳn 1 cái chăn để đắp.nghĩ đã chảy mồ hôi r.mà giờ là mốt đan chăn ah e
Chị ơi các bà mẹ phố cổ khéo trên mọi mặt trận. À không, chị mình cũng thế mà
Dạ chăn móc anh ạ các thể loại hoa văn may quá ck và con em chưa order tới bước này
A thấy mấy ng nhờ nữa lên mới hỏi mốt giờ là chăn đan ah
Móc có 10 năm xong à
Năm ngoái em mạnh dạn order 1c trên taobao và mạnh dạn bảo “mẹ đan”
K e thấy độ hơn tuần là xong chị ơi
Cuối tháng về a chụp.giới thiệu sản phẩm nuôn
Cho mình, chắc công trình cả đời người
Năng khiếu đấy
Giờ thay đổi khái niệm “quan trọng” là OK…hihi
Cái này là do vỏ não.
Vợ anh cũng vậy…đi dưới hầm để xe khu nhà mình còn lạc.
Huhu, thế em giống hệt chị ấy cái điểm này rồi. Em lạc như thế vài lần rồi í. Lần gần nhất lạc trong khu chung cư thì là ở khuôn viên mới max nhọ anh ạ
Quên đường là bệnh chung của chị em phụ nữ thui thì mình đẹp mình có quyền bệnh này chị ạ
Chị cũng cho rằng là thế cho đến khi mấy bạn trực tổ dân phố lờn mặt chị khi chị hỏi đường => các bạn nói: cô này cổ quên đường hoài ah!!!
=> kết luận, vẫn là ko đẹp nhưng có quyền lạc đường
Cái này thì nhiều người như vậy…trong đầu không thể hình dung được không gian. Đổi lại, họ có tính thù dai (nhớ lâu) …haha
4 block nhưng em đi lần 3 mới đúng nhà mình Chỉ vì điểm xuất phát khác với bình thường.
Ah anh cẩn thận vụ thù dai nhớ nhớ nhớ :)))