Em vừa đi vắng có mấy phút anh rể đã kêu chết lặng ở đây rồi!
Lòng có lạnh, cô đơn, chết lặng?
Ngẫm tâm mình, cảm xúc, ưu tư?
Cuộc đời vốn chẳng dôi dư
Từng giây quý trọng, chần chừ dễ qua!
Nhắn gửi anh rể, nhớ nhé anh.
Em vừa đi vắng có mấy phút anh rể đã kêu chết lặng ở đây rồi!
Lòng có lạnh, cô đơn, chết lặng?
Ngẫm tâm mình, cảm xúc, ưu tư?
Cuộc đời vốn chẳng dôi dư
Từng giây quý trọng, chần chừ dễ qua!
Nhắn gửi anh rể, nhớ nhé anh.
Ta say, mà chẳng say
Người tỉnh, sao không tỉnh
Một mình độc bước hành trình
Nâng ly sao cạn tâm tư bên mình?
Rượu bia kia vốn ko lời,
Cam tâm tình nguyện cạn vơi một mình?
Tìm người thổ lộ tâm tình
Có gì cứ nói, rồi mình hiểu nhau
Đời người gặp được dễ đâu
Đừng khi hờn giận, lạc nhau một đời
Mong vần thơ của em Gió nhẹ
Thổi mát lòng những lúc tha phương!
Mình a sóng sánh men cay
Và thêm khói thuốc nhẹ bay vào hồn
Ly bia sao vẫn nồng cay
Khi say lại thấy ngất ngây nhớ người
Xa là nhớ, gần là thương
Men cay nồng thuốc vấn vương
Thêm tâm cách biệt thì thương thế nào?
Tình sâu rót chút bia vào
Đôi lời thủ thỉ trách sao được người?
Tâm trạng quá 2 anh chị ơi
Bình đã cạn rồi sao vẫn tỉnh
Cuộc đời giãy dụa chẳng làm say
Tiểu nhị cho ta đầy hơn nữa
Để R ngây ngất với đêm nay
Sao bác @Rongdo007 hôm nay nhiều tâm sự vậy nhỉ?
Lạc giữa trời một bể cô đơn
Hỏi nhân gian ai là người tri kỷ
Nhân một lúc ly đầy ly cạn
Giấc mộng nồng vội cuốn đi qua?
Gió thổi bốn phương trời
Đi đâu người cũng gặp
Gió trong lành hương mật
Người cũng rót thêm đường
Ai cũng muốn yêu thương
Ai cũng đương vị ngọt
Nghe lòng mình nhẹ hát
Gió vẫn thổi đưa hương.
Em vẫn ở đây ngày ngày đó anh, chỉ cần có ai cần và lý do cùng thời gian để viết.
Ở đây chắc là ai cũng cần em rồi, cô gái nhỏ ạ!
Khi buồn nâng chén để say
Uống cho quên hết đắng cay sự đời
R đang trong cõi hư không
Hình như đang thoát lãng bồng bi ai
Trời quơi sao nhớ cuồng quay
Trời quơi R đã say e mất rồi
Có khi cách biệt ngàn cây
Có khi cách biệt chỉ ngay lòng người
Có khi nhung nhớ tháng trời
Có khi trước mặt vẫn hoài nhớ nhung!
Trời ơi anh ơi là anh, mạnh mẽ lên cho em!
Người lạ thường có máu điên 3 ah.Đời lạ lắm ah nghen.
Ngây ngất một đêm có quên ngày?
Đêm này đêm khác vẫn để say?
Rượu say lòng nhớ càng thêm nhớ
Ai hỏi Rồng đây phải bậc thầy?
Rượu nào mà chẳng khiến người say
Say rồi tâm trạng lửng trên mây
Rơi mây xuống đất người quên mất
Đừng hỏi tại sao ở chốn này?
Gan của anh cũng lạ lắm ah nghen!
Uh thì có lẽ lại quên mất
Há giận nữa chăng???hả e iu
Mây gió đi về vẫn chỉ a
Có những lúc đời vô vàn tâm sự
Hiểu a rồi a sẽ biết cả lòng a.C2
Khiếp. Thơ hay wo.
Đê mê với rưọu hay tình
Mà sao ta thấy hồn say lạc loài
Cạn ly cho hết u hoài
Say xong lại thấy bóng ai gọi mời???