Xin lỗi vì mở bài khá là Wow, nhưng ý tôi thật sự đang là như thế.
Thị trường tăng. Rất mạnh. Và điều thú vị là: người ta vẫn bán.
Không phải vì cổ phiếu xấu. Không phải vì có tin xấu. Mà vì… tâm lý yếu.
Chút rung lắc là sợ. Chút đỏ là bán. Một vài phiên điều chỉnh là rút hàng, nhường lại cho người khác tiếp tục cuộc chơi.
Bạn không bị lỗ, nhưng bạn vẫn nghèo. Bởi bạn làm hết việc khó như chọn đúng cổ phiếu, vào đúng sóng, nhưng đến khi nó thực sự phi, thì bạn đã… chốt non.
Bạn bán ra, người khác mua vào. Rồi bạn ngồi nhìn họ lãi 20-30% và tự hỏi: “Sao mình lại bán sớm vậy nhỉ?”
Hãy thành thật:
- Bạn bán không phải vì chốt đúng điểm. Bạn bán vì sợ.
- Bạn cầm cổ mà không tin vào chính quyết định của mình.
- Và bạn để thị trường điều khiển tay mình – thay vì điều ngược lại.
Tôi không nói bạn phải ôm hàng đến chết. Nhưng nếu một thị trường đang siêu sóng, VN-Index phá đỉnh 1600, dòng tiền vẫn đang cuồn cuộn, mà bạn hoảng vì một cú rũ nhẹ… thì thứ bạn thiếu không phải là mã tốt, mà là trái tim đủ lạnh để gồng lãi.
Gồng lỗ thì ai cũng từng. Nhưng gồng lãi mới là bản lĩnh.
Bởi thị trường luôn có 2 kiểu người:
- Người gồng qua con sóng.
- Và người bị hất văng khỏi ván, rồi ngồi nhìn.
Bạn chọn làm ai?
